
người.
Cô chính là một lần bị rắn cắn, mười năm sợ rắn. Bị đoạn thời gian mập mờ
kia dọa sợ, bốn năm đại học một chút hứng thú phong hoa tuyết nguyệt
cũng không có, chuyên tâm học tập tốt ngày ngày tiến lên.
Trình Lam cũng không khỏi cảm khái, “Nhớ năm đó chúng ta cùng bị anh ấy mê
hoặc, cậu vẫn có thể nhạy bén cảm giác được có điểm kì lạ, cố gắng đào
bới được bí mật anh ấy che giấu, không thể không nói, từ đầu cậu vẫn
luôn rất mạnh mẽ.”
“Chỉ là chị luôn nhìn thế giới này với ánh mắt hoài nghi thôi. Từ nhỏ đến
lớn, thực tế giáo dục tớ trên trời nếu có cái bánh nhân thịt căn bản
không liên quan gì đến tớ, dù có cũng là một cái bẫy.” Cảm ơn thái hậu
cảm ơn lão đầu cảm ơn sự nghi ngờ của bọn họ đã luyện cho cô sự nhạy cảm và ý chí kiên cường.
Khốc!
Lúc ấy thiếu tạ nào đó làm sao có thể làm đầu óc cô mờ mịt như vậy chứ?
Theo đuổi bạn gái cũng chỉ tiến hành giăng lưới câu cá hai ba bữa, liên
tiếp gây khủng hoảng cho con cá, khiến cô đầu óc u mê ngu ngốc bị anh
kéo vào trong mồ không thể ra được.
Chủ nghĩa kinh nghiệm (một hình thức của chủ nghĩa chủ quan) hại chết người.
“Thật ra thì, tớ vẫn nghi ngờ sau này cậu không tìm bạn trai là do không thể
xóa tan vết thường lòng.” Trình Lam làm như không có gì nói.
“Đừng hồ đồ tùy tiện, không phải tớ đã thay đổi hứng thú đọc tiểu thuyết sao? Đêm đêm tớ đều thức để cố gắng đọc tiểu thuyết ngôn tình kiếm hiệp, võ
hiệp, xuyên không, kinh dị, đâu còn thời gian chú ý đến nam sinh kia.”
Trình Lam lập tức xuất hiện vạch đen, quả nhiên chuyện năm đó không nghĩ đến
thì không sao, vừa nghĩ đến hình tượng người ta liền hỏng mất.
“Năm đó chị nghĩ tới tư thế hiên ngang một mình cậu một mình đấu với tên côn đồ chuyên đùa giỡn con gái nhà lành, chị vô cùng tức giận.”
“Cậu không bị đánh.”
“Không bị đánh cũng đau.” Trình Lam nghiến răng nghiến lợi, năm đó cô bị dáng
vẻ nhỏ bé xinh đẹp của ai kia mê hoặc, gặp phải nguy hiểm liền che chở
trước mặt cô bé, kết quả….
Dáng vẻ bên ngoài tuyệt đối không đáng tin, ai có thể nghĩ tới cô bé xinh
đẹp kia chính là một nha đầu, gỡ tay áo, vung cánh tay nói đến đánh nhau lại dữ dội như vậy.
“Ai nha, thật xin lỗi, đồng chí thái hậu nhà tớ bảo ra cửa không đánh nhau, bị người ta khinh thường thì không hay lắm.”
Đây chính là Diệp Vũ năm đó chỉnh đốn bọn côn đồ háo sắc, sau mặt cười nịnh nọt khiến các cô phải trợn mắt há mồm không thể nói được gì.
Đến nay vẫn nhớ, vẫn còn cảm giác – vô cùng chấn động!
Tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên trong căn phòng yên tĩnh dai dẳng không dứt khiến cho chủ nhân nó không thể tiếp tục ngủ đành phải nói bái bai
với chu công.
Diệp Vũ mơ mơ màng màng đưa tay sờ đến điện thoại di động trên tủ đầu
giường, liếc nhìn tới màn hình di động, ngáp một cái, chậm rãi nhấn nút
trả lời.
“Còn ngủ à?”
“Ừ.”
“Nhanh dậy mời chúng tớ đi ăn.”
“Hôm nay là ngày hoàng đạo gì mà muốn tớ mời các cậu đi ăn?”
“Ăn mừng rốt cuộc cậu đã già thêm một tuổi chứ sao.”
“Sinh nhật tớ?” Diệp Vũ rất ngạc nhiên.
“Mẹ nó, sinh nhật mình còn không nhớ thì cuộc đời cậu còn có thể mờ nhạt đến mức nào?”
“Nói cho cậu biết, cuộc đời tớ vĩnh viễn không quá nhàm chán.”
“Nhanh lên, cơm nước xong cậu có thể tiếp tục về ngủ, đảm bảo chúng tớ sẽ không quấy rầy cậu.”
“Bạn bè quả nhiên là dùng để cân bằng sinh hoạt.” Diệp Vũ rốt cuộc tổng kết.
“Chờ cậu, thân ái.”
“Tiếp nhận.”
“Hôm nay chúng ta ăn một bữa Tây, nhớ trang điểm ăn mặc phù hợp một chút.”
“chị quyết định mình đang nằm mơ, đi ngủ.”
“Cậu dám? Lê xác đến đây mời khách, nếu không sẽ giết cậu giày xéo cậu.”
“Cậu không biết quân tẩu rất lớn phải kính trọng sao?”
“Coi như là chào hỏi tà ma cậu là được.”
“Cút.”
“Nhanh lên một chút, đừng hại bọn tớ buổi chiều đi làm trễ giờ.”
“Cậu nhắc nhở tớ, các cậu đừng nghĩ tới toàn bộ tiền thưởng chuyên cần tháng này.”
“Quân tẩu còn có suy nghĩ giác ngộ như vậy ?”
“Tớ tự hào tớ vĩ đại.”
Vt quyết định nhanh chóng cúp điện thoại, không cần nói thêm gì nữa, lát nữa cô ấy đến sẽ bắt đầu hành hạ khổ cực.
Diệp Vũ ở bên này vùi đầu trong đống chăn cằn nhằn một lát, sau đó mới không cam tâm tình nguyện rời giường.
Choáng, từ tối hôm qua đến giờ cô chỉ ngủ chưa tới hai tiếng đồng hồ, rời giường thật đúng là một chuyện đau lòng !
Bạn bè triệu kiến cũng không thể không đi, nếu không ba người kia không chừng còn giở trò oán thán trách phạt người ta.
Rời giường, rửa mặt, thay quần áo, nhân tiện gặm hai miếng bánh bao, sau đó ra khỏi nhà.
Mặc dù là vt gọi điện thoại, nhưng mục đích Diệp Vũ lao tới chính là công ty chỗ Tinh Oánh.
Phải nói nơi có thể làm cho cô mờ mịt cả hai mắt chỉ có thể tìm Tinh Oánh,
trong chuyện xử lý tình huống hai người kia và cô so với cô ấy vô cùng
kém, quả nhiên thành phần tri thức.
“Ơ, nhìn cậu như đang phải chịu giày vò khốn khổ, nếu thiếu tá nhà cậu nhìn thấy không biết sẽ liên tưởng thế nào ?” Bạch Tinh Oánh vừa nhìn thấy
cô liền không nhịn được lên tiếng nhạo báng.
“Năng lực quan sát cũng không có, Tổ quốc cũng không dám để hắn đi bảo vệ.” Diệp Vũ thuận miệng nói, hoàn toàn không suy nghĩ.
“Cậ