
uồng mềm mại ôm vào ngực. Cằm với những sợi râu ngắn ngủn cọ nhẹ lên vai tuyết trắng, cảm giác ngưa ngứa làm Tinh Thần rụt vào.
Hắn nhếch môi cười khẽ, sau đó mở mắt ra.
"Chào buổi sáng." Cô gái nhỏ trong ngực rất lễ phép thỉnh an buổi sáng.
Hắn"Ừ" một tiếng, tay vuốt ve gò má cô, cúi đầu hôn cô.
Môi mỏng từ từ hôn hết trán, đến bên má mềm mại, cuối cùng là đôi môi đỏ mọng mềm mại ngọt ngào, càn quấy hôn mút, giọng trầm thấp vang lên: "Chào buổi sáng."
Chỉ là một cái hôn chào buổi sáng cũng đủ để cô run rẩy, đôi mắt đẹp như nước mê man mang theo sương khói. Trong đầu nhớ đến cảnh đêm qua kích tình vui thích, thân mật khăng khít, dung nhan kiều diễm ngày càng đỏ.
"Em. . . . . . Em đi làm bữa ăn sáng. . . . . . Anh ngủ thêm lát nữa đi….” Cô vội vàng hấp tấp đứng dậy, mặc chiếc váy ngủ rồi xuống giường nhanh chóng thoát khỏi người hắn.
Gần đây hắn dường như muốn cô không đủ, hắn dũng mãnh quả thật khiến cô không thể chịu nổi.
Thật sự nếu không trốn, nhất đinh hắn sẽ làm tiếp, sau đó, càng không thể dậy nổi….
Uống một hơi hơn nửa cốc nước xong, Tinh Thần cảm thấy hai gò má nóng lên mới được dịu bớt đôi chút. Cô xoay người đến bên cạnh bếp, mở cái vung, nồi cháo đã sôi, một luồng hơi bốc lên mang theo mùi cháo phả vào mặt cô.
Hâm cháo xong, cô lại làm bánh trứng bột, thả vào trong chảo đã sôi dầu, chờ bánh chuyển sang màu vàng lại lật mặt khác, mùi trứng bay lên xông vào mũi.
Phó Hoành đã thức dậy, rửa mặt xong, mặc bộ đồ ở nhà màu cà phê, đứng ở cửa phòng bếp nhìn cô tất bật đi qua đi lại.
Cô mặc chiếc váy ngủ tay rộng, vẫn là kiểu rủ từ cổ xuống chân, vạt áo và ống tay được viền đăng ten, trông cô nhìn qua thật giống cô tiên nhỏ.
Đáy mắt Phó Hoành dâng lên vẻ ấm áp mà trước đây chưa từng để cho cô thấy, đi tới sau lưng ôm lấy cô hỏi cô có cần giúp một tay hay không?
Lúc này hắn giống như một ông chồng ngoan đang đợi vợ mình chỉ đạo.
Đang trước kệ bếp bận, Tinh Thần nhanh chóng quay đầu lại, môi anh đào mở ra cười với hắn, lắc đầu.
Mỗi một ngày như vậy, Phó Hoành như thường lệ đến thư phòng xử lý một ít chuyện, cô sẽ ngồi trên sofa đọc sách, nghe một chút âm nhạc hoặc là bận rộn với những bồn cây xanh. Thuận tiện có thể bưng cho hắn ly trà sâm, nhắc nhở hắn phải nghỉ ngơi.
Trước buổi trưa, họ sẽ ra cửa đi EATON mua đồ, chọn mua thức ăn mới và đồ dùng hằng ngày, sau đó hắn cùng cô sẽ làm bữa trưa của hai người.
Buổi chiều sau khi nghỉ trưa xong, có lúc bọn họ sẽ ở nhà, có lúc hắn lái xe chở cô đi khắp nơi đi dạo, vào thư viện mua vài quyển sách, nhàn nhã dùng trà chiều hoặc là đi dạo ở trung tâm thương mại.
Đi tới chỗ nào hắn cũng sẽ khiến cho người ta phải chú ý, cũng chỉ là mặc áo len, bên ngoài mặc áo khoác xám tro, quần jean màu đen và chân đi giày Martin. Phong cách đơn giản và có chút khiêm tốn lại hợp với dáng người cao ngất lại tuấn lãng đẹp mắt sẽ lập tức trở thành tiêu điểu của các cô gái.
Những cô gái bán hàng tóc vàng mắt xanh khẽ đỏ mặt ra sức ân cần giới thiệu sản phẩm tốt nhưng mắt vẫn còn liếc qua liếc lại nhìn người đàn ông trước mắt đàn chăm chú chọn đồ cho bạn gái. Trời ơi, trai đẹp Phương Đông, đợi đến khi con mắt liếc qua nhìn cô gái Phương Đông đứng bên cạnh thì tất cả như quả bóng bị kim đâm một phát xì hết hơi.
Xinh đẹp như vậy, khí chất xuất chúng như vậy, bọn họ đứng chung một chỗ thật là một đôi hoàn bích, không muốn thừa nhận cũng không được.
Cuộc sống yên tĩnh ở Ottawa sang tháng hai thì kết thúc.
Cửa vừa mở ra, chỉ thấy một đống đèn flash sáng lóe, vài tên nhà báo đứng ở cửa, vừa thấy có người ra ngoài liền rối rít đưa Mic lên, đèn flash nhắm ngay vào Tinh Thần đang ngu ngơ.
"Xin hỏi nơi này có phải là nhà của Phó Hoành tiên sinh,Trợ lý chủ tịch Tập Đoàn Cổ Thị? Chúng tôi là nhà báo của Trung Hoa tin tức, muốn hỏi Phó tiên sinh trong khoảng thời gian này vẫn một mực ở Canada nghỉ ngơi, vậy khi nào sẽ trở lại công ty chủ trì đại cục? Có phải giống như Cổ Hách Tuyền tiên sinh sẽ không lộ diện nữa?”
"Nghe nói sau khi Cổ Phó tổng tuyên bố phá sản xong, Cổ Lệ Sa tiểu thư đi Hongkong, Cổ Thế Xương tiên sinh cùng vợ bị xã hội đen đòi nợ xin cảnh sát bảo vệ, Phó tiên sinh, chuyện này liệu ngài đã nghe thấy?”
"Tiểu thư, tôi là người của Nhật báo Hải đảo, có tin đồn Phó tiên sinh đã kết hôn ở Ý, xin hỏi cô là gì của Phó tiên sinh? Là Phu nhân của ngài ấy sao?”
Các nhà báo đương nhiên là thần thông quảng đại hiển nhiên cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, ở Đài Loan tìm không ra Phó Hoành, liền tra được địa hắn ở Canada liền nhào tới cửa.
Đang lúc ấy thì, một bóng dáng từ trong nhà ra ngoài, ngăn trước mặt Tinh Thần đẩy cô vào trong, đưa tay “Cuồng phong lá rụng” gạt các nhà báo ra ngoài cửa.
Tuấn nhan liền tức giận, một lần lại một quá mức, lại giật mình nhìn cô gái nhỏ đứng đằng sau mình khuôn mặt tuyệt đẹp đang trắng bệch lên vì khiếp sợ.
Miệng hắn khẽ nhếch lên nhưng không biết nên nói điều gì nữa.
Tinh Thần từ từ mới lấy lại tinh thần, thân hình nhỏ nhắn mềm mại có vẻ không tốt lắm, ánh mắt khiếp sợ nhìn người đàn ông trước mặt mình, một hồi lâu mới hỏi: “