Teya Salat
Phi Tử Của Vương Gia Ngốc

Phi Tử Của Vương Gia Ngốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324903

Bình chọn: 9.5.00/10/490 lượt.

khí lực mắng

chửi người, hẳn là không có việc gì. Hoàng Thượng nên im lặng ở ngoài cửa chờ đợi

đi!”

A Kim không thể không cứng ngắc thân thể đứng ở ngoài cửa,

nghe một tiếng lại một tiếng hô đau, nghe tiếng mắng lấy hắn làm chủ ngữ.

Thời gian ở một phần một giây đi qua.

“Oa a –” Tiếng khóc nỉ non của trẻ con vang lên.

“Sinh, sinh……” Trình Lân kích động quay đầu nói. Nhưng người

kia đã vọt vào trong phòng.

A Kim bước nhanh vào phòng trong, vọt tới bên giường, nhìn

người bởi vì sinh mà toàn thân đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt vô cùng, nghẹn ngào

nói:“A Nhã, thực xin lỗi, thực xin lỗi……”

Rốt cục điều hòa được hô hấp Tô Lệ Nhã quay đầu nhìn tên đầu

sỏ làm cho chính mình đau lâu như vậy, oán hận nói:“Về sau không cho chạm vào

ta!”

A Kim không chút suy nghĩ gật đầu nói:“Ừm.”

“Ta về sau không bao giờ sinh nửa.” Nàng không khách khí lại

yêu cầu. Tuy rằng đối với một đế vương, chỉ có một đứa nhỏ là ít, nhưng nàng thật

sự không muốn lại trải qua quá trình thống khổ như thế.

“Ừm. Về sau không bao giờ sinh nữa.” Nếu sinh đứa nhỏ sẽ làm

A Nhã thống khổ như thế, hắn không bao giờ làm nàng lại chịu thống khổ như vậy

nữa.

“Về sau, tới lượt chàng sinh.” Mỗ nữ tiếp tục đưa ra yêu cầu.

“Ừm. Kiếp sau ta sẽ sinh.” Mỗ đứa ngốc không chút nghĩ ngợi

nói.

Tô Lệ Nhã khiếp sợ nhìn con ngươi thản nhiên, cười to nói:“Đứa

ngốc, chàng là đứa ngốc.”

“Ha ha, ta là đứa ngốc.” Mỗ đứa ngốc phụ họa nói.

Mắt sắc nàng chú ý tới Lâm Tư đã tẩy trừ sạch sẽ cho đứa nhỏ,

bao bọc đứa nhỏ trong ấm y ôm tới, cười nói:“Đứa ngốc, đi xem con chúng ta đi!”

Con?! Mỗ đứa ngốc thế này mới nhớ tới đứa nhỏ, đứng dậy, vừa

vặn nhìn thấy đứa nhỏ được bao trong ấm y.

Lâm Tư từ trên mặt A Kim đọc được khát vọng, giao đứa nhỏ

giao cho hắn.

A Kim thụ sủng nhược kinh tiếp nhận, thật cẩn thận nhìn kia

đôi mắt trong suốt, nhìn thế giới này. Cục cưng, cục cưng, cục cưng của hắn và

A Nhã. Cục cưng này thật giống như trong tưởng tượng của hắn. Bỗng nhiên, hắn cảm

thấy hốc mắt nóng lên, tầm mắt mơ hồ.

Nước mắt không tiếng động từ trên gương mặt tuấn mỹ rơi xuống,

chạm vào mặt của tiểu bảo bảo.

A Kim ôm đứa nhỏ, ngồi vào bên cạnh Tô Lệ Nhã, nức nở nói:“A

Nhã, cám ơn nàng, cảm ơn nàng..”

Tô Lệ Nhã bởi vì nước mắt trong suốt trên mặt A Kim mà quên

mất hô hấp. Trong lòng vừa động, bàn tay mềm vừa nhấc, kéo hắn. Khẽ tựa vào gáy

nàng A Kim ngẩn ra, sau đó trong mắt lóe ra nhu tình, rồi thả lỏng dựa vào gáy

của nàng, hấp thu ấm áp từ nàng.

Không khí ấm áp tràn ngập toàn bộ phòng trong.

Dưới sự ra hiệu của Lâm Tư, bà đỡ và cung nữ đều lui xuống.

Trong phòng trong chỉ còn lại có một nhà ba người.

“Oa……” Giống như muốn kháng nghị cha mẹ đem chính mình xem

nhẹ tiểu tử kia lớn tiếng khóc lên.

A Kim nghĩ đến đứa nhỏ đang bị mình đè, vội vàng đứng dậy,

kiểm tra, xác định vô sự, mới ngốc ngốc vỗ đứa nhỏ. Hắn vỗ, tiểu tử kia khóc

càng lớn. Hắn chân tay luống cuống nhìn về phía Tô Lệ Nhã cầu cứu.

Nàng cố gắng ngồi dậy, sau đó từ trong tay A Kim tiếp nhận đứa

nhỏ, động tác mềm nhẹ mà có tiết tấu vỗ. Tiếng khóc càng lúc càng nhỏ, cuối

cùng biến mất.

A Kim thần kỳ nhìn tiểu tử nhắm mắt ngủ say, kinh hô:“A Nhã,

nàng rất lợi hại nha!”

Tô Lệ Nhã cũng không đi thuyết minh mới vừa rồi là bởi vì hắn

rất dùng sức, nói sang chuyện khác :“A Kim, chàng đã nghĩ ra tên cho con chưa?”

Tầm mắt A Kim dừng trên gương mặt nhỏ nhắn ngủ say, nhẹ giọng

nói:“Đứa nhỏ này sinh trong nhà đế vương, ngày sau gánh vác toàn bộ thiên hạ,

trách nhiệm vô cùng nặng nề. Nhưng ta hy vọng hắn có thể trước trách nhiệm trầm

trọng và quyền uy tối cao vẫn duy trì được tâm của mình, tìm được hạnh phúc đơn

giản bình thường. Chính như ta tìm được A Nhã. Bình thường, Long Bình Thường.”

Trong mắt Tô Lệ Nhã lóe ra lệ quang, nức nở nói:“Được, con chúng

ta sẽ gọi là Long Bình Thường.”

Hôm đó tin vui hoàng hậu nương nương sinh hạ hoàng tử bắt đầu

từ trong phượng loan điện truyền ra, truyền khắp Viêm Đô. Dân chúng vì hoàng tử

ra đời mà cao hứng, bách quan bởi vì hoàng thất có người kế thừa đầu tiên mà

hoan hô. A Kim đại xá thiên hạ, cắt giảm thuế nông công. sau đó, hắn muốn bách

quan cùng chung vui, đặc biệt cho bọn họ nghỉ ba ngày, cũng vì chính mình nghỉ

ba ngày, danh chính ngôn thuận làm bạn ở bên cạnh Tô Lệ Nhã. Toàn bộ Long Viêm

quốc tràn ngập trong niềm vui hoàng tử chào đời.



Nắng xuân chiếu khắp nơi, đem vạn vật độ thượng một tầng sức

sống lục sắc. Tuy rằng đã đến mùa xuân, nhưng phương bắc Viêm Đô nhiệt độ vẫn rất

thấp, so với mùa đông không ấm áp bao nhiêu. Trong phượng loan điện mười mấy

cái lò sưởi vẫn đốt như trước. Cho dù đã ở cử xong, nhưng sợ lạnh không chịu động

Tô Lệ Nhã vẫn ở trên giường, nửa dựa vào đầu giường, cũng không nhúc nhích nhìn

cục cưng ngủ say ở trong nôi bên cạnh.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngủ say, một phần nhu tình từ nội

tâm toát ra, bàn tay mềm nhịn không được vuốt ve gương mặt nho nhỏ, khuôn mặt

vô cùng đáng yêu. Chưa bao giờ biết tiểu hài tử có thể đáng yêu như thế, đáng

yêu làm cho nàng nhịn không được muốn hôn nó. Ha ha! Co