
ên dự định xem náo nhiệt.
Tô Cẩm Niên quay đầu nhìn bọn họ, mà mấy người bọn họ bị ánh mắt lạnh
lẽo của anh quăng đến trong nháy mắt sợ hãi dừng lại, mỗi người đều im
lặng quay lại chỗ ngồi của mình, làm công việc và bổn phận của mình.
Chỉ có Tiền Vũ còn đứng bất động, mấy chục giây trôi qua, anh nhìn thấy
Tô Cẩm Niên sắp nuốt trọn ánh mắt của mọi người, trong lòng chíp bông,
không nhịn được cười một tiếng "Ha ha" rồi nói: "Lão đại, đây là chỗ của tôi, ha ha....." Anh vừa nói xong lời này, ngay lập tứ yên lặng xoay
người, đi tới bên cạnh Tô Cánh Văn đã nín cười đến nội thương.
Sau đó Tô Cẩm Niên kéo bài viết xuống, tùy ý xem lướt qua một chút, nội dung bên trong quả thật như Tô Khả nói.
Ý tứ đại khái chính là anh và cô kích động đến chẳng phân biệt được nơi
chốn mà đánh dã chiến, còn bị nữ sinh bắt gặp, sau đó phía dưới là một
đám con gái lít ríu thảo luận.
Anh không nhịn được nhớ lại một chút, rất nhanh liền biết chuyện gì xảy
ra, nếu như đoán không lầm, cái gọi là "Đánh dã chiến" chính là ngày
quân huấn ngày đầu tiên, anh bị Tô Khả tính kế đẩy ngã ở trên đất, sau
đó bị một học sinh nữ mua một hộp kem đi qua nhìn thấy.
Sau khi hiểu rõ, anh trầm mặt đứng dậy, gọi điện thoại, sau khi gọi xong, điện thoại của Tô Khả liền được kết nối.
Lần này anh trực tiếp nhận điện thoại.
Trong nháy mắt âm thanh đắc ý cua Tô Khả truyền đến, "Huấn luyện viên~ anh xuống hay không?"
Tô Cẩm Niên cắn răng nghiến lợi mà nói, "Cô đứng dưới lầu chờ tôi." Editor: Núm Nguyễn
Tô Cẩm Niên trầm mặt cúp điện thoại, sau đó đi xuống dưới lầu, vài người bạn cùng phòng của anh, một đám hai mặt nhìn nhau, nhìn bóng lưng đã đi xa của anh, cơ thể không nhịn được run rẩy một chút.
Tô Cánh Văn nói, "Chị dâu Tô Khả quá trâu bò rồi, nói mấy câu là có thể
làm cho sóng nước xao động hơn ngày thường, lão đại là người luôn luôn
bình tĩnh tức giận đến sắc mặt đại biến."
Tôn Dương Dương gật đầu, "Đúng vậy, trâu bò."
Lý Quân chậm rãi uống xong sữa đậu nành, nhìn về phía Tiền Vũ ngẩn ngơ bên kia nói, "Anh có thể chơi."
Tiền Vũ vỗ đùi, "Ai nha, rốt cuộc lão đại vừa mới nhìn cái gì, mau mau đi xem một chút đi."
Anh vừa nói xong, Tô Cánh Văn cách máy vi tính của anh gần nhất
"Vèo------" ngồi xuống cạnh Tiền Vũ, Tiền Vũ cũng lấy tốc độ sấm sét đi
về chỗ ngồi của mình, nhìn Tô Cánh Văn hét lớn, "Mau tránh ra cho ông."
Tôn Cánh Văn bị Tiền Vũ đặt mông đụng ngã trên đất, hùng hùng hổ hổ đứng dậy, "Tôi đánh, anh chỉ biết khi dễ tôi, ở trước mặt lão đại còn chỉ là tiểu bạch thỏ thôi."
Mới vừa nói xong lời này đã rước lấy một cái trợn mắt, "Chẳng lẽ cậu không phải."
Được rồi, Tôn Cánh Văn quyết định không nói thêm lời nào, chỉ là đem cái cổ duỗi thật dài, nhìn kết quả. Mấy người khác hết sức ăn ý không nói
thêm lời nào, cùng nhau vây quanh trước máy vi tính của Tiền Vũ.
Tiền Vũ trợn mắt nhìn bọn họ, hết sức tập trung mà nhìn máy vi tính.
Chẳng qua màn hình máy tính, ngoại trừ màn hình Tao Bao kia, cùng khung
trò chơi chim cách cụt phía dưới menu ra, cái gì cũng không có.
Tiền Vũ vô cùng lưu loát mở trang ghi nhận của máy tính, sau đó tìm được lịch sử ghi chép vừa mở ra nhìn, hả, cái gì cũng không có!
Mọi người vô cùng nhục chí hận không thể đập bể máy vi tính cho hả giận: Anh có cần ác như vậy hay không!
Sau khi im lặng một thời gian ngắn, Triệu Lâm nhíu mày nhìn về phía mọi
người nói, "Khi lão đại xem xong trang của máy vi tính, liền gọi điện
thoại."
"Ừ, tôi nhớ nghe thấy lão đại nói 'Lão Lang, anh mau xử lý'." Lý Quân gật đầu tiếp thu lời nói.
"Lão Lang hình như là có cùng xây dựng trang chủ diễn đàn kia." Tiền Vũ biết nhân vật số một này.
"Lên!" mọi người cùng nhau lên tiếng, ánh mắt của mọi người đều bốc lên
ngọn lửa tò mò. Mười ngón tay của Tiền Vũ càng thêm nhanh chóng khiêu vũ ở trên bàn phím, động tác vô cùng nhanh nhẹn lên tường diễn đàn kia.
Chỉ thấy đập vào mắt thêm một ngôi sao, tiêu đề vô cùng hoa lệ, "Dẫn
chuyên đề tình lữ khó có thể tưởng tượng nhất Tô Khả và Tô Cẩm Niên của
Đại Học thành phố X"
Lửa tò mò của mọi người được gọi là hừng hực cháy, thúc giục Tiền Vũ, "Mau nhấn vào xem một chút."
Tiền Vũ cũng kích động không thôi, chẳng qua lúc nhấn vào xem, nháy ra "Trang bị lỗi, địa chỉ bạn tìm kiếm không tồn tại."
Trong nháy mắt mọi người hiểu được nguyên nhân anh gọi điện thoại cho
lão Lang, toàn bộ giơ ngón tay giữa lên. (‵′) 凸 lão đại anh quá nhỏ mọn
rồi, mọi người đều xem qua vì sao bọn anh không thể xem!
Đoàn người vô cùng hối hận, phải nói là đấm ngực dậm chân, tại sao bọn
anh không bắt chước học sinh nữ kia, lên diễn đàn Bát Quái chứ! Tin tức
thú vị như thế cũng bỏ qua, đây gọi là thói đời gì chứ!
*
Tô Cẩm Niên xuống lầu, liền nhìn thấy Tô Khả đứng ở bên kia, nhìn cái điện thoại di động cười khúc khích không thôi.
Đầu Tô Cẩm Niên đầy vạch đen đi đến bên người Tô Khả.
Anh rất tức giận, chưa từng gặp qua học sinh nữ vô sỉ như vậy, giống kẹo dẻo như thế còn chưa tính, không biết xấu hổ đến muốn anh lôi xuống
nước.
Còn lại là Tô Khả đứng yên tại chỗ, cô đợi Tô Cẩm Niên xuống tới, sau đó