XtGem Forum catalog
Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324425

Bình chọn: 7.00/10/442 lượt.

i, cảnh còn mà người mất, người thua vẫn cứ thua, trở thân không đươc.

Hít vào một hơi thật sâu, dùng tất cả sức lực duy trì sự kiêu ngạo, nâng

cao cằm, coi thường tất cả thái độ, từ người yêu ngày xưa, tỷ muội ruột

thịt, tình địch không đội trời chung, cùng với một đám thị vệ trước mặt

mắt to trừng mắt nhỏ.

Coi như là thua, nàng vẫn như cũ là ánh sáng vạn trượng người đứng đầu Đại Tuyết Sơn.

"Hậu Thổ, theo ta đi thôi." Linh Đế đuổi theo mấy bước, kéo lấy váy nàng,

gần như là khẩn cầu nói, "Cáu kỉnh, tính tình đùa bỡn, đừng tiếp tục như vậy nữa, chúng ta cũng già rồi....Không, phải nói là ta già rồi, mà

nàng, vẫn còn là dáng vẻ như lúc ban đầu gặp mặt."

Nàng dừng lại.

Ngẩng đầu nhìn phương xa.

Sương mù mây khói quần sơn một mảnh mông lung, ngoài ánh mặt trời chói mắt bên ngoài, ngay cả một con chim cũng không thấy được.

Phong cảnh thê lương như vậy, nàng nhìn hết năm này qua năm khác.

Lâu ngày, suy nghĩ vì vậy mà đóng băng dừng lại ở đây.

Tiếng nói Hậu Thổ nhàn nhạt bay xa, giống như là thăm hỏi, "Long ca ca, ngươi chúng độc....Giải hết rồi hả?"

"Giải hết rồi." Hắn chỉ nói ba chữ, liền dập nát hy vọng của nàng.

Linh Đế bị trúng đoàn tụ thần dược do tự tay nàng hạ.

Độc này chính là bí dược trên Đại Tuyết Sơn, hành động nhanh như tia chớp, ít gặp, bắt được còn khó hơn bào chế.

Hậu Thổ cũng là nhiều năm trước tình cờ lấy được, như nhạt được của quý

báu, sai người điều chế mấy viên, cố ý giữ lại trong người.

Rốt cục có ngày có thể dùng đến, đáng tiếc, vừa vì người khác làm quần áo cưới.

Bên cạnh Linh Đế cũng chỉ có mỗi Tiêu Mạn nhi thôi, là nữ nhân nào giúp hắn giải dược tính, không nói cũng biết. Hình như mỗi lần đều có người

không liên quan xuất hiện quấy rầy, nếu không bọn họ đã...

A, chính là như thế, mắt thấy sắp nắm được rồi, không ngờ lại bị nhân sinh cắt đứt.

Đời này, xảy ra bao nhiêu lần chuyện tương tự như thế, Hậu Thổ đã nhơ không rõ lắm.

Nàng một lòng muốn dâng mình cho hắn, dùng hết muôn vàn thủ đoạn, ngay cả da mặt mũi cũng không cần, vẫn không cách nào thay đổi gì.

Cho dù không có Tiêu Mạn nhi ngăn trở, hắn vẫn như cũ không thuộc về nàng.

Là số mệnh sao?

Có lẽ vậy?

Cưỡng cầu, cưỡng cầu, kết quả chỉ là công dã chàng.

Linh Đế nói thất dễ nghe, giữ lại, mời, muốn nàng đi theo hắn.

Nhưng ở mấy mươi năm trước, bên cãnh hắn đã không có vị trí của nàng.

Hậu Thổ mãi mãi là Hậu Thổ, không cách nào biến thành một dạng giống Tiêu

Mạn nhi, ủy khuất cầu toàn, cam nguyện trở thành một trong số rất nhiều

mỹ nhân bên cạnh hắn.

Nào sợ ý nghĩ này sẽ lần nữa làm mất đi cơ hội ở chung một chỗ với hắn vĩnh viễn, vẫn là không có cách nào nhượng bộ.

Đế Tuấn ôm thê tử, đi theo ra ngoài hướng đến Hậu Thổ cách đó không xa.

Lúc đi qua bên người Linh Đế, Mộ Lăng Không giùng giằng muốn chào hỏi, lại bị lực mạnh ôm chặt, không cho phép dừng lại.

"Tiểu Cửu nhi, ngươi muốn đi nơi nào?" Làm phụ thân tức giận không vui, đã

nhiều ngày không gặp, nhi tử hắn yêu thương nhất lại muốn xóa sạch dấu

chân chạy đi. "Mọi chuyện giải quyết coi như là xong, ngày mai người cùng mẫu hậu trở lại

kinh thành cùng chủ trì đại cục, tiếp tục ung dung tự tại làm hoàng đế,

quan tâm nhi thần đi nơi nào làm cái gì?" Liếc mắt một cái, Đế Tuấn mang theo vài phần không kiên nhẫn.

Linh Đế không cam lòng yếu thế

vung ra quả đấm, "Một người đã sớm vào hoàng lăng còn có thể quang minh

chánh đại xuất hiện sao, ngươi đã lên ngôi, chính là hoàng đế duy nhất

Mạc Thương quốc, long vị này là chỗ duy nhất của ngươi, đại bộ phận,

ngươi không thể dời đi nơi đó."

"Ngừng!" Giữa hai cánh môi nặn ra âm điệu khinh thường, Đế Tuấn căn bản không chút cử động, "Lúc ấy là

tạm thời thích nghi, mẫu hậu nên nói với người."

"Ván đã đóng

thuyền, ngươi không tiếp nhận cũng phải tiếp nhận." Linh Đế mặc kệ lí do gì, ở trong lòng hắn, chỉ có Mạc Thương quốc là nhất, bất kể như thế

nào, cũng phải đem lời ích hoàng thất đặt lên đầu.

"Phụ hoàng

càng già càng dẻo dai, không gặp gì không may, sống thêm hai ba mươi năm không thành vấn đề." Hướng về phía Mộ Lăng Không nháy nháy mắt, Đế Tuấn không hề có thành ý qua loa, "Cho nên, người vẫn là nắm chặt thời gian

cũng là cái cớ thích hợp, lại lần nữa làm hoàng đế, vì dân vì nước tiếp

tục tất cả."

"Ngươi...." Râu ria Linh Đế nhếch nhếch lên, hướng về phí trước dẩu dẩu.

"Bằng không, người suy tính đến Thái Nhất, tiểu tư kia gần đây cũng có rất

nhiều bản lãnh, bạn lâu năm của người Hậu Thổ Thánh mẫu chính là hắn bắt được, đúng là có công lớn." Ca ca xấu cho tới bây giờ không chút nghĩ

ngợi liền bán đứng đệ đệ, dù sao chỉ cần không để mắt tới hắn, người

thích là người nào.

"Tiểu Cửu! !" Đối với Đế Tuấn đã trải qua

đánh giá mười mấy năm, làm sao có thể nói người khác thay thé, hắn đang ở đây nói nhảm cái gì chứ.

Đáng tiếc Linh Đế không có cơ hội nói

ra sự tức giận của mình, liền bị nhi tử đoạt nói trước, "Đúng rồi, còn

có chuyện, trước chưa xác định được phụ hoàng còn sống hay đã chết, cho

nên nhi thần liền tự chủ trương, giúp ngài xóa sạch hậu cung...." "Đúng rồi, còn có một ch