Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323362

Bình chọn: 9.00/10/336 lượt.

i thẳng vào chuyện chính, cô ấy tuyệt đối là hình tượng của ngự tỷ, hoàn toàn điều khiển tiết tấu của buổi nói chuyện, Cố Thanh cũng cảm thấy thật vui vẻ, cùng cô ấy nói chuyện rất dễ chịu, có cảm giác như gặp được tri âm.

"Em biết không, vài năm trước nghe được bài hát em làm, chị đã muốn hẹn rồi," Linh Lung Dịch Thấu cười khẳng định cảm giác tri âm của cô, "Chỉ là lúc đó là thời gian bận rộn nhất, không rảnh a, may mà mấy năm sau đi tìm em, em vẫn con ở trong giới."

"Lúc đó.... em còn chưa gia nhập giới," Cố Thanh nhớ lại, "Hình như là ngẫu nhiên giúp bạn học, cũng không biết có giới chuyên môn làm nhạc cổ phong thế này."

"Lần đó đặc biệt trùng hợp, là người khác mời ta hát bài đó," Linh Lung Dịch Thấu nói: "Chị nghe tiếng em ngâm nga ở demo, cảm thấy rất êm tai, còn nghĩ cô gái này rất giỏi, soạn, biên khúc, ngâm nga cũng nghe hay vậy."

Cố Thanh đặc biệt ngượng ngùng:"Cảm ơn, thật ra em chỉ tùy tiện ngâm vậy thôi, không ngờ lâu vậy rồi chị vẫn nhớ...."

Linh Lung Dịch Thấu còn định nói gì đó, điện thoại chợt reo, cô ấy nhận điện, ừ hai tiếng, bỗng nhiên cười: "Bạn gái em ở chỗ chị, xuống không?"

Một câu như thế, rồi cúp máy.

Cứ thế đến đây?

Cô vốn định gặp Linh Lung Dịch Thấu xong mới nói với hắn mình ở bệnh

viện, nếu hắn rảnh thì có thể gặp một chút Bây giờ càng đơn giản, trực tiếp bị Linh Lung Dịch Thấu gọi xuống

Khi Mạc Thanh Thành tới trước cửa, cô đang cùng Linh Lung Dịch Thấu bàn tới bước tiếp theo của kế hoạch, thuận tiện hẹn thời gian chỉnh sửa lần sau, hẹn ngày gửi cho cô ấy. Ngoài cửa truyền đến tiếng ho nhẹ, cô lập tức nhìn qua, liền bị kinh diễm.

Hắn đã thay đồ bình thường, hiếm khi mặc áo sơmi trắng, phối với quần bò màu lam nhạt, hoàn toàn là bộ dáng cậu học trò cao gầy tuấn tú. hắn hắng giọng, có chút buồn cười lại có chút bất đắc dĩ đi vào, nói với Linh Lung Dịch Thấu: "Vậy là, chị vẫn phải gặp Thanh Thanh trước khi xuất ngoại."

"Đương nhiên rồi," Linh Lung Dịch Thấu liếc hắn, "Em giấu kỹ quá, chị đành chủ động ra quân thôi."

Mạc Thanh Thành đi tới, xoa đầu Thanh Thanh, cười.

Ngầm ý rất rõ ràng: lão bà nhà ta rất dễ lừa, sớm biết thì lúc trước căn bản không nên dùng chính sách vòng vèo.

Linh Lung Dịch Thấu nhìn đồng hồ, cảm thấy mình cũng nên trở về công tác, dù sao ngày mai sẽ bay, còn vài việc cần bàn giao, cô săn sóc đưa hai người đi ra, vừa vặn có một hộ sĩ chạy tới nói gì đó, Cố Thanh và Mạc Thanh Thành đứng cạnh chờ....

Mạc Thanh Thành nhận một cuộc điện thoại.

Một đang nghe điện thoại, một đang nói chuyện với hộ sĩ, Cố Thanh là người duy nhất không phải nhân viên, đứng giữa hai người, ánh mắt tùy tiện nhìn qua hướng hành lang bên kia.

Bà bầu kia nhìn rất quen thuộc

Người bên cạnh càng quen

Có thể không quen sao, hơn hai mươi năm trước người đó ở tại nơi này sinh ra cô mà... Mẹ Cố Thanh nhìn cô, cũng cảm thấy không tin được, nhìn xem nơi này không sai, khoa phụ sản, khuê nữ nhà ta tới đây làm gì? Còn đi cùng một chàng trai trẻ tuổi, còn có một nữ bác sĩ?!

Mẹ cô nhanh chóng nhìn Mạc Thanh Thành bên cạnh.

Đúng lúc hắn cúp điện thoại, dùng mu bàn tay chạm vào mặt cô: "Sao thê? Thấy ai à?"

Cố Thanh rõ ràng thấy mắt mẹ trừng lớn, nhỏ giọng thì thào: "Mẹ em...."

%>_ Cô thấy mặt mẹ đã biến sắc, cảm thấy bản thân sắp ngất luôn rồi. Mạc Thanh Thành bên cạnh lại rất trấn định, từ phía sau khẽ đẩy lưng cô, ý bảo cô dẫn hắn đi chào bác gái.

Cô hoàn toàn chưa chuẩn bị tâm lý

Cô lặng lẽ rơi lệ trong lòng, đi tới, nhỏ giọng gọi: "Mẹ.... Cái đó.... Đây là bạn trai của con "

Không dám nhìn mặt mẹ, hoàn toàn không dám nhìn đó....

"Bác gái, cháu chào bác." Giọng hắn hoàn toàn thay đổi, không còn vẻ sủng nịch trêu chọc lúc nãy, đổi thành trầm ổn thanh nhã, khiến lòng người nghe lập tức tĩnh lặng lại, "Cháu tên là Mạc Thanh Thành."

"Ừm.... Chào cháu." Hoàn toàn là giọng âm ba mươi độ "Bác đừng hiểu lầm, cháu là bác sĩ của bệnh viện này," Mạc Thanh

Thành khẽ cười, trực tiếp phá vỡ sự hiểu lầm xấu hổ kia, "Cháu chỉ đưa Thanh Thanh đến gặp chị họ, ngày mai cô ấy phải xuất ngoại chuyên tu."

"A, Bác sĩ," ack, giọng đã ấm lên tới ba mươi độ "Tiểu Mạc, cháu cũng ở khoa phụ sản sao?"

Sao lại thành ra tiểu Mạc rồi T.T.... Cố Thanh rốt cục dám nhìn thẳng mẹ mình và dì nhỏ cùng đến khám thai, dì nhỏ đang vô cùng nhiều chuyện nhìn chằm chằm Mạc Thanh Thành

"Không, là khoa tim nội," Mạc Thanh Thành mắt đen nhánh trong suốt, rõ ràng xinh đẹp không gì sánh được, "Ở tầng bảy." "Khoa tim nội... Khoa tim nội rất tốt." Độ ấm trong giọng của mẫu thân đại nhân lập tức tăng vọt, mặt mày hớn hở, chỉ vào thai phụ bên cạnh, "Đây là dì nhỏ của Thanh Thanh, bác đến khám thai cùng cô ấy, cháu không cần khách khí, trực tiếp gọi dì nhỏ là được rồi."

"Đúng đúng, đừng khách khí," Dì nhỏ mỉm cười, biểu tình hoàn toàn vừa lòng,"Trực tiếp gọi dì nhỏ đi."

Sao lại thành ra trực tiếp gọi dì nhỏ thế này T.T

Quả nhiên là khuynh quốc khuynh thành sao. Tùy tiện khuynh đảo hai bác gái hoàn toàn không thành vấn đề.

Đúng lúc, Linh Lung Dịch Thấu đã xong việc của mình, thấy tình hình thế này, lập tức hiểu ra, b


pacman, rainbows, and roller s