XtGem Forum catalog
Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3215404

Bình chọn: 7.00/10/1540 lượt.

Tháp Cát Cổ Lệ hừ nhẹ, chỉ có Mục Hoa, đảo đảo mắt, nghĩ tới một biện pháp: “Ta thấy, nếu mọi người đã bất đồng ý kiến, ta nghĩ ra một biện pháp, không bằng lựa chọn một phương pháp xử lý vẹn cả đôi đường.”

“Biện pháp gì?”

“Không bằng, tách Phượng Thương cùng Mộ Dung Thất Thất ra, mỗi người giữ một bên. Chỉ là, vậy thì phải xem các ngươi có bản lãnh hay không rồi!” Phương pháp Mục Hoa chọn dùng chính là một người đánh một nửa, tuy vụng về, nhưng trước mắt, xem là cái ngốc trong phương pháp này chính là cái thông minh.

Long Trạch Cảnh Thiên cùng Tháp Cát Cổ Lệ đều không mở miệng, Mục Hoa biết rõ chuyện này có hi vọng, tiếp tục nói: “Theo nguồn tin đáng tin cậy, trên người Tiểu thế tử của phủ Nhiếp Chính Vương có cổ độc, là truyền từ bụng mẹ. Các ngươi cũng biết, muốn giải cổ, phải đển Nam Phượng quốc, tìm người Tường tộc mới được. Cho nên, tin chắc không qua bao lâu, Phượng Thương cùng Mộ Dung Thất Thất sẽ đi tới Nam Phượng quốc, đây là cơ hội của các ngươi —-”

Vế sau, Mục Hoa hắn cũng không cần nói, hắn tin nói như vậy đã rõ ràng lắm rồi, ba người trước mắt ắt đã hiểu được ý hắn.

“Tin của Thừa tướng là từ đâu mà ra?” Long Trạch Cảnh Thiên nhìn về phía Mục Hoa, đối với người chủ động theo chân bọn họ, cùng hợp tác, hắn vẫn ôm thái độ hoài nghi.

“Thái tử điện hạ đang hoài nghi lão phu bụng dạ khó lường sao?” Mục Hoa là dạng khôn khéo nào, sao lại không biết ý nghĩ của Long Trạch Cảnh Thiên: “Nếu như lão phu có ý khác, hiện tại các ngươi đã là tù nhân trong đại lao, mà không phải khác quý ở Tướng phủ ta rồi! Sở dĩ lão phu giúp đỡ bọn ngươi, nguyên nhân chỉ có một! Chắc hẳn ba vị cũng biết cháu gái của lão phu- Mục Vũ Điệp nhỉ?”

Mục Hoa chỉ có một đứa cháu gái bảo bối, Mục Vũ Điệp, người từng nổi danh tài nữ ở Bắc Chu quốc. Chuyện này, Long Trạch Cảnh Thiên có nghe nói qua, chỉ là vì sao, khi nhắc đến Mục Vũ Điệp, trong mắt Mục Hoa lại bịt kín một mảnh ẩm ướt?

“Cháu gái lão phu tham gia Tứ quốc tranh bá, sau khi trở về, đầu óc có chút không bình thường, về sau đột nhiên có một tên ăn mày cầm ngọc bội của nàng, nói bọn hắn tự định chung thân, Hoàng thượng chỉ hôn. Đứa cháu gái mà lão phu một mực thương yêu… Vậy mà phải gả cho một tên ăn mày!”

Hồi tưởng lại chuyện lúc trước, Mục Hoa tức giận đến run run chòm râu. Cháu gái hắn thương yêu, vậy mà gả cho một tên ăn mày, Mục phủ trở thành trò cười của kinh thành, đây là vết nhơ đi theo Mục Hoa cả đời. Thừa tướng một quốc gia, ngay cả hôn sự của cháu gái nhà mình cũng không quyết định được, biết rõ cháu mình bị người khác hãm hại, cũng không tìm ra hung thủ, sao có thể khiến Mục Hoa không hận.

“Sau khi kết hôn một tháng, cháu gái lão phu không chịu nỗi tủi nhục, thắt cổ tự vẫn! Cả đời lão phu, trung lòng vì nước, hiện tại đứa cháu gái duy nhất gặp chuyện như vậy, khiến cho nỗi tức giận trong lòng lão phu sao có thể tiêu?”

“Kia, ngươi tìm ra hung thủ hãm hại cháu gái của ngươi chưa?” Có lẽ bởi đều là nữ nhân, Tháp Cát Cổ Lệ có chút đồng tình xen lẫn hiếu kỳ với chuyện của Mục Vũ Điệp, cộng thêm việc chứng kiến bộ dáng lão già bạc đầu trước mắt, trông thực đáng thương, trong lòng Tháp Cát Cổ Lệ đã có mấy phần tin tưởng những lời này của Mục Hoa.

“Là Hoàn Nhan Liệt! Chính hắn chỉ hôn!” Khi nói đến tên Hoàn Nhan Liệt, hàm răng Mục Hoa nghiến ken két: “Tuy người hãm hại cháu gái lão phu không để lại dấu vết, nhưng lão phu đã đoán ra được là ai…”

“Là ai?” Tháp Cát Cổ Lệ nghiêng mặt, hình xăm bên má trái lộ ra ngoài ánh sáng, trông hết sức khủng bố.

“Ha ha, ngoại trừ Mộ Dung Thất Thất, còn là ai được chứ?” Mục Hoa cười âm lãnh, nhìn về phía Long Trạch Cảnh Thiên: “Vũ Điệp yêu thích Phượng Thương từ thuở nhỏ, một lòng muốn làm tân nương của Phượng Thương, một mực đợi đến năm hai mươi tuổi vẫn không chịu lập gia đình, ắt là đang đợi Phượng Thương! Lão phu suy đi nghĩ lại, chuyện này, ngoài Mộ Dung Thất Thất, không ai khác làm!”

Nghe thấy người Mục Vũ Điệp yêu thích là Phượng Thương, mặt Tháp Cát Cổ Lệ lập tức xịu một đống, nếu không bởi vì nơi này là Bắc Chu quốc, bây giờ nàng đang ở trong Mục phủ, nàng nhất định sẽ cười nhạo Mục Vũ Điệp, đáng đời. Nếu như nàng là Mộ Dung Thất Thất, ắt không chỉ đơn giản như vậy, nhất định sẽ khiến đối phương về chầu Diêm Vương!

Long Trạch Cảnh Thiên không có quá nhiều cảm xúc trước chuyện của Mục Hoa, có điều sau khi nghe hắn nhằm nào Mộ Dung Thất Thất, Long Trạch Cảnh Thiên có chút không chịu được: “Thừa tướng không phải muốn trả thù Mộ Dung Thất Thất đấy chứ? Ngươi có chứng cớ chứng minh nàng làm chuyện đó sao? Có phải, ngươi nghe đồn bậy bạ đâu đó? Chẳng lẽ những năm nay trong triều, Thừa tướng ngài không có địch nhân sap? Nếu có người cố ý vu oan, hãm hại, Thừa tướng chẳng phải đã bị lừa?”

Long Trạch Cảnh Thiên chất vấn, Mục Hoa đương nhiên hiểu ẩn ý bên trong, hắn cười lạnh một tiếng: “Lão phu biết rõ tâm của điện hạ theo Mộ Dung Thất Thất, cho nên chuyện này, lão phu có thể không tiếp tục truy cứu. Nhưng mà, lão phu có một yêu cầu!”

Hóa ra Mục Hoa chạy một vòng, là đợi đến lúc này, biểu cảm của Long Trạch Cảnh Thiên