Insane
Quyết Ý Đi Cùng Anh

Quyết Ý Đi Cùng Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324173

Bình chọn: 7.5.00/10/417 lượt.

t rõ ràng!

Câu nói tiếp theo của La Tư Dịch mới càng có hiệu quả làm người khác

chấn động, "Lúc đó không chỉ mình nhìn thấy, mà Tăng Nghị cũng thấy".

Không để ý đến vẻ kinh ngạc của Quyển Nhĩ, La Tư Dịch nói tiếp: "Nếu

không tại sao con bò hung hăng đó lại quay ngoắt đi như thế? Đã nhìn

thấy hai người có gian tình, biết khó nên tự động rút lui".

"Anh ấy nói với cậu?" Quyển Nhĩ thật sự bị những lời của La Tư Dịch

làm cho sợ hãi, không phải cô luyến tiếc tình cảm đó của anh, mà cô

không muốn anh hiểu lầm Đinh Mùi.

"Chuyện ấy mà còn phải nói." La Tư Dịch biết Quyển Nhĩ đang lo lắng

điều gì, "Cậu cũng đừng lo lắng quá, những việc như thế này giữa bọn con trai không ai nói ra đâu. Chơi một trận bóng, mồ hôi túa hết ra, uống

một chầu rượu, nói phét vài câu, tự nhiên mọi chuyện sẽ qua hết thôi.

Chuyện của cậu và Đinh Mùi không công bố cho thiên hạ biết thì cũng coi

như giữ thể diện cho Tăng Nghị rồi, anh tình nguyện tôi cũng đồng ý,

Tăng Nghị có gì mà nói chứ".

Quyển Nhĩ được chỉ giáo, như tỉnh ra, gật gật đầu, cô cũng không

cưỡng ép bản thân mình phải nghĩ quan hệ giữa cô và Đinh Mùi là trong

sáng, bởi vì từ sâu thẳm trong suy nghĩ, cô biết mối quan hệ đó tuyệt

đối không trong sáng,. Giải oan cho mình, sẽ lại tạo hy vọng cho Tăng

Nghị, điều đó không tốt cho bất kỳ ai.

La Tư Dịch không tha cho cô, "Giờ giữa cậu và Đinh Mùi không còn trở

ngại gì nữa, dù cậu và anh ta muốn che giấu tai mắt người khác hay là

thật sự khiêm tốn nhún nhường, thì cậu cũng nên có giải pháp nào đó. Cứ

thế này không những không rõ ràng chút nào mà cuối cùng người thiệt thòi vẫn là cậu

"Mình với anh ấy, thật sự không có gì." "Cậu có muốn có gì hay không?" La Tư

Dịch dường như có ý định hôm nay mà

không nói cho hết, cho rõ ràng thì không chịu tha vậy, thật sự cô

không chịu được bộ dạng buồn bã bần thần của Quyển Nhĩ, "Cậu đừng học

người bộp chộp như mình, thầm yêu cũng bộp chộp mà chính thức yêu đương

cũng bộp chộp, mình thấy cứ thẳng tưng như ruột ngựa là tốt nhất, ít ra

sau này cũng sẽ không cảm thấy hối tiếc, không phải ở đó mà buồn bã day

dứt và tự trách giận bản thân mình".

"Anh ấy không muốn, mà mình cũng không muốn." Quyển Nhĩ đương nhiên

hiểu là Tiểu La muốn tốt cho mình, nhưng cô không đủ dứt khoát như Tiểu

La muốn.

La Tư Dịch lắc đầu, biết là không thể

khuyên được bạn, Quyển Nhĩ thực sự bị đầu độc thật rồi. Đối với cô

Đinh Mùi chính là đạo lý, Đinh Mùi chính là nguyên tắc. Vốn muốn giúp

Quyển Nhĩ có được hạnh phúc trọn vẹn, nhưng chính cô ấy lại tự nguyện

muốn chịu đựng, chẳng còn cách nào khác. Không khuyên được, vậy thì tìm

cho cô ấy một việc khác để làm, hoặc là dần dần sẽ khiến tình cảm đó

nhạt đi, hoặc là tan đi, hoặc biết đâu lại tạo ra hiệu quả ngược lại

cũng nên. Dù sao Quyển Nhĩ vẫn còn nhỏ, chuyện tình cảm đối với cô ấy mà nói, chưa được coi là việc quan trọng hàng đầu.

Việc mà La Tư Dịch tìm cho Quyển Nhĩ chính là tiếp tục học ngoại ngữ. qua được cấp bốn, cấp sáu đã là gì, học kỳ hai của năm thức ba, tinh

thần cơ bản là thi cao học, thi TOEFL và G( 1 ) , mà tiếng Anh là môn có liên quan tới tất cả những cuộc thi đó, phải nắm chắc tiếng Anh, không

được sao nhãng.

Lục Quyển Nhĩ không định xuất ngoại, cũng không muốn thi cao học,

nhưng dưới sự thúc đẩy quy mô lớn như vậy, cô vẫn cùng La Tư Dịch đi

đăng ký một lớp TOEFL. Theo lời Tiểu La thì là, tiến cũng được mà lùi

cũng xong, học gì thì cũng không uổng phí. Cả ngày họ chỉ bàn tán đến

chuyện học tập, dường như đúng là ôm ấp chí lớn, lòng đầy tham vọng.

Tới lúc đi đăng ký, bọn họ mới biết mình thuộc vào số những người có

động cơ kém nhất, những lớp hàng ngày đã kín chỗ, chỉ có lớp cơ sở dành

cho sinh viên ngoại trú học vào kỳ nghỉ hè là còn hai chỗ ở góc cuối

cùng trong lớp.

"Cứ đăng ký đi, chỗ ngồi không đáng ngại đâu. Có những học sinh đăng

ký nhưng cũng không theo được kịp, lúc đó các cháu có thể tựphía trên

ngồi."

Chú ở phòng ghi danh đã nói nhỏ với họ như vậy.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, như muốn ngầm thăm dò ý kiến, và sau đó

thì cắn răng móc ví tiền ra, hơn hai nghìn tệ, có thể không đau xót hay

sao? Tất cả tiền tiết kiệm của Quyển Nhĩ trong ba năm học cũng chỉ được

hơn ba nghìn tệ mà thôi. Lúc nộp tiền, cả hai người đều ngầm hạ quyết

tâm, nhất định không bỏ sót một buổi học nào, chăm chỉ nghe giảng, chăm

chỉ học tập, vì từng giây từng phút trong giờ học đều phải dùng tiền mua mới có được!

Hiểu rõ được tầm quan trọng của tiếng Anh, động lực học tập của Quyển Nhĩ và La Tư Dịch cũng đầy đủ hơn, cũng nhờ có cái cớ này mà họ từ chối được không ít những lời mời hẹn hò. Họ chuyên tâm học tập, không ai có

thể nói là không đúng.

Chỉ đáng thương Dương Thu, những lần cô ấy tới tìm Quyển Nhĩ rủ đi

chơi mà không gặp, chính là vì Quyển Nhĩ đã đi lên lớp học. Nếu có gặp,

thì cũng đúng lúc ấy cô chuẩn bị tới lớp. Dương Thu, với quan điểm yêu

đương là nhiệm vụ, quyết chí không cầu tiến bộ, đã thường xuyên đi cùng

với Quyển Nhĩ tới lớp, cùng học từ mới, cùng giải đề thi. Nền tảng tiếng Anh của cô ấy vốn khá tốt, tr