
tránh
thoát từ trong ngực anh ta, "Đường Minh Lân, anh buông tay! Ban ngày ban mặt mà như thế! Buông tay!"
Nới lỏng một cái tay, Đường Minh Lân rũ con mắt xuống nhìn cô gái trước mặt giương nanh múa vuốt, khẽ cười
một tiếng, bực bội mấy ngày đều quét sạch, tâm tình tốt hiển lộ trên
mặt: "Bà xã, em nói xem em không những qua cầu rút ván mà còn không biết tốt xấu gì? Vừa rồi là ai chủ động xông vào trong lòng tôi? !"
"Cút sang một bên! Còn không phải là vì anh! Đem xe bảnh bao đậu ở chỗ này,
cũng không biết khiêm tốn một chút!" Rụt cổ lại, cô len lén lui về phía
sau liếc nhìn, ngăn Đường Minh Lân đang chuẩn bị lên xe, lại không nghĩ
rằng người đàn ông bên cạnh kéo cô lại.
"Làm gì hả! Muốn cho tất cả mọi người xem tôi à! Buông tay!"
Đẩy tay anh ta vắt ngang hông, thời điểm quay đầu lơ đãng thấy sắc mặt
người nào đó trầm xuống, hơi sững sờ, thấy hai mắt anh ta nhìn chằm chằm phương hướng không bình thường, cô theo bản năng quay đầu, một cái liền thấy một đám đồng nghiệp từ trên bậc thang xuống, mà Lam Mộ Duy và Diệp Tư Mẫn vừa vặn ở trong đó.
"Tại sao cậu ta lại ở chỗ này? !" Thu hồi tầm mắt trên người Lam Mộ Duy, Đường Minh Lân lạnh lùng quay đầu
nhìn về phía cô gái bên cạnh, trong nháy mắt nụ cười trên gương mặt tuấn tú biến mất hầu như không còn.
"Tại sao anh ta lại ở chỗ này,
chờ lát nữa tôi giải thích với anh, đi thôi!" Thật sự không muốn chạm
mặt bọn họ trong trường hợp này, cô lôi kéo anh xoay người lên xe.
Nhưng ai biết, Đường Minh Lân lại kéo cô vào trong ngực, mặt cười đến âm
trầm: "Nếu đã đụng phải, không chào hỏi thì cũng quá không có lễ phép
nhỉ? Bà xã, em nói xem?"
". . . . . ." Chống lại con mắt âm u
lạnh lẽo của người nào đó, Úc Tử Ân run run, tự biết không tránh khỏi,
chỉ có thể cứng ngắc xoay người lại.
Đợi mọi người đi lên trước, Úc Tử Ân không nhìn ánh mắt ước ao ghen tỵ mình của đồng nghiệp quanh kia, gượng ép nở một nụ cười, nửa mở miệng cười
chào hỏi: "Phó tổng Lam, phó tổng Diệp!"
"Ân Ân, ân ái trước công chúng cái người này là muốn chúng tôi hâm mộ chết
nha!" Thời điểm mọi người còn chưa mở miệng, Diệp Tư Mẫn mở miệng trước, nụ cười xinh đẹp thật chói mắt, nghiêng đầu liếc nhìn người đàn ông bên người cô lạnh nhạt tuấn dật, nhíu nhíu đôi mắt xinh đẹp: "Không giới
thiệu cho chúng tôi một chút sao?"
Trước khi trở về nước nghe nói cô kết hôn rồi, khi đó còn không biết cô gả cho người nào, sau khi về
nước mới biết cô gả cho con trai thứ ba nhà họ Đường giàu sang quyền quý ở thành phố C, chẳng qua ngoài ý muốn của cô chính là, chuyện lý thú
của cô và con trai thứ ba nhà họ Đường vẫn luôn là chuyện cười trong mắt mọi người, tin tức vợ chồng bất hòa ba ngày hai bữa cho lên báo, nghĩ
đến cuộc hôn nhân này cũng không có hạnh phúc cô tưởng tượng.
Hôm nay thấy bọn họ ân ái ở trước công chúng, không khỏi làm cho cô hoài nghi tính chân thật của tin đồn.
". . . . . ." Quay đầu, Úc Tử Ân liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, mặc cho anh ôm, trước công chúng cô cũng không dễ làm làm trái ý anh, thời điểm do dự muốn mở miệng giải thích, Tiểu Trịnh ở một bên không nhẫn nại
được cười đến mức vẻ mặt mập mờ mà hỏi: "Ân Ân, đây là ông xã của cô
chứ? ! Tôi giống như có thấy qua anh ở trên báo!"
"Ách. . . . .
." Liếc nhìn người đàn ông không có ý giải thích thân phận của mình, Úc
Tử Ân chỉ có thể gật đầu cười, "Vị này là Đường Minh Lân, của tôi. . . . . ."
Quay đầu đi, Đường Minh Lân nhíu lông mày im lặng nhìn cô
gái nhỏ trong ngực không có tiền đồ, khẽ hừ một tiếng, khẽ ôm chặt tay
của cô, quay đầu nhìn về phía cả nhóm đồng nghiệp của cô, lễ phép không
thay đổi mở miệng giới thiệu mình: "Chào mọi người, tôi là Đường Minh
Lân, ông xã của Ân Ân, bình thường Ân Ân quen khiêm tốn, cũng không chịu để cho tôi tới công ty đón cô ấy, về sau ở trên công việc kính xin mọi
người chăm sóc Ân Ân nhiều một chút, bao dung nhiều hơn!"
"Đó là đương nhiên . . . . . ." Nói chuyện với đẹp trai như vậy, Tiểu Trịnh đỏ mặt đáp lời.
Quay đầu, Đường Minh Lân liếc nhìn Lam Mộ Duy sắc mặt không tốt, ánh mắt lẫm liệt quay lại trên người cô gái nhỏ, cứ thế đem cô từ trong xác rùa đen kéo ra ngoài: "Ân Ân, hai vị này là cấp trên của em sao?"
"Vị
này là phó tổng giám đóc mới nhận chức của công ty chúng tôi, Lam tổng,
vị này là phó tổng giám đốc phòng thiết kế Diệp phó tổng." Vì để cho
chuyến đi của mình về nhà tốt hơn một chút, xưa nay cô chưa từng phối
hợp anh, theo tâm tư của anh giới thiệu hai người trước mặt.
Tin
tức Lam Mộ Duy trở về nước anh đều có thể rõ ràng như vậy, làm sao có
thể không rõ biết anh là ai, cô giới thiệu quả thực là dư thừa!
"A, thì ra là Lam tổng, chào anh!" Cho dù là đối mặt với tình địch, anh vẫn là là cực kỳ thân sĩ đưa tay về phía Lam Mộ Duy, không quên lại một lần nữa giới thiệu thân phận của mình trước mặt anh: "Tôi là Đường Minh Lân ông xã của Ân Ân!"
"Đường tổng, chào anh!" Trước mặt nhiều người như vậy, Lam Mộ Duy khổ sở giật giật khóe miệng, lễ phép bắt tay đáp trả.
Thời điểm thu tay lại, Đường Minh Lân nhìn đồng hồ, hơi có vẻ áy náy cười
cười với