Polly po-cket
Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323295

Bình chọn: 7.5.00/10/329 lượt.

n việc bị hiểu lầm.”

“Xì,” Tiếp tục trăm miệng một lời, “Cậu thật để ý sao?”

“Chẳng lẽ tớ muốn nói tớ là Thượng đế, tớ là Thánh mẫu, các cậu làm ơn nhanh bái kiến tớ?” Diệp Vũ kinh ngạc.

Nhìn tình cảnh hỗn loạn trước mắt, Tiêu Triệt có thể nhận ra, bốn người này

tụ hội ở một chỗ thì không có khả năng chung sống hòa bình hữu nghị

được, vui cười tức giận đều phải động tay động chân mới thôi.”

“Bái kiến cọng lông, cậu chính là một tà giáo.”

“Cậu mới là tà giáo.”

“…”

Tiêu Triệt nhìn bốn cô gái hỗn loạn, chỉ có thể lắc đầu.

“Diệp Vũ, bây giờ cậu ở lại thành phố XX lâu dài à ?”

“Không biết.”

“Ở đây còn có phòng, thiếu tá cũng phục vụ ở đây, cậu không ở đây còn ở

đâu, chuẩn bị làm gì ? Chẳng lẽ cậu muốn vượt tường ?” Vương Thiến kêu

lên. (vượt tường – ngoại tình)

Diệp Vũ xuất hiện vạch đen, đá cô một cước, “Tớ nói cậu đừng có suy nghĩ xấu xa như vậy có được không, động một chút là vượt tường, khinh thường bà

chị này cũng không biết điều như cậu sao ?”

“Thôi đi, tính nết bà chị này còn mạnh mẽ hơn cậu nhiều.” Vương Thiến cũng không khách khí chút nào đáp trả.

Mấy người ngồi ở bàn cơm hi hi ha ha, vừa nói vừa cười, thời gian cũng nhanh chóng trôi qua.

Sau khi tiệc tan, ba người Bạch Tinh Oánh mãnh liệt yêu cầu Diệp Vũ gả theo quân nhân, nhất định phải ở lại thành phố XX, dễ dàng để bọn họ đến ăn

chực.

Diệp Vũ đáp trả, quấy rầy thì có thể, ăn chực thì không thể, còn phải suy xét thêm nhiều.”

Ba cô gái kia đồng loạt hô ‘cắt’, sau đó rời đi.

Tiêu Triệt đứng bên cạnh bà xã, cảm thán, ”Tình cảm giữa bốn người bọn em thật là tốt.”

“Đúng vậy, bốn năm ngủ cùng nhau, ra ngoài cùng nhau.

Tiêu Triệt bị nghẹn một chút, “Bà xã, lời này của em đúng là có nghĩa khác rồi.”

“Tư tưởng trẻ con trong sáng, bà chị lười phải coi thường anh.”

“Đi thôi, chúng ta trở về nhà thôi.”

“Chúng ta đi thôi.”

“Được.”

Hai người sóng vai nhau đi trên đường, nhìn cảnh tượng từng dòng xe lui tới dưới ánh đèn neon, dòng người vội vã, thành phố XX về đêm vẫn phồn hoa

như cũ, lại bớt chút ồn ào của ban ngày.

“Bà xã, em thật sự không ở lại đây sao ?”

“Có lẽ vậy. ! Dù sao anh cũng không ở nhà, em ở đâu cũng ở một mình.”

“Nhưng nếu ngày nào anh nghỉ phép về nhà cũng không thể gặp em.”

“Vậy coi như đáng đời anh.”

“Không phải như vậy chứ?”

“Lúc đầu vốn là vậy.”

“Ông ngoại thích em, tốt hơn hết em nên đi theo ông.”

“Thiếu tá, anh không thành thật nha.” Diệp Vũ cười nghiêng đầu nhìn anh, trong mắt tràn vẻ hài hước.

Thiếu tá nọ mặt không đổi sắc, “Anh đang nói thật.”

“Không đùa anh, ba mẹ để em sắp xếp thời gian về nhà, anh cũng sắp xếp thời gian đang nghỉ ngơi giúp em.”

“Khụ,” thiếu tá nọ có chút không được tự nhiên, “Em cũng biết ba anh vẫn muốn anh chuyển nghề.”

“Anh giấu ba à ?”

“Bà xã, em đừng làm anh khó xử.”

“Bây giờ không giải quyết được vấn đề.”

“Anh cũng không còn cách nào khác.”

Diệp Vũ lắc đầu một cái, không hề nói thêm gì nữa.

Hai người thỉnh thoảng nhìn thấy những đôi tình nhân ôm eo thân thiết đi qua bên mình, không khỏi liếc mắt nhìn nhau.

Diệp Vũ cười.

Tiêu Triệt lắc đầu, “Không nên mặc quân trang ra ngoài.”

Diệp Vũ cười to.

★★★★★★★★

tieuthutrieugia.net

ở bên ngoài, Tiêu Triệt không thể làm gì bà xã mình, nhưng vừa về đến cửa nhà, anh liền bế người về giường giải quyết.

Hai người lăn đi lăn lại trên giường đến khi không còn sức chiến đấu, anh

ôm cô thì thầm, “Bà xã, bây giờ anh cảm thấy mình rất hạnh phúc.”

“Cưới em về dám nói không hạnh phúc em sẽ cắt của anh, để cho anh đi làm bạn với Đông Phương Bất Bại luôn.”

“…”

“Không cần sùng bái chị đây, chị chính là truyền thuyết.”

“Bà xã,” Tiêu Triệt khó khăn lắm mới tìm lại được giọng của mình, “Em rốt cuộc có bình thường hay không ?” Thật sự quá chấn động.

“Anh mới không bình thường.”

“Chúng ta đều không bình thường được chưa.”

“Biến, mình không bình thường coi như xong, còn muốn kéo em làm đệm lưng, không làm.”

Tiêu Triệt chôn mặt ở cổ cô buồn cười, anh sao có thể quên cô luôn mượn lời

đùa giỡn hóa giải xấu hổ hoặc tẻ nhạt hay khó chịu. Suýt chút nữa đã bị

cô lừa, rõ ràng mang tai cũng đã đỏ hết, thật là không thẳng thắn !

Nói hạnh phúc với anh khó như vậy sao ?

Có lẽ thật không dễ dàng, anh nghĩ tới mấy lời bạn cô có nói, cô đối với chuyện tình cảm thực ra rất đề phòng.

Một lúc lâu sau, người phía sau không có động tĩnh, Diệp Vũ lặng lẽ xoay

người lại nhìn người trước mắt. Gương mặt đẹp trai khí chất, trong lòng

có chút trách móc.

Tuấn nam mỹ nữ, tất cả mọi người đều yêu, cô cũng không ngoại lệ. Cô thừa

nhận lúc đầu đối phó với việc anh đến gần là vì muốn xem dáng vẻ đẹp mắt của anh.

Nhưng cô cũng biết, từ xưa đa số tuấn nam mỹ nữ đều có rất nhiều rắc rối phức tạp. Bối cảnh gia đình anh tốt như vậy, nếu như không phải là người

quân nhân, phụ nữ muốn gả cho anh không biết có bao nhiêu.

Đưa tay miết nhẹ chân mày anh, Diệp Vũ nghĩ tới, tính cách anh cô rất

thích, chung sống với anh cô cũng cảm thấy rất thoải mái nhẹ nhàng, thậm chí còn cảm thấy hạnh phúc là như vậy.

Tay cô bị nắm lại, Tiêu Triệt cọ cọ mũi mình lên mũi cô, vui