
ngào hô: “Huấn luyện viên, anh tìm tôi a ~”
Nếu như khi nghe thấy nữ sinh khác kêu anh là huấn luyện viên, tự nhiên
Tô Cẩm Nhiên sẽ không có cảm xúc dư thừa gì, nhưng đối với vị trước mắt
này, mặt của anh không khỏi trầm xuống, giữa trán bò đầy vạch đen, anh
nhịn không được cảm thấy, nhất định là anh có năm bổn mạng, cho nên vận
số mới có thể tệ như vậy, gặp vị “Đại thần” này!
“Đi theo tôi.” Tô Cẩm Niên nói ra ba chữ, sau đó đi về phía mục tiêu.
Trăng non nhàn nhạt treo trên bầu trời, khiến cho cả người anh thoạt
nhìn lạnh nhạt như ánh trăng.
Tô Khả ở phía sau nhìn vài lần, ánh mắt tỏa ra những ngôi sao nhỏ, sau
đó vui mừng cởi mở nói một tiếng: “Được rồi! Huấn luyện viên, tôi nghe
lời anh.”
Tô Cẩm Niên vừa mới đi được vài bước, lảo đảo một cái, sau đó đứng lại
nhìn Tô Khả, lông mày nhíu lại thật sâu, một hồi lâu mới xoay người tiếp tục đi về phía trước.
Thất điên bát đảo, đi đến mục đích, Tô Khả nhìn về phía trước, mới biết
được nơi này là ký túc xá tạm thời của hướng dẫn viên do trường học
thành lập. Tô Khả có chút nghi ngờ, vậy Hoa Sen Trắng mang cô tới nơi
này làm gì?
Đợi cho đến gần mới phát hiện, cái vị hiệu trưởng mà cô vừa rồi còn mắng chửi kia, cả đêm hôm qua đều ở kí túc xá dành cho giáo viên này.
Trong nháy mắt Tô Khả có chút quýnh lên, cảm thấy lần này đến hình như không phải chuyện gì tốt.
Quả nhiên, sau khi hướng dẫn viên kia nhìn thấy Tô Khả đã tới, từ từ mở miệng, "Em chính là Tô Khả lớp một?"
Tô Khả gật đầu, "Đúng vậy ạ."
Hướng dẫn viên đánh giá Tô Khả từ trên xuống dưới, "Nhìn qua cô gái xinh đẹp dịu dàng im lặng như thế thì làm sao là một phần tử vấn đề?"
Tô Khả: "... ........."
Sau đó hiệu trưởng kia lên tiếng: "Đúng, chính là cô gái này, mới ngày
đầu tiên liền nhìn ra cô không đoàn kết, không có kỷ luật, tôi cảm thấy
vô cùng cần thiết đến một lần giết gà dọa khỉ! Nhắc nhở những bạn học
khác một chút!"
Tô Khả: "... ......"
Trong lòng: Ông già, đời trước tôi nhất định là lừa gạt cả nhà ông, đời này ông mới không muốn gặp tôi như vậy đi!
Sau đó vẻ mặt hướng dẫn viên tha thiết mà nhìn đến hiệu trưởng kia nói, "Đúng vậy, hiệu trưởng."
Tô Khả siêu cấp vô địch muốn phun ra lời nói tục: Tôi đánh! Tình hình gì vậy! Đến nay cô còn không thể nào giải thích được mình vì cái gì mà cứ
bị hãm hại lên, hãm hại xuống! Giết gà dọa khỉ? Có muốn nghiêm trọng như vậy hay không? ⊙﹏⊙b!
Hiệu trưởng kia đứng dậy, đi tới trước mặt của Tô Khả, "Mặc dù em đã bị
phạt qua , nhưng tôi còn mới vừa nghe nói hôm nay là lần thứ ba em bị
phạt, cô gái bị phạt nghiêm trọng như thế ngược lại hiếm thấy, cho
nêntôi mới bảo Tô Cẩm Niên gọi em đến, phê bình giáo dục em thật tốt!"
Thật ra nói trừng phạt của bọn họ chính là phê bình nghiêm khắc của hiệu trưởng cộng thêm giáo viên hướng dẫn kia tận tình khuyên bảo, cho dù
như thế, vẫn đem Tô Khả giày vò đến tiều tụy sức lực.
Tô Khả có thể tưởng tượng, nếu mười bốn ngày sau của cô đều bi kịch như
vậy, còn không bằng cô đi mua miếng đậu hủ đâm đầu vào chết. Lúc đi ra,
đầu của Tô Khả mơ hồ, đau khổ dồn ép mà suy nghĩ, còn không bằng tiếp
tục phạt cho cô chạy!
Lòng Tô Khả vô cùng chua xót, đến khi, cô cùng Hoa Sen Trắng có đôi có
cặp, tuy rằng cô đi theo phía sau cái mông của anh, nhưng nhìn bóng lưng của anh**, cũng là rất tốt, nhưng lúc trở về, cũng là một mình cô, cô
đơn chiếc bóng, vắng vẻ có một không hai...
Tô Khả không cam tâm, cho nên liền đứng ở cửa cầu thang, chờ Tô Cẩm Niên đi ra.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nháy mắt cũng nhanh đến thời
gian tập luyện buổi tối kết thúc, Tô Cẩm Niên mới đi ra từ văn phòng
này. Đi ra bên cạnh còn lại là ông già kia đến nói lời tạm biệt cùng
anh.
Lúc này Tô Khả mới nhớ tới, ban ngày nữ sinh kianói chuyện cùng với cô, ý tứ nói Tô Cẩm Niên rất dồn ép cố chấp. Khí phách tài hoa như vậy, tướng mạo phong độ như vậy, không có một chútgia thế chắc chắn bên trong thật đúng là không bồi dưỡng ra công tử như vậy!
Sau nói nói lời tạm biệt đám người Phương Hòa, hướng dẫn viên, hiểu
trưởng, Tô Cẩn Niên khẽ ngẩng đầu, nháy mắt liền nhìn thấy Tô Khả đang
ngồi ở cửa cầu thang, anh không khỏi nhíu mày, nhưng bước chân vẫn chậm
rãi tiến lên như cũ.
Đợi đi đến bên người của Tô Khả, mắt anh nhìn thẳng đi về phía trước, Tô Khả tức giận, choáng nha, lại dám không nhìn cô!
Vì vậy Tô Khả chạy từ từ lên trước, “Huấn luyện viên!”
Tô Cẩm Niên dừng chân, “Cô còn không trở về đội ngũ, là muốn tiếp tục phạt chạy?”
“Không có việc gì, chạy nhiều một chút càng khỏe mạnh, để cho thể lực
tôi trở nên vô cùng dồi dào a ~”, Tô Khả cười, vô cùng bỉ ổi, sau đó
nhìn Tô Cẩm Niên từ trên xuống dưới, “Huấn luyện viên, anh cũng phải
chạy nhiều một chút a, nếu không sau này không có thể lực, tôi sẽ đau
lòng.”
Đầu Tô Cẩm Niên đầy vạch đen, xoay mình tiếp tục đi. Lần đầu tiên anh
cảm thấy, thì ra đối mặt với một nữ sinh giống như kẹo dẻo ồn ào không
chịu nổi bỉ ổi là một chuyện đau khổ như thế, quan trọng nhất là, anh
còn không thể làm gì cô!
Nhìn Tô Cẩm Niên bắt đầu đi về phía trước, nháy mắt Tô Khả từ từ đuổi