Quân Hôn Bí Mật

Quân Hôn Bí Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324574

Bình chọn: 9.00/10/457 lượt.

i tuổi cười cười, "Tôi nghe nói anh cùng sư trưởng sư đoàn D cùng tốt nghiệp trong một trường quân đội, đánh như vậy có chút hận hay không thế? Có thể khiến cho phong độ nho nhã của cậu bị tổn hại hay không?""Thẩm Mạnh Xuyên sao? Hẳn là sẽ không." Cố Hoài Việt cười nhẹ, "Người này vẫn có chút cốt khí."Thẩm Mạnh Xuyên cùng khóa với anh, nhưng sau khi tốt nghiệp trường quân đội Thẩm Mạnh Xuyên tham gia quân ngũ ở Sư đoàn A thuộc bộ trinh doanh (trinh sát), rồi sau đó từ sư đoàn A vào sư đoàn D. Nay đã trở thành một nhân vật số một trong sư đoàn A, hành vi của người này có vẻ cuồng ngạo, trong một lần ở đợt diễn tập trung đối kháng, sư đoàn A cùng với sư đoàn D phối hợp tác chiến nhưng mục đích là vì năng lực tác chiến của sư đoàn D. Kết quả Thẩm Mạnh Xuyên dẫn đầu một đoàn ăn tươi luôn tác chiến của sư đoàn A, một chút cũng không lưu tình. Lúc này đây tuy rằng cũng là diễn tập đối kháng giống như quy định thông thường, cũng là cuộc chiến để sư đoàn A rửa nhục.Cố Hoài Việt thu hồi suy nghĩ, đi đến sư đoàn. Lúc này nên gọi điện thoại về nhà, miễn cho mẹ anh vì xúc động mà trực tiếp đánh điện thoại tới chỗ Giang thượng tá - người chỉ đạo đợt diễn tập.Lý Uyển ở đầu bên kia lải nhải một hồi, ngón tay của anh một bên gõ lên mặt bàn một bên kiên nhẫn nghe, "Đúng rồi Hoài Việt, Gia Minh đi theo Nghiêm Chân đến nhà của con bé ở rồi. Con nếu muốn gặp con trai, liền gọi điện thoại cho Tiểu Chân."Cố Hoài Việt trầm ngâm. Trong lòng nghĩ hành động này của mẹ mình cũng thật là thông minh, một công đôi việc nữa chứ.Anh ngắt điện thoại, trầm mặc vài giây sau đó lại bảo nhân viên thông tin nhấn một dãy số khác. Điện thoại đầu kia bíp bíp gần ba mươi giây, giọng của bà nội truyền tới, "Ai thế?""Là cháu, bà nội." Hai chữ phía sau cơ hồ là nói ra mà không chút do dự."Tiểu Cố hả?" Bà nội vui mừng gọi tên, rồi sau đó lại có chút tiếc nuối nói, "Ai nha, cháu gọi tới cũng thật không đúng lúc rồi. Tiểu Chân vừa mang theo Gia Minh đi ra ngoài rồi.""Đi ra ngoài?" Anh khẽ cau mày, "Đi đâu vậy bà?"

Nhà ga.Nghiêm Chân nhìn người đến người đi mà đợi xe trước đại sảnh, trong lòng lại chùng xuống vài phần. Tuy nói mấy ngày hôm trước đã đặt vé xe ổ thoa rồi nhưng mắt thấy trong này lại có nhiều người như vậy, trong lòng của cô vẫn có vài phần lo lắng, nhất là bên người còn mang theo một tên tiểu tai họa nữa.Bạn học Cố Gia Minh nháy mắt mấy cái:, "Cô giáo, sao chúng ta không ngồi máy bay vậy?"Tiểu tử kia yêu cầu còn rất cao. Nghiêm Chân cười cười, "Ngồi xe lửa càng dễ dàng ngắm phong cảnh."Vì thế, bạn nhỏ nào đó liền ngoan ngoãn đi theo Nghiêm Chân cùng nhau ngồi trên xe lửa rời đi thành phố C đi thành phố W. Dọc theo đường đi phong cảnh quả thật rất đẹp, thời điểm bạn nhỏ vừa lên xe còn thực hứng thú, nhưng chỉ một lúc sau liền cảm thấy nhàm chán, buồn ngủ Khi đến cửa khẩu tỉnh G, sắc trời hoàn toàn tối đen, bạn nhỏ Cố Gia Minh cũng hoàn toàn chìm trong giấc ngủ.Cửa khẩu tỉnh G có đường sắt kéo dài ngoằn nghèo, ắt hẳn buổi sáng ngày hôm sau mới có thể đến thành phố W. Nghiêm Chân nhìn một mảnh tối đen bên ngoài cửa sổ, cùng với tiếng hít thở phập phồng trong toa xe, từng đợt từng đợt kéo dài, hoàn toàn trầm tĩnh đi xuống.Cô đối với việc đi xe lửa có loại cảm giác thân thiết khó hiểu, không vì nguyên do nào khác, chỉ vì trong trí nhớ thời thơ ấu. Bà nội nói cho cô biết xe lửa này một đầu dẫn tới nhà, một đầu kia dẫn tới nơi của ba cô. Hàng năm mỗi khi ba về nhà, sáng sớm cô liền cùng bà nội chờ ở nhà ga, nhìn xe lửa đi đến thì cứ tâm tâm niệm niệm ba đang về nhà.Đối diện là một người phụ nữ cũng mang theo một đứa trẻ hơn một tuổi, cô ấy đem đứa nhỏ dỗ ngủ rồi nhìn Nghiêm Chân nói, "Cô cũng là mang đứa nhỏ xa nhà sao?"Nghiêm Chân sửng sốt, rồi sau đó mỉm cười, “Vâng."Cô ấy cười cười, "Tiểu tử kia rất đáng yêu .""Đúng vậy." Nương theo ánh sáng mỏng manh bên trong toa xe, Nghiêm Chân cúi đầu đánh giá dung nhan tinh tế khi ngủ đến thiên chân vô tà ( ngây thơ, trong sáng) của bạn nhỏ Cố Gia Minh. Cô từng nhìn qua bộ dạng của tiểu gia hỏa Cố Gia Minh để nhớ lại bộ dáng của anh, tuấn tú đạm mạc, nhưng một khi đứng ở nơi đó thì là dáng dấp của một người quân nhân, không chút dao động.Bao lâu nữa sẽ nhìn thấy anh? Đợi chút nữa đi, đợi cho đợt diễn tập chấm dứt, cô nhất định phải mang theo Gia Minh đi gặp anh .Thời điểm xe lửa đến thành phố W đã là 6 giờ rưỡi sáng, trời vừa tờ mờ sáng. Khi ra đứng ở bên ngoài thì một trận lạnh lẽo hướng phía hai người đánh úp lại, Cố Gia Minh rụt cổ, nhìn về phía Nghiêm Chân, "Cô giáo Nghiêm, chúng ta tới nơi rồi sao?"Nghiêm Chân nhìn xung quanh một lượt, "Còn chưa có tới đâu." Lúc trước cô có hỏi qua Phùng Trạm, địa điểm diễn tập cách bọn họ gần nhất chính là trấn S, cô quyết định mang theo Gia Minh đi đến đây, đợi khi diễn tập lần một chấm dứt, Phùng Trạm sẽ lập tức thông báo cho cô.Cho nên có thể nói Phùng Trạm là người duy nhất bị cô dụ dỗ, biết bọn họ đi đâu. Nếu để cho hai lão Cố gia biết được, hậu quả đương nhiên khó có thể tưởng tượng. Nhưng đến cũng đã đến rồi.Ánh mắt của Nghiêm Chân sáng lên, thấy một chiếc xe


Insane