Quân Hôn Bí Mật

Quân Hôn Bí Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323621

Bình chọn: 10.00/10/362 lượt.

h mở to

hai mắt, có chút không thể tin, "Thật sự sao?"

"Đương nhiên."

Cố Gia Minh lập tức vui vẻ

ra mặt, từ trong túi xách lấy ra một cái di động, "Cô giáo, cô dùng điện

thoại của em gọi đi, ba em nhìn thấy là số của em, chắc chắn sẽ nhận!"

Nghiêm Chân liền nhận lấy.

Điện thoại chuyển được rất nhanh, cô còn chưa kịp nói chuyện, chợt nghe đầu bên

kia giống như chuỗi hạt đậu văng tung tóe ra, "Ôi chao, tiểu tổ tông ơi, tham

mưu trưởng đang bận rộn ở đây, lão nhân gia cậu lại gây ra cái chuyện phiền

toái gì thế hả? Như thế nào lúc này lại gọi điện thoại, Phùng Trạm có thể làm

gì chứ?"

Nghiêm Chân yên tĩnh chớp

mắt một cái, mới mở miệng đánh gãy lời nói của người đang thao thao bất tuyệt ở

đầu dây bên kia "Xin lỗi, kỳ thật tôi là cô giáo của Cố Gia Minh —— "

Miệng của người đầu bên

kia đột nhiên giống như công tắc bị đóng, một lát sau mới chậm rãi hồi phục tinh

thần, "A…xin chào, cô giáo. Ba của Cố Gia Minh lúc này đang họp, không có

cách nào tiếp điện thoại, tôi là Tiểu Mã thông tín viên của anh ấy. Xin hỏi, cô

có chuyện gì sao?"

Nghiêm Chân:

"..."

Người này không có gió

cũng có thể chuyển bánh lái được nha.

"A… cô giáo, cô có

chuyện gì sao?"

Nghiêm Chân phản ứng lại,

rồi nói, "Không chuyện gì. Tôi chỉ muốn thông báo cho phụ huynh Cố Gia

Minh biết, vài ngày tới trường học sẽ có cuộc họp phụ huynh, Cố Gia Minh thực

hy vọng ba của em ấy sẽ tới tham dự. Cho nên hy vọng là anh ấy có thể sắp xếp

thời gian đến."

"A..."

"Nếu có cái gì khó

nói có thể báo lại cho anh ta liên hệ lại cho tôi biết, nhưng tôi nghĩ nếu đem

chuyện giáo dục đứa nhỏ lên vị trí hàng đầu, hẳn là không có khó khăn gì quá lớn

chứ?"

Lưu lại số điện thoại của

mình, Nghiêm Chân ngắt điện thoại, rồi sau đó sờ sờ đầu bạn nhỏ Cố Gia Minh,

"Cố Gia Minh, lần này cô giáo nhất định sẽ làm cho ba em đến, cho nên về

sau không thể vì loại vấn đề này mà cùng bạn học khác đánh nhau."

Dứt lời, thấy Cố Gia Minh

không có giống như trong tưởng tượng như vậy, chờ mong nhìn mình mà lại là vểnh

cong miệng lên rồi hỏi, "Cô giáo, cô biết ba em làm gì sao?"

"Hả?" Cô quả thật

còn không biết.

Bạn nhỏ Cố

Gia Minh thở dài một hơi rồi nói, "Ba em tham gia quân ngũ." Buổi tối về đến nhà đã tám giờ tối, Nghiêm Chân đem xe đạp khóa kỹ, cởi áo che mưa, trực tiếp đi lên lầu. Tòa nhà này cũng đã cũ rồi, bước từng bước lên cầu thang mà bụi bay mù mịt. Nghiêm Chân thở dài, phòng ở này thật sự là rất cũ rồi.Lấy cái chìa khóa ra mở cửa, còn chưa mở thì cửa ở bên trong đã được mở ra, là bà nội.“Bà nội.” Nghiêm Chân gọi nhỏ một tiếng, đem túi xách để xuống, “Đói bụng quá, cháu đi làm cơm đã bà nhé.”Bà cô nhìn thấy cả người cô đều bị ướt mới nói, “Không vội, không vội. Cháu trước tiên nên đi tắm rửa thay quần áo, nhìn xem cả người cháu bị ướt thế này.” “Vâng.” Nghiêm Chân nhẹ nhàng cười, cầm quần áo đi vào nhà vệ sinh tắm rửa. Không phải nước quá nóng nhưng cô cũng vội vàng tắm rửa nhanh rồi còn mặc quần áo vào ra làm cơm cho bà nữa.Bà nội đi theo phía sau cô mà hỏi han, “Hôm nay sao cháu về trễ vậy? Có phải công việc xảy ra chuyện gì không?”Nghiêm Chân dạ một tiếng, “Không có việc gì đâu bà, chỉ là chuẩn bị mở cuộc họp phụ huynh thôi ạ . À phải rồi bà nội, trường cháu hiện đang có chính sách góp tiền mua nhà cho thầy cô giáo trong trường, cháu nghĩ chúng ta cũng nên đổi căn nhà này thôi. Căn nhà này cũng cũ quá rồi, lại ở lầu 5, bà nội đi xuống dưới cũng không tiện.” Sau giờ họp, Nghiêm Chân đã được thông báo việc này cho nên càng lo nghĩ.“Thế phải cần bao nhiêu tiền, Tiểu Chân?” Bà nội có chút nghi ngờ.“Không có nhiều lắm đâu ạ, cháu giờ cũng tích góp được chút ít, chắc có thể chi trả được hơn nửa rồi, còn lại khi nào có tiền lương thì cháu sẽ trả dần.” Bà nội đã hầm nhừ cháo, Nghiêm Chân vừa nhặt rau vừa nhẹ nhàng nói.Bà nội thở dài, vuốt nhẹ mái tóc ướt sũng của Nghiêm Chân rồi nói, ”Như thế cháu lại vất vả lắm hay là thôi đi.”“Bà nội.”“Tiểu Chân, bây giờ quan trọng nhất không phải là nhà ở, mà chính là chuyện của cháu.”Nghiêm Chân khó hiểu, ”Chuyện của cháu? Chuyện gì ạ?”Bà nội tủm tỉm cười, ”Cháu cũng đã 27 tuổi rồi, cháu xem cháu còn có chuyện gì nữa?”Nghiêm Chân ngớ ra, vội quay đi, ”Cháu không vội mà.”“Cháu không vội nhưng bà vội rồi.” Bà nội kiên quyết nói,”Bà Lý nhà đối diện hôm kia có hỏi bà, nói Nghiêm Chân nhà mình đã có đối tượng chưa, bà nói không có, thế là bà Lý bảo sẽ giới thiệu cho cháu một người. Bà nói này Tiểu Chân, cháu cũng gắng sắp xếp thời gian có được không?”Xem ra lần này bà nội đã thay đổi cách hành động rồi, Nghiêm Chân bất đắc dĩ gật đầu,”Chỉ gặp mặt thôi nhé bà.”Bà nội vừa lòng, bỗng nhiên chợt nhớ ra, dí dí trán cô, ”Không cho phép đi cho có lệ đâu.”“Dạ biết.” Nghiêm Chân giả vờ không kiên nhẫn, đẩy bà nội ra ngoài, “Bà ra ngoài trước đi, cháu muốn xào rau.”Rốt cục cũng yên tĩnh, Nghiêm Chân nhìn nhà bếp, cười khổ.Đang xào đồ ăn, bà nội bỗng nhiên lại đẩy cửa vào, Nghiêm Chân vừa đảo thức ăn vừa hỏi, “Bà nội, có chuyện gì sao bà?”Bà nội cười tủm tỉm, “Tiểu Chân, cháu có điện thoại.” Bà dừng một chút rồi nói


Duck hunt