Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3220435

Bình chọn: 10.00/10/2043 lượt.

qua của cô sẽ uổng phí.

Chỉ là vẫn chưa đi vào phòng của cô thì cơ thể của cô đã bị ôm lên giữa không trung.

"A ——" Cô sợ đến thét ra tiếng chói tai, định thần nhìn lại thì mới phát hiện cô bị hai tay của Tô Cẩm Niên ôm ngang thắt lưng, vừa chuyển một cái thì cả người cô cũng bị Tô Cẩm Niên vác trên vai.

"Mau buông em xuống!" Đầu Tô Khả có chút choáng váng, đầu óc không tỉnh táo rồi.

Chuyện này chủ yếu là bởi vì cô thiếu máu. Bệnh thiếu máu này là vì hồi đó lúc sinh Tiểu Bao Tử mà bị, khi đó, Tiểu Bao Tử là ra đời thiếu tháng, sau khi Tô Khả sanh xong một tháng thì lại chảy rất nhiều máu tươi so với những thai phụ bình thường, khi đó cô vội mà lại không người nào có thể đến giúp cô nên khiến cô bị bệnh thiếu máu này.

Lần này, Tô Cẩm Niên lại ôm cô lên giữa không trung nên làm cho đầu cô bị dùng sức dao động một cái, có thể biết mức độ chóng mặt rồi đấy.

"Mau buông em xuống!" Hai tay Tô Khả đánh đấm bả vai rắn chắc của Tô Cẩm Niên.

Lòng cô dâng lên cảm giác buồn nôn, mau thả cô xuống! (buồn nôn vì chóng mặt ấy)

Mặt Tô Cẩm Niên trầm xuống, không nói một tiếng, vác Tô Khả đi ra ngoài như vậy, mấy bác sĩ bên ngoài thấy thì bị tình thế của Tô Cẩm Niên trận thế dọa đến nửa câu cũng không dám nói ra.

Thân thể Tô Khả không ngừng giãy dụa, hai tay cũng không để không mà ngừng đất đánh đấm Tô Cẩm Niên. Lực tay của cô không lớn, giống như là con kiến vậy, "cắn" từng cái từng cái.

"Thành thật một chút!" Tô Cẩm Niên hung hăng đánh lên mông cô một cái.

Cơ thể Tô Khả giật mình một cái, thẹn quá hóa giận: "Tô Cẩm Niên, từ khi nào thì anh trở thành lưu manh vậy!"

A, nhìn hành vi của anh một chút, còn là Hoa Sen Trắng của cô sao? Ưm >3< Bây giờ đã không phải là Hoa Sen Trắng của cô nữa rồi.

Tô Cẩm Niên nói: " Khả Khả, vì em, cái gì thì anh cũng có thể trở thành."

Mẹ nó! Lời thoại ngứa ngáy như vậy!

Toàn thân Tô Khả ớn lạnh một trận, mặt nổi lên màu đỏ: "Anh mau thả em xuống một chút đi!"

Chẳng lẽ anh không nhìn thấy rất nhiều người lui tới đang dùng ánh mắt vô cùng kỳ quặc nhìn bọn họ sao? Mặc dù da mặt của cô vẫn rất dày nhưng cũng không chịu được tia sáng laser cắt tới chỗ anh.

Tô Cẩm Niên lại vỗ vỗ cái mông của cô, "Yên phận chút."

Tô Khả tức giận thì ngược lại càng không an tĩnh rồi.

Tô Cẩm Niên nói: "Khả Khả, nếu như em bằng lòng để cho người ta nhìn cái mông uốn éo của em thì anh không ngại đâu."

Tô Khả: ". . . . . ."

Đợi đến khi Tô Cẩm Niên nhét cô vào một chiếc Land Rover thì đột nhiên Tô Khả lấy lại tinh thần, không phải cô đã nói rõ rõ ràng với anh rồi sao, tại sao bây giờ lại xuất hiện tình hình này.

Nghĩ vậy nên cô muốn đẩy cửa ra, tiếc rằng, anh đã khóa rồi.

Anh nghiêng đầu, nói với cô, "Khả Khả, đừng lãng phí hơi sức."

Tô Khả nhìn vẻ mặt của anh, chợt giật mình, có một chút nhìn không thấu.

Cô ấp úng nói, "Cẩm Niên, có gì chúng ta nói thật tốt nhé."

Tô Cẩm Niên nói: "Có gì nói thật tốt sao? Khả Khả, nên nói thì anh đã nói xong tất cả. Còn lại, anh chỉ có thể tự nỗ lực thân thể thực hiện rồi." Anh nói câu cuối cùng vô cùng mập mờ.

Nhìn ánh mắt anh không giống như đùa giỡn, cúc hoa Tô Khả căng thẳng, mặt đỏ ửng lên như tôm luộc chín: ". . . . . ."

Chiếc xe như một mãnh hổ, gào thét chạy trên đường nhựa. Cảnh vật hai bên như những nét trăng đen, vụt vụt vượt qua.

Trong lòng của Tô Khả vô cùng thấp thỏm, hai tay trắng bệch, có thể thấy rõ mạch máu màu xanh.

Tim của cô đập mạnh thùng thùng như đánh trống, "Cẩm Niên. . . . . . Em nói nhiều như vậy. . . . . ."

"Khả Khả, anh cũng nói rất nhiều." Anh ngắt lời cô, ánh mắt đầy tình cảm nồng nàn, "Khả Khả, năm năm trừng phạt, đủ rồi, thật đấy."

". . . . . ."

"Anh nhớ em, anh nhớ em. . . . . ."

Bên trong xe, rất nhanh lại trầm mặc.

Khách sạn Hán Đình.

Xe ngừng lại, Tô Khả không muốn ra khỏi cửa xe, Tô Cẩm Niên nhếch miệng lên, "Sợ?"

Tô Khả ngậm miệng không

Chọc lửa 95

nói, “Anh dẫn em tới đây làm gì?” Hỏi xong thì Tô Khả muốn vả mạnh vào miệng của cô, đây là chuỗi khách sạn nổi tiếng nhanh lẹ khắp cả nước, không phải là nơi cung cấp JQ cho nam nữ sao! Dùng đầu ngón chân suy nghĩ một chút thì cũng biết Tô Cẩm Niên muốn làm gì cùng cô, cô lại còn hỏi ra! Thật sự quá mất mặt, cũng không phải là thiếu nữ thanh thuần gì.

“Em nói đi?”Nói xong, Tô Cẩm Niên lại bế ngang Tô Khả, vác trên vai.

“A_______ anh thả em xuống!”Mặt của Tô Khả lại tụ máu mà đỏ bừng.

“Thả em xuống sao?Em lại chạy thì làm thế nào?”

“Em không chạy!” Tô Khả nổi giận.

Tô Cẩm Niên cười, “Anh không tin em.”

“………..”

Cô gái đăng ký sổ (tiếp tân đấy) ở đại sảnh nhìn thấy tình hình hai người đến như vậy thì giật mình.Dù sao một người mặc quân trang, một người mặc áo bác sĩ trắng, mà người mặc quân trang lại vác người mặc áo khoác trắng đi vào.Đương nhiên tổ hợp như vậy là vô cùng kỳ dị, các cô ấy không khỏi nhìn nhiều lần.

Dù sao nếu như người đàn ông này là cưỡng ép xâm hại thì cô ta muốn hơi lưu ý một chút.Chỉ là một người lính mà làm chuyện cưỡng ép xâm hại à, dường như khả năng không lớn.

Ưm, người thì không thể nhìn bề ngoài.

Cô gái đã bước lại nhìn Tô Cẩm Niên mấy