XtGem Forum catalog
Quân Sủng

Quân Sủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322670

Bình chọn: 8.00/10/267 lượt.

xót xa.

Đây là cha đẻ sao? Hỏi cũng không hỏi bà muốn con gái lão làm gì, cứ

thế bán con đi. Có điều cũng may lão như thế, bà mới có thể nhặt không

được một cô con dâu tốt.

Tính Vân Thường quả thật dễ thương, không sắc sảo không tùy hứng, lúc nào cũng cười, vừa dịu dàng lại vừa ngoan ngoãn, cũng thông minh bình

tĩnh lạ thường.

Ngay cả lúc biết mình bị bán làm vợ một người đàn ông xa lạ cũng

không khóc lóc ầm ỹ, Lục phu nhân nhìn càng thêm đau lòng, vội vàng đưa

cô về nhà.

Thật ra Vân Thường không hề trấn tĩnh như Lục phu nhân thấy, trong

lòng cô cũng hoảng loạn vô cùng, không biết mình bị Vân Quang Phương bán cho người đàn ông như thế nào.

Từng muốn tự tử, nhảy từ cửa sổ xuống là đầu xuôi đuôi lọt hết song

đến cuối cùng vẫn là quyến luyến thế gian ấm áp này. Huống hồ Lục phu

nhân và thượng tướng Lục thật sự tốt với cô.

Bởi vì lòng tốt đó, chỉ cần Lục Diệp không phải người quá phi lý, cô có thể tiếp thu.

Cô không biết làm sao mà Lục phu nhân có thể cho bọn họ đăng ký kết

hôn trong khi Lục Diệp còn chưa biết, lúc giấy đăng ký kết hôn tới tay

cô hoảng hồn, biết sự kiện hoang đường này thật sự là ván đã đóng

thuyền, không còn đường cho cô phản kháng nữa rồi.

Thôi, tới đâu hay tới đó, đằng nào Lục Diệp cũng là quân nhân, thời

gian ở nhà cũng không dài. Cho dù anh ghét cô, không thích cô, những

ngày anh có nhà cô vẫn có thể nhịn được.

Trước khi Lục Diệp về, Lục phu nhân kể cho cô nghe rất nhiều chuyện

về Lục Diệp. Từ lời kể của bà Vân Thường chắp vá ra một Lục Diệp trong

tưởng tượng của cô.

Ngạo mạn, tính tình cứng rắn lạnh lùng, không thích con gái.

Vân Thường phát rầu, hai điểm đầu không vấn đề gì, cho dù người đàn

ông này ngạo mạn lạnh lùng hơn nữa cô cũng có thể không để ý, nhưng

không thích phụ nữ… vậy phải làm sao?

Vì thế nên một giây trước khi Lục Diệp về, Vân Thường vẫn còn mãi xoắn xuýt vấn đề này.

Khoảnh khắc Lục Diệp đi vào phòng, kỳ thật cô vô cùng căng thẳng. Cô

không có mấy kinh nghiệm cư xử với đàn ông, không biết nên ứng đối thế

nào với người đã thành chồng cô này, càng không biết liệu anh có bài

xích cô mãnh liệt không, đành thấp thỏm bất an ngồi trên giường chờ anh, như một chú mèo con chờ chủ quyết định vận mệnh của mình.

Giây phút sờ mặc anh, Vân Thường biết, trời xanh thật ưu ái người

này. Gương mặt đó, căn bản không cần nhìn cũng biết có bao nhiêu xuất

sắc, sống mũi thẳng cao, mắt sâu thẳm, đường nét khuôn mặt góc cạnh rõ

rệt, Vân Thường thầm khen, buột miệng một câu anh thật đẹp trai.

Hình như người đàn ông này được khen đẹp quá nhiều rồi, căn bản không phản ứng với lời khen của cô, chỉ ngạo mạn hừ mũi một tiếng, nói cô còn là con nhóc, tiếp đó liền bỏ vô phòng tắm tắm rửa.

Anh không ép cô làm bất cứ điều gì, cũng không tỏ vẻ quá bất mãn với sự xuất hiện của cô, càng không nặng lời với cô.

Vân Thường rất cảm kích Lục Diệp, lúc đó tự tôn của cô đã yếu ớt tới

mức sắp nát rồi, nếu lúc đó Lục Diệp lạnh mặt châm chọc cô, cô cũng

không biết liệu mình sẽ làm ra chuyện gì nữa.

Ngày đầu tiên trôi qua không tệ, hai người đều có vẻ dè dặt, đôi bên đều không thả lỏng song cũng không bài xích.

Lòng bàn tay anh rộng mà mạnh mẽ, đủ bao trọn tay cô trong lòng bàn

tay mình. Lúc anh dắt cô qua đường, đi siêu thị, lòng bàn tay anh ấm áp

khiến Vân Thường quyến luyến, say mê.

Bước ngoặt đến thật nhanh. Lúc Vân Thường bị Lục Diệp đè ra hôn trong phòng tắm, cô vừa sợ vừa thấp thỏm, hai tay bất giác muốn đẩy anh ra.

Dù sao họ mới biết nhau có hai ngày, dù người đàn ông này đã là chồng cô trên pháp luật nhưng trực tiếp làm loại chuyện thân mật thế này cũng

quá hoang đường đi.

Thế nhưng lúc hơi thở nóng bỏng của anh phả trên vành tai, trên cổ cô, Vân Thường bỗng phát hiện, mình không cách nào từ chối.

Có lẽ là chấp nhận số phận, cũng có lẽ là cảm kích Lục Diệp thu nhận

cô ở thời điểm cô hoảng loạn bối rối, cô gần như ngoan ngoãn nghe anh

bày bố.

May mà anh không thô bạo, rất quan tâm đến cảm giác của cô, khiến trái tim phiêu dạt bất an của Vân Thường thoáng yên ổn lại.

Tiếp đó, cuộc sống chung trở nên hài hòa mà đơn giản. Hai người đều

ngầm hiểu không đề cập tới cách thức kết hợp xấu hổ của họ, trái lại

cuộc sống cũng không tệ.

Lục Diệp không có khó tính như tưởng tượng, càng không khó xử cô. Vân Thường cảm thấy, đời này mình có được người đàn ông như thế cũng tính

là may mắn trong bất hạnh.

Quỹ đạo sinh hoạt tiến tới từng bước, sống với Lục Diệp hơn mười

ngày, tình cảm của Vân Thường với anh nảy sinh biến hóa long trời lở

đất.

Anh rất tốt với cô, không chút so đo đòi hỏi phải nhận được báo đáp,

tốt đến mức nửa đêm ngủ mơ cũng ước ao nghĩ được cách đền đáp anh.

Nhưng, cô không làm gì được, tất cả đều phủ một bóng xám mịt mờ khi

mắt mất đi ánh sáng. Toàn thân từ trên xuống dưới chỉ còn một trái tim

trọn vẹn, cô chỉ biết rửa tay thắp nhang, chân thành dâng cả trái tim

mình cho anh.

Tiếp đó xảy ra rất nhiều chuyện, cô phát hiện mình mang thai, anh bị

thương đưa vào bệnh viện… tin tức tốt xấu nối nhau mà đến. Có điều may

mắn, anh vượt qua được, khôn