Phúc Yêu

Phúc Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322480

Bình chọn: 7.00/10/248 lượt.

rừ tiếng vó ngựa ra, một đoàn quân đội yên tĩnh không một

tiếng người nói chuyện

Thượng giáp màu đen bảo vệ toàn thân Thiết Mộc Ưng, mũ giáp

phía dưới vỏn vẹn lộ ra cái cằm nhọn cương nghị cùng đôi con ngươi sắc bén sáng

ngời đao kiếm

Mắt Thiết Mộc Ưng thấy một số người đứng ngay cổng Thiết

thành, hắn lợi hại nheo mắt, phẫn nộ trừng mắt nhìn trên cửa thành nhiều quân “

Chu “ gia

Không biết Thiết thành dân chúng hôm nay tốt không? quân Chu

gia từ trước đến nay không hề hiền lành, đốt giết bắt người cướp của, hủy hết

lương thảo trong thành, khiến dân chúng chết đói chính là thủ đoạn của bọn

chúng

Thiết Mộc Ưng hàm răng xiết chặt, thân dưới hắc mã càng thêm

phi chạy nhanh chóng.

Trên tường thành quân Chu gia vừa nhìn thấy “Thiết gia quân”

đột kích, vội vàng kích trống thổi còi.

“Thành chủ Thiết thành đã đầu hàng, Thiết gia quân tiến

công chính là tạo phản, nhanh lên vứt bỏ vũ khí, miễn cho tội chết!” Chu gia

quân khiêu chiên đứng trên thành, lớn tiếng thét to nói.

Thiết Mộc Ưng con mắt hào quang lạnh lẻo nhìn xem binh tướng

của địch sắp xếp cung tiễn thủ.

“Làm phản chính là các ngươi giám dẫn binh chiếm thành,

không khác nào loại cầm thú!” Thiết Mộc Ưng trợn mắt, phát ra một đạo sư tử gầm

kinh thiên động địa.

Người thân, cha mẹ, vợ con của những binh sĩ “ Thiết gia

quân” đều đang ở trong thành, toàn quân phía bên ngoài nghe tướng quân của mình

oai phong khiêu chiến, nên cũng bộc phát những tiến gầm nhẹ căm phẫn trong lòng

“Tiến lên!” quân Thiết gia đồng thanh lên tiếng, oanh oanh

liệt liệt cùng tướng quân dẫn đầu chiến đấu

Trên tường thành Chu gia quân thất kinh hoảng sợ nhìn Thiết

gia quân trì mã cử động lá chắn liên tiếp tới gần, nhớ tới Thiết gia quân có

danh tiếng bất khả chiến bại, tất cả đều không tự chủ được co rúm người lại

Ai mà chưa từng nghe qua năm đó Thiết gia quân chỉ dùng ba

nghìn đại quân ba ngày ba đêm công thành, đánh chiếm bạo ngược vô đạo”Lạc thành”

có đến hai vạn đại quân đều trở thành chuyện tích.

“Bắn tên!” tướng quân Chu Kỳ của Chu gia quân hạ lệnh.

Trong khoảng thời gian ngắn, tên bay như mưa.

Chỉ là, tên bay như rừng rậm,nhưng không làm cho một binh sĩ

nào của Thiết gia quân ngã xuống, bọn họ đi tới tiến độ thậm chí không giảm, mà

ngược lại di chuyển rất nhanh liền kiềm hãm quân địch trước mặt

“Đánh!” Thiết Mộc Ưng ra lệnh một tiếng, hàng thứ nhất Thiết

gia quân đã tiến xác tường thành, mười tên công thành, tay lập tức leo lên

trên.

Chu gia quân mới căng dây cung bắn tên, đối phương đã bò lên

trên tường thành.

“Đồ vô dụng! Bọn chúng đều ngay trước mắt, cũng bắn không

trúng một người sao?” Chu Kỳ lớn tiến mắng rủa.

“Bọn họ đầu đội mũ sắt, đeo mặt nạ, không có một tấc khe hở.

. . . . .” một binh cung tiễn thủ nói ra.

Cung tiễn thủ lời chưa kịp dứt, Thiết gia quân đã dọc theo lỗ

châu mai trèo lên phản công.

“Hàng thứ hai vào chỗ.” Thiết Mộc Ưng khẽ quát một tiếng.

Thiết gia quân hàng thứ hai cung tiễn thủ đã hướng phía trên

tường thành bắn, tuy là ngược gió từ trên xuống, nhưng cung tiễn lực đạo lại vẫn

mạnh mẽ bắn về phía quân địch.

Chu gia quân tiếng kêu gào thê thảm đều trúng tên ngã xuống

đất, càng ngày càng nhiều quân Thiết gia chiếm lên thành tường.

“Tướng quân, phía đông Giác thành có một tiểu đội dựng cờ

“Thiết gia quân” đứng lên công kích , chỉ sợ là quân địch cố ý sắp đặt.” phó tướng

Lý Hổ “ Thiết gia quân” giục ngựa tiến lên báo cáo.

“Ngươi ở đây phụ trách ra lệnh.” Nói xong Thiết Mộc Ưng

khoái mã hướng Giác thành chạy tới, nhanh tựa như tia chớp xuyên qua tầng tầng

quân đội, như giẫm trên mặt đất bình thường không hề trở ngại, đủ thấy thuật cưỡi

ngựa cao siêu.

Chỉ thấy Thiết thành dân chúng toàn bộ chen chúc tại giác

thành, liều mình quơ cờ Thiết gia quân, chính là người đứng đầu dẫn quân, tại

sao là ──

Một tiểu cô nương?!

Thiết Mộc Ưng để mắt nhìn về phía tiểu cô nương vẻ mặt đang

cao hứng bừng bừng, lại nhìn phía sau nàng dân chúng bộ dáng tựa hồ nhảy nhót

như chim sẻ, tâm trạng liền nhẹ nhàng thở ra.

” trong Giác thành là người một nhà, người dẫn chính là

nhân quân trước đây.” Thiết Mộc ưng khoái mã quay về đối Lý Hổ nói ra.

Lý Hổ mới xoay người, Thiết Mộc Ưng cũng đồng thời đối lính

liên lạc hạ lệnh.

“cánh quân bên trái vào thành, một đội quân tấn công tường

thành, trung đội theo ta tiến công cổng chính Thiết thành.”

“Dừng tay!” Trên tường thành, tướng quân Chu Kỳ của Chu gia

quân một tay cầm kiếm, đâm về thành chủ Thiết Minh Anh mặt mày đã trắng bệch.”Nếu

như muốn ca ca ngươi Thiết Minh Anh có thể sống xót…, mau ngoan ngoãn đầu

hàng.”

Thiết Mộc Ưng con ngươi đen trừng hướng lên tường thành nhìn

ca ca Thiết Minh Anh khác mẫu của mình.

Vì một người nhu nhược, vì không biết thương cảm dân chúng

thẳng tay ăn chơi sa đọa, nên đầu hàng địch làm cho toàn thành người dân chịu

khổ? Phụ thân lại cho rằng vì chính người nên dân mới khổ sở, nào nghĩ từ khi

Thiết Minh Anh lên làm Thành chủ, lại làm cho nhân dân càng chịu khổ hơn.

“Giết Thiết Minh Anh! Chúng ta không cần loại người chỉ biết

núp ở


XtGem Forum catalog