
nh chữ xong lập tức gửi đi.
Thật ra lúc Tô Khả đánh những chữ này, cô có chút ngượng ngùng, nhưng
vừa nghĩ tới cô cũng đã lấy đi nụ hôn đầu của Hoa Sen Trắng rồi, chuyện
này cũng không tính được gì.
Lúc bạn cùng phòng của cô nhìn thấy Tô Khả đánh những lời như vậy, từng
cái miệng mở lớn, không thể tin mà nhìn Tô Khả, thì ra lời đồn là thật.
Cho nên khi Tô Khả xoay đầu ra sau, liền nhìn thấy ánh mắt như sói như
hổ của mấy người bạn cùng phòng kia, Trần Tịnh Tịnh nhìn về phía Tô Khả
nói, "Dắt lừa thuê XO như thế nào?"
Kiều Nhạc không đợi Tô Khả trả lời câu hỏi của Trần Tịnh Tịnh, lập tức
hỏi ra nghi ngờ cấp thiết trong lòng, "Tôi nghe nói đánh dã chiến rất
cần kỹ thuật, kỹ thuật của huấn luyện viên Tô Tô Cẩm Niên như thế nào?"
Tô Khả "Ha ha" hai cái, xoay người tính toán vị trí của mình bò đi,
nhưng mà còn chưa bò được mấy bước, đã bị bạn cùng phòng của cô níu lấy.
"Nói thật đi, không nói chặt móng heo của cậu hầm ăn."
Tô Khả vô cùng tự giác đưa hai tay ra, "Cậu hầm đi."
Trong nháy mắt Tô Khả thành người có tiếng tăm của Đại học X. Mặc kệ là
sinh viên mới hay sinh vên cũ của Đại học, bọn họ có thể không biết Tô
Khả lớn lên hình dáng ra sao, bọn họ nhất định biết cái tên Tô Khả này.
Ví dụ như hôm kia, lúc Tô Khả đến nhà ăn của trường mua một ít thức ăn.
Đang trên đường trở về, chợt nghe thấy hai nữ sinh phía trước lải nhải
thảo luận vô cùng sôi nổi.
Nữ sinh thứ nhất nói, "Ai nha, nghe đâu Tô Khả kia lớn lên vô cùng quyến rũ, nhất định là Tô Cẩm Niên bị cô ta mê hoặc, cho nên mới đánh dã
chiến cùng cô ấy. Cậu tin hay không."
"Không tin, tôi đoán cô ấy cũng bình thường, chẳng qua khiến cho Tô Cẩm
Niên đầu hàng, thông thạo việc phù thủy? Nghe nói ngay cả bạn trai của
ngôi sao nữ HK nào đó cũng cũng bị cô ấy cướp đi như vậy.”
"Tôi không tin......ba lạp ba lạp......."
Hai người này líu ríu thảo luận sôi nổi không ngừng, để lại Tô Khả ở sau lưng của các cô ngổn ngang trong gió.
Sáng sớm hôm nay, Tô Khả thức dậy rất sớm, sau khi rửa mặt, lấy bánh mì, sữa chua mua tối hôm qua ra, bắt đầu gặm.
Một người bạn cùng phòng của tô Khả mua bữa sáng về, cô nhìn thấy Tô Khả còn ở đây, không nhịn được hỏi, "Haizzz, hôm nay vẫn đi gặp huấn luyện
viên Tô ?"
Tô Khả gật đầu "Tất nhiên!"
Đóa hoa sen Tô Cẩm Niên này sinh trưởng ở đỉnh núi tuyết, tốt như vậy
hái ở đâu ra. Cho nên cách mạng còn chưa thành công, tất nhiên cô muốn
tiếp tục cố gắng.
Khai giảng cũng gần một tháng rồi, gần như toàn bộ người của Đại học X
đều đem cô và Tô Cẩm Niên cột chung một chỗ. Mặc dù ngoài mặt Tô Khả
không có thừa nhận cái gì, nhưng cô cũng sẽ không đi cãi lại, cô muốn
cho mọi người biết, Tô Cẩm Niên là người có chủ.
Chẳng qua vẫn có quãng thời gian không có tin tức của anh, gọi điện
thoại cho anh vẫn tắt máy như cũ! Tắt máy gần hai tháng! Hỏi Triệu Lâm,
Triệu Lâm nói, anh huấn luyện thay đổi chiến địa sinh tồn, không biết
lúc nào sẽ trở về…..ba lạp ba lạp.
Cho nên, cô dùng phương pháp ngốc nghếch nhất—— ôm cây đợi thỏ. Vì vậy
mà mỗi khi cuối tuần cô đều đến trường quân đội của anh, chỉ tiếc, đến
nay cũng chưa nhìn thấy người Tô Cẩm Niên này.
Sau khi cô chuẩn bị tốt mọi thứ, tính toán đi đến trường quân đội, trên đường đi, cô vẫn chưa từ bỏ ý định gọi điện cho anh.
Chỉ là lần này, làm cô giật mình vô cùng, cuối cùng không còn là giọng
nữ máy móc lạnh giá, mà là một bài quân ca làm lòng người phấn khởi.
Chẳng qua, chưa tới hai câu, giọng nữ xuất hiện: "Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi đang bận."
Tô Khả biết đây là bị cúp máy ngang, khẳng định anh cho rằng đây là người lạ.
Tô Khả tiếp tục gọi.
"A lô ——" Lúc này âm thanh lành lạnh của Tô Cẩm Niên vang lên.
Lúc này Tô Khả hạnh phúc, dùng giọng ngọt ngào nói, "Huấn luyện viên Tô ~"
"Rầm ——" Bên kia truyền đến âm thanh vậy gì đó rơi xuống.
Sau đó giọng nói của Triệu Lâm vang lên, "Cẩm Niên, tại sao anh trở về ngay cả ghế cũng không ngồi. Tô Khả nghe được lời nói của Triệu Lâm bên kia và tiếng nổ vừa rồi,
trong đầu mơ thoáng qua một chút hình ảnh, trong nháy mắt, đầu đầy vạch
đen, không nhịn được lắc đầu một cái: không thể nào....
Rất lâu bên kia mới truyền đến âm thanh cắn răng nghiến lợi, "Tại sao cô ấy có số của tôi!"
"Hì hì......." Tô Khả cười đến vô cùng vui mừng và cởi mở.
Vừa vặn, một học sinh nam đang gọi điện thoại đi ngang qua người cô,
nghe thấy tiếng cười của Tô Khả, cực kì sợ hãi nói với người ở đầu dây
bên kia điện thoại, "Ai nha, má ơi, bạn thân, đột nhiên nhìn thấy một
người phụ nữ thật khủng khiếp!" Nói xong, còn nghiêng đầu nhìn thoáng
qua Tô Khả.
Đương nhiên là Tô Khả nghe thấy, không nhịn được liếc mắt một cái, học
sinh nam kia sợ tới mức trong nháy mắt cái mông khẩn trương chạy trốn.
Tô Khả nhìn về phíaTô Cẩm Niên bên kia nói, “Trên núi còn có người đi
được mà, người hâm mộ làm sao không đến. . . . .” Tô Khả còn chưa nói
xong, Tô Cẩm Niên bên kia đã cúp máy rồi.
Âm thanh “tút, tút” chói tai cỡ nào.
Tô Khả tức giận nắm tay, cô không tin vào ma quỷ!
*
Vào chạng vạng tối thứ sáu Tô Cẩm Niên trở lại từ khu vực X, k