Insane
Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322910

Bình chọn: 9.00/10/291 lượt.

g coi ác ý, thấy chết không cứu, đợi lúc chủ quan có thể hành

động.

Một đàn ngựa chạy qua….

Căn bản dì cháu nhà này đều cùng là một loại người…

“Hình như là đang nói em và dì Hai giống nhau.” Diệp Vũ hiếm khi nhìn lại mình.

Trung tá nào đó thật sự muốn nói cho vợ mình biết: Bà xã, thật ra bản chất

của em và dì Hai không khác nhau, chẳng qua em giấu kín hơn người ta mà

thôi.

Đại tá nào đó dứt khoát ôm em trai mình đi, mặc dù ngoài mặt anh vẫn duy

trì thái độ bình tĩnh nghiêm túc, nhưng trong lòng anh đã nổi gió từ

lâu. Nguyên nhân em trai vẫn nhớ mãi không quên cô vốn là vì họ ngưu tầm ngưu, mã tầm mã (Nghĩa đen: trâu tìm trâu, ngựa tìm ngựa. Nghĩa bóng:

những kẻ xấu chẳng ra gì thường tìm nhau, kéo bè kéo cánh với nhau để

làm việc xấu). Cho đến bây giờ anh vẫn nghi ngờ em trai và em gái nuôi

này có dây mơ rễ má với nhau.

Đồng chí đại tá, đây mới là chân tướng!

Rốt cuộc những người không liên quan cũng đều đi hết. Đồng chí Trung tá và

bà xã mình rốt cuộc cũng có thể có thế giới hai người, cảm thấy thật sự

chua xót.

“Con khóc, để em đi xem.” Diệp Vũ đột nhiên cảm thấy căng thẳng, đấy Trung tá nào đó ra, chạy lên lầu.

Tiêu Triệt lặng lẽ nhìn bà xã mình, lặng lẽ thấy có vạch đen sau gáy, rốt

cuộc anh đưa những tên nhóc kia đến thế giới này làm gì? Từ nay về sau

dù có nghỉ phép anh và bà xã cũng khó có cơ hội có thế giới hai người

sao?

Không phải chỉ có một bóng đèn, cũng không phải là hai, càng không phải ba, mà có bốn bóng đèn…

Quả nhiên là tự gây tai họa, không thể sống!

Giờ khắc này Trung tá nào đó hiểu ý sâu sắc!

Bốn đứa nhóc vẫn còn nể mặt ba bọn chúng, buổi tối trong lúc đồng chí Trung tá ở nhà, vô cùng ngoan ngoãn và yên lặng, khiến cho tinh thần thấp

thỏm bất an của anh rốt cuộc cũng biến mất, nhưng cũng còn khá nhiều

kích thích nguy hiểm.

Bốn đứa bé như bốn quả bom hẹn giờ cùng nằm trên chiếc giường nhỏ đặc biệt

dành cho bọn nó, chỉ cần có động tĩnh khá lớn, chẳng hạn như hành vi ‘ăn thịt’ bên cạnh cũng là một hành vi nguy hiểm và kích thích.

Tiêu Triệt ôm vợ nằm trên giường, vô cùng cảm thán nói: “Vẫn là con trai thương anh.”

“Nói như kiểu em ngược đãi anh nhiều lắm, anh cưới phải con cọp sao?”

Trung tá nào đó dĩ nhiên không dám nói, đại đội trưởng chúng ta nói rồi, so

với cọp em còn thuộc cấp bậc cao hơn. Lời nói đáng đánh như vậy anh

không thể nói với vợ mình, chỉ có thể nói: “Bà xã anh đương nhiên là bà

xã tốt nhất thế giới.”

“Được rồi, đừng có chuốc thuốc mê, mặc dù bây giờ em vẫn không hài lòng, nhưng em không có ý định hành hạ anh.”

“Bị bà xã hành hạ cũng là hạnh phúc của anh.”

“Còn không ngủ, không phải sáng mai phải về đơn vị sao?”

Tiêu Triệt thở dài thườn thượt, nhìn mấy chiếc giường nhỏ nói: “Quanh năm

suốt tháng anh không ở nhà, thật khó khăn cho em, cũng may bọn nhóc vẫn

không bài xích anh.”

Diệp Vũ cười nói: “Bài xích cái gì? Ở đại viện màu xanh là nhiều nhất, mỗi

ngày đều bị mấy chiến sĩ trẻ vừa nhìn vừa trêu chọc, ngày nào cũng nghe

quân số rõ ràng, nghe khẩu hiệu vang dội, nói bọn nó bài xích thì đúng

là gặp quỷ rồi.”

Tiêu Triệt vừa nghe, rất vui vẻ: “Nói cũng phải.”

“Hơn nữa, em thường đưa máy ghi âm anh đọc điều lệ cho bọn nó nghe, thật sự

rất quen thuộc với giọng anh, còn ảnh anh nữa, ngày ngày em đều đưa cho

bọn nó ngắm.”

“Bà xã, em là tốt nhất.”

“tốt, vậy em yêu cầu anh một chuyện được chứ?”

“chuyện gì?”

“Anh nói với ông ngoại và ba mẹ, em muốn dẫn bọn nhỏ về nhà thăm ba mẹ em.

Lúc nào họ cũng muốn gặp mấy cục cưng, nhưng thời gian không cho phép

nên vẫn chưa đến thăm được.” Lão đầu và thái hậu nhà cô thảo luận với

nhau không được, cho nên vẫn không thể đi một chuyến khiến cô chỉ có thể vượt qua muôn vàn khó khăn trở về.

“Một mình em mang theo bốn cục cưng có được không?” Tiêu Triệt rất không yên tâm.

“Đi đường cao tốc chỉ mất mấy giờ thôi.”

“Anh sẽ thương lượng với ông ngoại, chỉ là, hi vọng không lớn.”

“Cố gắng vào, lúc năm mới em đã phải ở đây với ông ngoại và ba mẹ, mấy tháng rồi em chưa về thăm ba mẹ em.”

“Bà xã, thật xin lỗi.”

“Không sao, dù sao cũng không ai ngờ đến chuyện mang thai bốn.”

“Đúng vậy.”

Không đúng, Trung tá nâng cằm bà xã mình lên, nhìn qua nhìn lại, cảm thán:

“Bà xã anh phát hiện, lúc em có việc muốn nhờ anh, em sẽ vô cùng dịu

dàng, vô cùng hiểu lí lẽ, quả thật rất giống vợ hiền mẹ đảm.”

Diệp Vũ đẩy móng vuốt anh ra, hứ: “Cái gì mới là giống vợ hiền mẹ đảm, chị

đích thực là vợ hiền mẹ đảm. Trên hiếu kính ba mẹ, dưới yêu quý con cái, giữa còn đoàn kết với anh em chị em, chị có thể không?”

Nhìn xem, quả nhiên bây giờ lại lộ nguyên hình. Thành thật mà nói, trạng thái bây giờ của vợ anh thế này mới là bình thường.

Cục cưng trong giường nhỏ đột nhiên hắng giọng khóc hai tiếng, Diệp Vũ đúng lúc biến thành giả bộ, lập tức đẩy Trung tá nào đó ra, trở thành một

người mẹ hiền lương, xuống giường kiểm tra.

Cảm nhận được mùi của mẹ, cánh tay nhỏ bé quơ quơ nắm lấy váy mẹ, đầu ngo ngoe, cũng lười mở mắt.

Diệp Vũ cười cởi áo ngực ra, ôm lấy con trai, đứa nhỏ tự động tìm được nơi để ngậm, sau đó bắ