
sửng sốt, đôi mắt to đảo quanh một hồi rồi mới giòn giã nói rằng, “Có ạ.”
“Chị cũng có.” Cô lại nói, “Vừa mới rồi chị cười là vì chị nghĩ đến đến những điều tốt đẹp đó. Nghĩ đến những điều đó thì chị sẽ không lạnh nữa.”
“Hả?” Cô bé rõ ràng là không hiểu.
Cô nhẹ nhàng xoa đầu cô bé rồi nói, “Bởi vì từng có người nói cho chị biết, một người có rất nhiều hồi ức đẹp của chính mình, chỉ có khi lâm vào hoàn cảnh nào đó mà nhớ lại những điều đó mới có thể cảm thấy đã lâu không có sự ấm áp.”
Câu nói kia là anh nói, anh ở Tây Tạng làm quân nhân vài năm sau
đó liền
vào bộ
đội – đại đội đặc chủng, không biết khi nào làm nhiệm vụ thì sẽ gặp nguy hiểm, thời khắc cửu tử nhất sinh cũng đã trải qua nhiều lần. Anh nói anh từng vì một mục tiêu ẩn núp mà ở trong tuyết tận hai ngày, ở trong thời tiết lạnh như
vậy đôi
chân cũng đã mất
đi tri giác nhưng vẫn ghìm gọng súng.
Đại đội trưởng của anh liền nói cho anh biết, những thời điểm khác đừng kéo căng bản thân như
sợi dây
cung vậy,
thoải mái
nghỉ ngơi
một
chút, hãy nghĩ lại
chuyện
làm cậu
vui mừng
ấy.
Anh liền suy nghĩ, nghĩ cái gì chứ. Vì thế anh liền nhớ lại những hồi ức của mình, một lúc sau liền quên đi cái lạnh.
Cô bé nháy mắt mấy lần, như
là có phần
hiểu
cũng có phần
không hiểu,
“Vậy chị có hồi ức nào tốt đẹp để nhớ lại không?”
Cô nhắm mắt lại, tựa người vào trên ghế.
Hồi ức sao?
Cô hẳn là có rất nhiều nhiều rất nhiều, nhưng
là hồi
ức của cô lại ít như
vậy.
( Các
địa
danh được
nhắc
đến.
Lâm
Tri - 林芝 : là một đơn
vịhành chính tại
đông nam Khu tựtrịTây Tạng
tại
Trung Quốc.
Chính phủTrung Quốc
cũng xếp
nhiều
khu vực
tại
vùng tranh chấp
vớiẤn
Độthuộc
địa
khu này. Nyingchi có Tu viện
Buchasergyi Lakang. Bao gồm
có hai huyện
: Hai huyện
Zayü (察隅县) và Mêdog (墨脱县) dược chính phủ Trung Quốc coi là thuộc về Khu tự trị Tây Tạng tuy nhiên trên thực tế lãnh thổ của hai huyện này hiện thuộc quyền kiểm soát của bang Arunachal Pradesh thuộc Ấn Độ.
Na
Khúc -那曲 : là một huyện của địa khu Nagqu (Na Khúc), khu tự trị Tây Tạng, Trung Quốc. Tên của huyện trong tiếng Tạng có nghĩa là "sông
đen".
Nagqu
có độcao trung bình là 4.500 mét (14,800 ft), Nagqu có khí hậu núi cao khắc nhiệt, với một mùa đông dài, rất lạnh và khô còn mùa hè kéo dài
ngắn
và mát. Trong mùa đông, nhiệt
độthường
xuống
tới
dưới
−20°C0 vào ban đêm và nhiệt
độvào ban ngày trong mùa hè là khoảng
16°C. Nhiệt
độtrung bình vào tháng giêng là −12,6°C và nhiệt độ trung bình tháng 7 là 9,0°C,
nhiệt
độtrung bình cảnăm là −1,17°C. Từtháng 6 đến
tháng 9, phần
lớn
các ngày đều
có một
lượng
mưa ít nhiều và chiếm trên 80% lượng mưa
cảnăm.)
Thu đến.
Gần đây thành phố C hay mưa,
thời
điểm ra
cửa vào
buổi
sáng thì trời
quang mây lượn
lờ nhưng
đến thời điểm về nhà vào buổi chiều đã là mưa
to thật
to. Nghiêm Chân nhìn cơn mưa ngoài cửa sổ, thở dài một hơi,
thế này
xem ra cần
phải đội mưa
về nhà.
Cô Lý cùng một ban với cô đang đi đến văn phòng, "Cô Nghiêm
buổi chiều không có lớp sao?"
Nghiêm Chân mỉm cười, "Vừa mới hết tiết."
"Gần đây thời tiết thật đúng là quỷ dị, vừa mới hết mùa hè đây lại thay đổi một cách chóng vánh rồi. Cô Nghiêm, cô tự lái xe đi làm sao?" Cô Lý
bỗng
nhiên quan tâm hỏi.
Nghiêm Chân Vâng một tiếng, cười nói, "Đúng vậy." Ngữ khí nhẹ nhàng như
làn gió mát, nói xong phải đi tới bàn làm việc kiểm tra bài tập được học trò đưa
tới.
Cô Lý tháng trước vừa mới kết hôn, gả cho một vị con cháu cán bộ cao cấp, mấy ngày nay đi làm đều là xe đón xe đưa,