Quản Gia Công Cứng Nhắc

Quản Gia Công Cứng Nhắc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322323

Bình chọn: 7.00/10/232 lượt.

ô, mở miệng liền không nhịn được nhạo báng.

"Em không muốn tìm anh nữa!" Thiên Thiên giọng mũi nồng đậm nói, "Em muốn tìm Lục Nhi."

"Em đang khóc?"

Phạm Đế Tư rõ ràng nghe được cô đang nức nở. "Trí Đạc đâu? Kêu hắn cho anh !" Hắn nộ khí đằng đằng mà hầm hừ.

"Em muốn tìm Lục Nhi , rõ. . . . . ." Nghe được tên Trí Đạc cô liền không nhịn được khóc lên tiếng.

"Thiên, cậu làm sao vậy?"

Ở bên kia Lục Nhi kịp thời đoạt lại điện thoại trên tay vị hôn phu đần,

liếc hắn một cái, cầm điện thoại di động, trốn vào trong phòng lặng lẽ

nói, thuận đường đem cửa khóa lại, không để cho Phạm Đế Tư quấy rầy.

"Lục Nhi, mình thật là khổ sở."

Thiên Thiên hít mũi một cái, đáng thương nói: "Mình thật là rất kém cỏi phải không? Tại sao hắn không chấp nhận mình?"

"Ai không tiếp nhận cậu?" Lục Nhi nghe được một đầu đầy sương."Thiên, cậu

có người trong lòng a, người nào a? Tại sao mình cũng không biết."

"Chính là Khâu Trí Đạc!"

Thiên Thiên tình ý sâu xa phun ra cái tên hành hạ cô không dứt này. "Mình từ nhỏ liền thích hắn, thật thích, thật thích."

Nghe tiếng lòng Thiên Thiên, Lục Nhi này đầu một hồi trầm mặc.

Khó trách cô luôn bắt được Thiên Thiên nhìn lén Trí Đạc, nguyên lai là một

sự việc như vậy, cô bỗng thấy quá trễ, sớm nên phát hiện mới phải.

"Thiên. . . . . . Chuyện này, mình nghĩ người trong lòng cậu, cũng không tốt

lắm." Lục Nhi bằng lương tâm nói." Trí Đạc là một trợ thủ tốt, quản gia

tốt, nhưng lại không thấy được là một tình nhân tốt, hắn ý thức trách

nhiệm quá nặng, đối với Phạm gia hắn có cổ ý thức trách nhiệm bất trị." Lục Nhi không hỏi cô làm sao lại thích Trí Đạc, bạn tốt chính là như

vậy, không có cần thiết chuyện gì cũng đánh vỡ hỏi đến cùng.

"Mình chính là thích điểm này ở hắn a."

Thiên Thiên lại hít mũi một cái."Lục Nhi, tại sao mình đã bày tỏ rõ ràng như vậy, hắn còn không nhúc nhích?"

"Thiên, chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, nếu như hắn không thương cậu lại

tiếp nhận cậu, tình cảm như vậy cậu muốn sao? Như vậy cậu sẽ hạnh phúc

sao?" Lục Nhi tương đối lý tính, đứng ở lập trường trung lập cho cô đề

nghị.

"Nhưng mà hắn cũng chưa từng có cự tuyệt ngay mặt mình."

Thiên Thiên khổ não nói."Hắn luôn luôn lấy thân phận giữa bọn mình mà cự tuyệt mình, mình không có cách nào tiếp nhận một bộ lễ nghi đạo lý gì

không thể bỏ, chúng ta cũng không phải là sống ở cổ đại, hiện tại cũng

thế kỷ hai mươi mốt!"

Lục Nhi có thể thấy được Trí Đạc giống như

tiểu lão đầu, bộ dáng dùng sắc mặt nghiêm túc kia nói ra bốn chữ "Lễ

không thể bỏ" này.

"Ừ, Thiên, mình có thể thể hỏi cậu sau khi đến Anh quốc đã làm gì không." Lục Nhi trái lo phải nghĩ, cảm thấy chuyện

có kỳ hoặc, tính toán từ cuộc sống của bọn họ lẫn nhau mà nói bóng nói

gió.

"Mình đang đi làm."

"Cái gì? !" Lục Nhi kêu lên."Cậu đi làm? ! Mình nghe lầm rồi đi!"

Theo cô biết về Thiên Thiên, các bạn học sau khi tan lớp vội vàng đi làm

hoặc dạy kèm tại nhà thì Đại tiểu thư cô ấy được tài xế đưa đón về nhà .

Nghe Thiên Thiên nói qua, cô từ nhỏ đến lớn chưa từng làm việc, nguyên nhân

là mẹ của cô không cho phép, nói là sợ cô bị người ta để mắt tới mà bắt

cóc, nhưng cô vẫn rất hâm mộ cuộc sống các bạn học được đi làm.

"Thật a, mình đi làm ở trong một quán cà phê a, mình rất ngốc, đi làm ngày

thứ nhất cái gì cũng không hiểu, phá vỡ rất nhiều chén cà phê, hơn nữa

còn bị quấy nhiễu tình dục, Trí Đạc vì bảo vệ mình cùng lưu manh địa

phương đánh một trận, đem bàn ghế cà phê ngồi ngoài trời cũng đánh hỏng

rồi, nhưng mà lão bản là người rất tốt, không có yêu cầu mình bồi

thường, hôm nay trả tiền thưởng cho mình a!" Thiên Thiên nói xong hưng

phấn, Lục Nhi còn lại là nghe được mà há hốc mồm cứng lưỡi.

Ông

trời! Thiên Thiên tự mình du lịch có thể hay không có chút quá kích

thích? Đi làm, bị quấy nhiễu tình dục, đánh nhau. . . . . . Má ơi!

"Tại sao cậu lại đi làm?" Lục Nhi nghi ngờ hỏi.

"Mình không phải đã nói rồi sao? Muốn dùng sáu ngàn bảng Anh sống ở Anh quốc, không đủ dùng sẽ phải đi làm."

"Kia kỳ quái, cậu vừa tới Anh quốc, tiền trên tay cũng còn đủ, tại sao cậu

phải gấp đi làm như vậy?" Lục Nhi xem qua, tiền trên tay cô đủ cho hai

người bọn họ chơi đến hai tuần lễ sau mới đi làm, thế nào mới đi không

tới một tuần lễ, Thiên Thiên đã đến quán cà phê rửa chén đĩa rồi?

"Bởi vì. . . . . . Bởi vì Trí Đạc không có quần áo thoải mái cùng giầy nha,

cả ngày đều mặc tây trang, giày da, cũng rất không thoải mái!"

"A, thì ra là cậu giúp đàn ông mua quần áo, cho nên sinh hoạt phí không đủ." Lục Nhi nhạo báng.

"Lục Nhi!" Thiên Thiên bị chọc mà mặt đỏ hồng.

"Di! Vậy cậu đi làm, Trí Đạc không có phản đối sao?" Theo hắn đối với Phạm

gia có ý thức trách nhiệm, cũng sẽ không đáp ứng quyết định hoang đường

này của cô mới phải.

"Đương nhiên là có a, ngày thứ nhất mình đi làm hắn liền kêu mình không nên đi."

"Tại sao?"

"Bởi vì quấy nhiễu tình dục a! bộ dạng hắn thoạt nhìn rất giận, còn nói với

mình chuyện tiền bạc hắn sẽ nghĩ biện pháp." Thiên Thiên nói về tình

hình lúc đó.

"Cá tính của Trí Đạc sẽ không khinh địch thỏa hiệp

như vậy, Thiê


Polaroid