Disneyland 1972 Love the old s
Phiêu Du Giang Hồ

Phiêu Du Giang Hồ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210745

Bình chọn: 7.5.00/10/1074 lượt.

ến chết” thì thôi!), sau đó sẽ hạ

quân bài đó xuống rồi so sánh với quân bài của tôi. Người thua sẽ phải trả tiền

cho Vua nấm hương.”

Tôi sung sướng cười hả hê. Mình đúng là thiên tài bẩm sinh,

cách này cũng có thể nghĩ ra được!

“Được!”, đám người xung quanh đồng thanh nói.

“Nhưng nếu Tiểu Tình thua thì sao?”, Âu Dương Thiếu Nhân cười

hỏi tôi.

Sao nụ cười của huynh ấy lại gian xảo vậy chứ.

“Huynh muốn thế nào?”, tôi tròn mắt hỏi lại.

Tôi không tin tiểu gia tôi đây lại có thể thua được mấy tên

ngốc các huynh.

“Phải hôn”, ngón tay Âu Dương Thiếu Nhân xoa xoa môi, khuôn

mặt của tên yêu râu xanh này đột nhiên phát sáng, ánh hào quang khiến tôi không

tài nào mở to mắt được.

Mặt tôi thoáng đỏ, trống ngực đập thình thịch.

Lại đưa mắt nhìn những người khác, cũng là khuôn mặt đầy vẻ

chờ đợi. Thôi bỏ đi, dù sao cũng chỉ là làm họ vui vẻ chút xíu thôi, vả lại

mình nhất định sẽ không thua. Vả lại hôn mỹ nam cũng chẳng mất gì, đã vậy cứ

theo ý họ đi.

“Được!”

Sau đó…

Ván đầu tiên, Giang Tả phải rút hầu bao.

Ván thứ hai, Âu Dương Thiếu Nhiên phải móc túi tiền.

Tiếp đó mấy người còn lại giống như là đã thương lượng sẵn với

nhau, ai nấy đều lần lượt nhả tiền. Tôi đang thỏa mãn đắm mình trong tiếng cười

hạnh phúc thì Giang Tả bắt đầu to tiếng nói bị ăn hiếp, tôi cứ chăm chăm đấu khẩu

với hắn mà không hề biết bốn huynh đệ Âu Dương đang mỉm cười tinh quái nhìn

mình.

Thế là, lại một vòng nữa. Vẫn là tên sơn tặc Giang Tả gặp vận

rủi phải rút hầu bao, xem ra trước đây huynh chuyên ức hiếp người khác nên bây

giờ tiểu gia tôi sẽ thay mặt trời cao trừng phạt huynh.

Đến khi trước mặt tôi đều đã lấp lánh vàng bạc châu báu thì

một chuyện hoàn toàn bất ngờ xảy đến.

“A! A! Ta thắng rồi! Ta thắng rồi! Tiểu Tình, hôn đi”, Âu

Dương Thiếu Nhiên hét lớn.

Tên… tên tiểu tử này! Lại bị tên nhóc vắt mũi chưa sạch này

đánh bại sao. Thượng đế ơi, cho con mượn con dao, để con đào cái hố chôn cây nấm

hương vô dụng này đi!

Nhưng, hu hu, đánh bạc phải chấp nhận thua, thành thực giữ

chữ tín là bản chất của thương nhân. Cho nên khuôn mặt đỏ au của tôi phải chu mỏ

mà hôn lên má Âu Dương Thiếu Nhiên.

Rõ ràng tôi cảm nhận được khuôn mặt đáng yêu của Âu Dương

Thiếu Nhiên đang nở nụ cười hạnh phúc.

Chạm rồi…

“Thắng rồi!”, Âu Dương Huyền mặt đần độn nhưng uy lực bộc

phát thì như bom tấn.

Xì! Có nhầm lẫn không vậy, cũng lại là ngẫu nhiên sao? Tên

tiểu tử mặt như núi băng, đầu siêu cấp ì ạch này cũng có thể thắng được sao.

Tôi vốn muốn chơi xỏ nhưng lại bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Âu Dương Huyền như

đang bức ép mình phải hôn lên má. Huynh ấy khẽ cười bên tai tôi, giọng nói ngòn

ngọt: “Rất thơm!”.

Thơm cái đầu nhà huynh ấy, tiểu gia đây chỉ muốn biến huynh

thành bát canh nấm hương thơm ngon rồi húp một hơi hết luôn.

Sau đó phân nữa còn lại của cuộc đời, tôi đã bước vào bóng

đêm u tối.

“Tiểu Tình, ván này đúng là may mắn vô cùng, Trời ban vận tốt

rồi!”

Mình bị úp sọt rồi! Chắc chắn bị úp sọt rồi! Ngay đến Âu

Dương Y cũng thắng là sao!

Thôi được, thôi được, tôi trả, ngước mắt trông theo đống

vàng bóng loáng trước mắt, mặt mày buồn thiu.

Sau cùng…

“Ha ha! Tiểu Tình, ta thắng rồi, tặng ta nụ hôn của nàng”,

Âu Dương Thiếu Nhân cười nói với tôi.



Tôi chỉ còn lại năm chữ sau ván đấu này: Trời! Muốn! Diệt!

Tôi! Rồi!

Thấy nụ cười dị thường trên khuôn mặt tuấn tú động lòng người

của Âu Dương Thiếu Nhân, tôi đột nhiên tỉnh ngộ, nhất định là bị huynh ấy chơi

xấu rồi.

Tôi tức xì khói đứng lên, lao về phía Âu Dương Thiếu Nhân.

Tôi thề, tôi vốn không phải lao tới để thực hiện nụ hôn theo

quy ước, mà chỉ muốn tóm cổ, rồi tung một chưởng vào cái mặt đang cười gian xảo

kia.

Nhưng…

Tôi là một con ngốc, là nữ hiệp bẽ mặt nhất giang hồ.

Tôi quên mất rằng mình đang ngồi trên giường, cho nên vừa mới

hướng người về phía trước thì cơ thể liền bị mất thăng bằng. Âu Dương Thiếu

Nhân lập tức dang tay đỡ lấy, môi tôi khi đó lại bất ngờ dính vào… huynh ấy.

Lúc đầu Âu Dương Thiếu Nhân còn sững sờ, sau đó lại thấy

khóe môi khẽ cong lên một nụ cười, ôm tôi càng chặt để nụ hôn thêm sâu. Trái

tim tôi không còn đập bình thường nữa, chiếc lưỡi của huynh ấy đã cuốn chặt lấy

tôi.

Đầu lưỡi, đầu lưỡi! A a a! Là hôn sâu!!! Hay là hôn lưỡi

đây!!!

Tới khi môi Âu Dương Thiếu Nhân rời khỏi môi tôi, mấy người

bên cạnh đều đã giống như tôi, không cách nào định thần lại được.

Đợi đến khi thần trí tôi bình thường trở lại thì trong phòng

đã chẳng còn ai.

Sau đó tôi phát hiện, nụ hôn đầu của tôi… lại do chính tôi

đưa tiễn!

Đức chúa vạn năng à! Thỉnh cầu ngài đêm nay hãy mang tiểu nữ

hiệp ngốc nghếch là con đây lên thiên đường đi.



Hãy cho tôi một khẩu súng liên thanh, tôi muốn xuyên không về

thời Dân quốc để kháng Nhật.

Hãy cho tôi một con tàu vũ trụ, tôi muốn ngồi trên đó đến

sao Hỏa tìm người ngoài hành tinh.

Tôi muốn đàm đạo với trùm tổ chức khủng bố về hòa bình thế

giới.

Tôi muốn tham dự hôn lễ của người phụ nữ xấu nhất hành tinh

với ca sĩ mà tôi thần tượng nhất.

Tóm lại, Thượng đế ơi, hãy đến đưa tôi đi