Insane
Phượng Hí Đông Cung

Phượng Hí Đông Cung

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324921

Bình chọn: 10.00/10/492 lượt.

êu Hoa vào trong ngực, nhỏ giọng nói, “Con gái chúng ta thật đáng yêu, giống nàng.”

“Ta có xảo quyệt như vậy sao?” Phượng Triêu Hoa không tán thành.

“Mẹ, con vẫn còn ở đây đấy.” Phượng Ca Dao bất mãn nhìn mẫu thân mình, nói

xấu cũng nên nói sau lưng thôi, ai lại nói ngay trước mặt, quá không nể

tình.

Phượng Triêu Hoa buồn cười sờ sờ đầu cô bé, nói: “Xảo quyệt mới không bị bắt nạt.” Lúc này, Vương công công thở hổn hển chạy tới, nói, “Hoàng thượng, Hoàng thượng, Trần phi nương nương sinh non rồi!”

Sinh non! Hai chữ này kích thích thần kinh tất cả mọi người ở đây, nhưng

không bao gồm Phượng Ca Dao. Bởi vì cô bé chỉ chú ý đến hai chữ ‘Hoàng

thượng’.

“Phụ thân là Hoàng thượng?” Phượng Ca Dao chớp mắt mấy cái, hình như, mộng đẹp thành sự thật.

Trong lòng Phượng Triêu Hoa rất khó chịu, nhưng vẫn không lạnh nhạt Phượng Ca Dao, “Đúng vậy. Về sau sẽ nói tỉ mỉ cho con.”

“Vậy Trần phi là ai ?” Vừa dứt lời Phượng Ca Dao cũng biết mình lỡ lời.

Nhưng cô bé không hề áy nởi bởi vì cô bé quá giận, dùng ánh mắt giết

người trừng trừng nhìn Long Liễm Thần, muốn hắn giải thích. Cô bé tuyệt

đối không cho phép ai bắt nạt mẹ, dù là cha cũng không được!

Long Liễm Thần liền vội vàng giải thích, “Cha không hề có lỗi với mẹ con.”

“Tốt nhất là không có!” Phượng Ca Dao nói.

Một bên, Trần Minh Hiên khóe miệng khẽ cong lên, vô cùng hả hê.

“Hoàng huynh, Trần phi sao đột nhiên lại sinh non đây? Cũng đâu nghe nói nàng ta mang thai.” Long Hiểu Vân ca nói.

Long Liễm Thần không định giải thích gì, nhìn về phía Trần Minh Hiên, nói, “Đa tạ.”

“Thay Hoàng thượng phân ưu là bổn phận của vi thần.” Trần Minh Hiên cười trêu.

“Ai nha, rốt cuộc hai người đang giấu giấu giếm giếm cái gì vậy?” Long Hiểu Vân tính nôn nóng tò mò muốn biết chân tướng.

“Mời ngự y chưa?” Long Liễm Thần hỏi Vương công công.

“Bẩm Hoàng thượng, ngự y đã xem qua, đứa bé mới một tháng. Đáng thương Trần

phi, nhất định là lão tặc Trần Trung này làm quá nhiều chuyện xấu nên

báo ứng xuống cháu ngoại.”

Long Liễm Thần khẽ gật đầu, nói, “Đưa chút thuốc bổ tới, trẫm hồi cung sẽ tới thăm nàng.”

“Vâng.” Vương công công rời đi.

“Chuyện sau này giao cho ngươi.” Long Liễm Thần nói với Trần Minh Hiên.

“Tuân chỉ!” Nói xong, Trần Minh Hiên liền kéo Long Hiểu Vân rời đi.

Long Hiểu Vân: “Này, chàng còn chưa giải thích?”

Trần Minh Hiên: “Sau này hãy nói.”

Bên trong vườn chỉ còn ba người, một nhà ba người.

Phượng Triêu Hoa ngồi trên băng đá, Phượng Ca Dao đứng ở bên cạnh nàng, hai mẹ con cùng nhìn Long Liễm Thần

“Ca Dao đi xem Lãng Nguyệt ca ca có đang học bài không.” Long Liễm Thần nói.

Phượng Ca Dao không muốn chu miệng nhìn về phía Phượng Triêu Hoa.

Phượng Triêu Hoa gật đầu, “Đi đi, mẹ và cha con có chuyện muốn nói.” Nàng hiểu rõ lục đục đấu đá trong hoàng cung, nhưng không nên để chính miệng cha

con bé nói.

Phượng C Dao bĩu môi, thức thời đi tìm Trần Lãng Nguyệt – Anh trai cùng cha khác mẹ mà cô bé ngứa mắt đã lâu.

Thấy Phượng Ca Dao rời đi, Long Liễm Thần từ từ mở miệng, “Năm năm trước, ta phát hiện Trần phi và thị vệ tư thông, hơn nữa còn có thái với thị vệ

kia. Vừa lúc ta cũng vậy cần một đứa bé, cho nên ta đã làm một vụ giao

dịch cùng nàng ta: Ta không truy cứu chuyện nàng ta cùng thị vệ, nàng ta giúp ta giấu giếm thân phận của đứa bé, hơn nữa cam kết một khi thời cơ đến sẽ để nàng ta và thị vệ kia rời khỏi hoàng cung. Lần này sanh non

là ta sai Minh Hiên sắp xếp, nàng ta cũng không mang thai, chỉ uống

thuốc khiến phụ nữ xuất huyến thôi. Thái y cũng đã được dàn dựng từ

trước. Ta sai Minh Hiên đi tìm Trần Trung, cung phi tư thông là tội lớn

tru di cửu tộc, Trần Trung là kẻ hiểu chuyện, hắn biết nên làm như thế

nào.”

Phượng Triêu Hoa đứng dậy lap vào trong lòng hắn , nhỏ giọng nói, “Rất xin lỗi.”

“Ta thích nghe ba chữ khác hơn.” Long Liễm Thần khẽ mỉm cười, ôn nàng thật chặt.

----

Hôm sau, trong một quán trà Kinh Thành.

“Có nghe nói gì chưa, Trần phi được sủng ái nhất trong cung ôm bệnh mà

chết. Đại Học Sĩ Trần Trung không còn hy vọng, từ quan quy ẩn rồi.”

“Hả, có chuyện này sao? Thiệt hay giả?”

“Đương nhiên là thật. Ta còn nghe nói, tiểu hoàng tử quá thương nhớ mẹ mà khóc chết rồi.”

“Đây là giả thôi. Làm sao có thể!”

“Còn có chuyện khó tin hơn nữa cơ! Nghe nói Phượng Liêm - Phượng Thừa tướng bao giờ chưa?”

“Dĩ nhiên là rồi, quan tốt như vậy, Kinh Thành làm gì có ai không biết.”

“Ta cho ngươi biết, ông ấy cũng trở về kinh, thành quốc trượng rồi!”

Một đám người đang bàn tán, chợt nhìn thấy có quan binh dán Hoàng bảng, vì vậy rối rít chạy tới xem.

Hoàng bảng như sau”

Phụng Thiên Thừa Vận Hoàng đế chiếu viết, Thánh thượng và Thái tử phi trước

kia - Phượng Triêu Hoa tình chân ý thiết cảm động trời đất, nhiều ngày

trước đã gặp lại. Phượng Triêu Hoa là con gái của tiền Thừa tướng Phượng Liêm, hiền lương thục đức, được Thánh thượng yêu thích, phong làm hoàng hậu.”

---

Hoàng cung.

“Mẹ, con có thể giữ họ Phượng sao?”

“Dĩ nhiên. Cha con cũng chưa công bố thân phận của con.”

Phượng Ca Dao mở trừng mắt, “Tại sao?” Mặc dù cô