
ó.
“Sẽ không.” Hạ Hầu Tà Nguyệt thực khẳng định nói thêm một lần nữa.
“Vậy là không phải cứ đến buổi tối ngươi sẽ biến sao?” Lam Như Nhật có vẻ
rất kinh ngạc, bởi vì hai lần nhìn thấy hắn đều là vào ban đêm, bởi vậy
nàng nghĩ rằng chỉ cần đến buổi tối hắn sẽ biến thành 1 bộ dạng khác.
Biến? Lam Như Nhật hình dung không khỏi làm Hạ Hầu Tà Nguyệt bất đắc dĩ cười, nhưng không nói thêm cái gì, chính là vì khó để giải thích cho nàng
hiểu –
“Cái kia bộ dáng chỉ xuất hiện vào đêm trăng tròn”
“Ồ!”
Lam Như Nhật đột nhiên kêu to làm Hạ Hầu Tà Nguyệt sửng sốt, còn chưa kịp
hỏi nguyên nhân, liền sau đó nàng đã vui vẻ giữ chặt ống tay áo hắn nói:
“Cho nên ta thực may mắn đúng hay không!” Vẻ mặt có không thể tin, Lam Như Nhật hưng phấn nói.
Một tháng chỉ có một lần, nhưng nàng hai lần đều gặp đúng lúc! Nếu kém một
ngày, nàng có khả năng sẽ bỏ qua cơ hội có thể nhìn được hình dáng xinh
đẹp của hắn, quả nhiên vận khí của nàng rất tốt.
Trong lúc nhất
thời không thể phản ứng kịp, bộ dáng thực vui vẻ kia của nàng làm Hạ Hầu Tà Nguyệt chỉ có thể đứng nhìn, tìm không ra lời nào để hình dung tâm
tình của mình giờ phút này, duy nhất có thể xác định chỉ có………
“Người may mắn là ta”
“Hả! Ngươi vừa mới nói cái gì sao?” Hạ Hầu Tà Nguyệt gần như dùng âm lượng
rất nhỏ nói làm cho Lam Như Nhật vẫn đang bị vây trong trạng thái hưng
phấn không kịp nghe rõ.
“Không có gì” Hạ Hầu Tà Nguyệt hướng nàng cười.
Tuy rằng dường như cảm thấy có gì không đúng, nhưng nàng cũng không có nghĩ nhiều lắm, lập tức lại lôi kéo hắn hỏi, trong mắt ánh lên sự chờ mong.
“Vậy tháng sau khi trăng tròn ta sẽ lại được thấy?”
“Ừ!” Ánh mắt nhìn về phía nàng tràn đầy ôn nhu. Bởi vì nàng, lần đầu tiên Hạ Hầu Tà Nguyệt không hề cảm thấy chán ghét bản thân khi khác với người
thường.
“Bất quá……Vì sao chỉ có lúc trăng tròn là đặc biệt biến
vậy?” Thật vất vả để kéo cảm xúc hưng phấn hồi phục, Lam Như Nhật nhịn
không được lại tò mò hỏi.
“Ta cũng không biết” Hạ Hầu Tà Nguyệt
cười khổ, đối với nghi hoặc này của nàng hắn cũng chỉ có thể trả lời như vậy. Tóc trắng và mắt tím sẽ làm người khác thấy sợ hãi.
Hắn chỉ biết là từ lúc nhỏ đã có, chính mình vẫ như thế này, giống như thoát
không được nguyền rủa, vô luận hắn oán trời đến thế nào, tình hình vẫn
như trước không có gì thay đổi. Hằn từng nghĩ đến tất cả mọi người cũng
giống hắn, thẳng đến khi nhìn thấy vẻ sợ hãi trong mắt người khác, mới
rốt cục hiểu được, nguyên lai tồn tại của hắn cỡ nào dị thường, dị
thường đến ngay cả mẹ ruột của hắn tiếp cận cũng hoảng sợ phát ra tiếng
thét chói tai………
Cảm giác góc áo đột nhiên khẽ động, Hạ Hầu Tà
Nguyệt liền hồi thần (ta ko nghĩ ra từ nào cho suông câu nên để nguyên
nha), liền thấy Lam Như Nhật nhìn hắn với vẻ mặt lo lắng.
“Ngươi………” Lam Như Nhật có chút luống cuống không biết nên nói cái gì.
“Ta không sao, đừng lo lắng” đưa tay vỗ vỗnàng, Hạ Hầu Tà Nguyệt trấn an cười nói.
“Tà Nguyệt, ta, ta thực thích ngươi nha!”Lam Như Nhật cầm lấy tay hắn thận trọng nói.
“Ta cũng thích ngươi” liền hôn lên trán Lam Như Nhật, khắc chế không được
đem nàng ôm vào trong lòng, Hạ Hầu Tà Nguyệt chân thành nói.
Đây là lần đầu tiên hắn cảm tạ ông trời, cảm tạ ông trời đem sinh mệnh là nàng đến bên hắn………
Bên ngoài chỗ Hạ Hầu Tà Nguyệt, có hai bóng người đang nói chuyện với nhau.
“Thư Uyên, ngươi cảm thấy tin tức kia là thật? Trang chủ thật dẫn theo một
người trở về?” nhìn về phía Lãnh Thư Uyên, Lôi Thiếu Quân không nhẫn nại hỏi.
Vì việc kinh doanh ở cửa hàng bên ngoài của Ngạo Đằng Sơn
Trang nhất thời phát sinh việc ngoài ý muốn, sự tình khẩn cấp làm cho
bọn họ không thể đợi trang chủ trở về liền hỏa tốc chạy tới hiện trường
xử lý, khi bọn họ trở về trang mới biết được tin tức kinh người này.
“Hiện tại chuyện này không phải một trong những nguyên nhân của chúng ta?”
Lãnh Thư Uyên không vội kết luận, dù lúc mới nghe hắn cũng thấy như sấm
nổ giống Thiếu Quân và hoài nghi như vậy.
“Không đề cập tới ngày
thường, nhưng ngày chúng ta rời trang đó là ngày trăng tròn, ngươi thực
cảm thấy trang chủ có thể ngày kia dẫn người về? nhưng lại đem giữ ở bên người?” Nguyên nhân vì bọn họ đều biết bí mật của Hạ Hầu Tà Nguyệt,
cũng bởi vì chuyện này, đối với lời nói của cấp dưới chuyện càng thêm
khó có thể tin được.
“Về chuyện này, chúng ta rất nhanh sẽ biết”
Cho dù cùng Lôi Thiếu Quân có cùng nghi hoặc giống nhau, nhưng Lãnh Thư
Uyên vẫn là tương đối bình tĩnh, không chỉ chứng thực tin tức làm hai
người cùng hoài nghi, cũng vì báo cáo chuyện xảy ra ngoài trang lần này.
“Ở đây làm gì?”
Một câu hỏi đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt làm hai người kinh ngạc lập tức quỳ nữa người, thái độ cung kính hô lên:
“Thuộc hạ chào trang chủ!” (nguyên văn là ra mắt mà mình thấy kỳ kỳ nên đổi lại là chào.
“Có việc gì thì nói” không hề làm khó dễ, Hạ Hầu Tà Nguyệt nhàn nhạt nói.
“Báo cáo trang………” Quỳ nữa người Lôi Thiếu Quân ngẩn đầu nhìn, nhưng lại gặp một đạo bóng dáng xa lạ đứng ở bên cạnh Hạ Hầu Tà Nguyệt, cả kinh làm
hắn ngay cả đang nói cũng quên nói, chính là ch