Teya Salat
Phản Diện

Phản Diện

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325860

Bình chọn: 9.00/10/586 lượt.

phát triển sang các lãnh vực thương mại và công nghệ ô tô, góp phần tạo nên một truyền thuyết chấn động toàn Châu Âu.

(=w= nổ banh nhà lầu…)

Ấy vậy mà, không một ai biết đến quá khứ của vị vương đế tương lai này, đến diện mạo cũng không được công khai rầm rộ. Số người gặp qua Lorenzo Da Costa vượt không quá mười đầu ngón tay, phần lớn chỉ biết anh là người cháu thất lạc lâu năm của ngài Chủ tịch, trôi nổi đâu đó bên kia đại dương trùng trùng suốt hai–mươi–hai năm đằng đẳng.

Người ta nói, anh vốn là một vị vương tử, được nhận nuôi bởi một marahaja giàu có của vùng Trung Đông.

Có kẻ lại bảo, người cha Á Đông của anh là hậu duệ dòng dõi hoàng triều đời nhà Thanh Trung Quốc lừng lẫy.

Cũng có giả thuyết, anh chính là tội phạm truy nã khắp toàn Châu Á, kẻ đã thẳng tay ám sát chính cha ruột mình – nhân vật cầm đầu tổ chức buôn bán vũ khí lớn nhất châu lục.

(…giờ thì sập lun nhà lá ^o^)

Nhiều tin đồn mập mờ đã được thêu dệt xung quanh con người này, thế nhưng đến cuối ngày chỉ duy nhất một điều là chắc chắn: dù có là vua hay trộm, một khi Rodrigo Da Costa đã giương cánh ra bảo bọc, không ai trên khắp Châu Âu lại dám cả gan khiêu khích tính xác thực của những lời ông chính miệng đề phát.

Vì vậy mà, Lorenzo đến cuối cùng thì cũng chỉ là Lorenzo mà thôi. Là một Da Costa. Như thế đối với kẻ đứng đầu dòng họ lâu đời của nước Ý này, đã là quá đủ.

Năm hai–mươi–ba, Lorenzo Da Costa tiếp quản Costa từ người ông già yếu của mình, phá vỡ khuôn khổ truyền thống để tiếp nhận sự sát nhập của một số công ty con, chính thức biến Công ty chuyên ngành của gia tộc trở thành một tập đoàn đa lãnh vực – chủ yếu về điện máy, điện tử và công nghiệp ô tô.

Hai tháng sau, vương tử đế quốc Costa bất ngờ kết hôn cùng Simona Morretti, kẻ kế thừa tập đoàn tài chính Banca Monte lớn thứ tư nước Ý.

Hai năm sau, họ ly dị mà không rõ nguyên do.

Sau đó đúng hai tuần, Banca Monte dửng dưng bị Costa mua đứt; Simona uống thuốc ngủ tự vẫn; các cổ đông lớn nhỏ, kẻ thì bán tháo bán chạy cỗ phần của mình cho Costa, kẻ lại tuyên bố phá sản một cách bí ẩn, một số khác mất tích không rõ nguyên do… Việc này đã được xếp vào sự kiện động trời, khó hiểu nhất từ sáu năm trở lại trong lãnh vực ngân hàng khắp toàn Châu Âu. Một số còn gán cho nó cái tên tiêu biểu: “Hiện tượng Banca Monte” – để ám chỉ sự sụp đổ chóng vánh của cả một đế quốc ngân hàng. Costa được nước tiếp tục chèn ép, lần lượt thu mua các công ty lớn nhỏ khác nhau có liên can đến Banca Monte, nhưng lại không hề bảo dưỡng hay tiếp tục phát triển, mà cắt xé ra từng mảng nhỏ để bán vào tay các tài phiệt háu đói đã từ lâu nuôi mộng bành trướng thế lực. Việc này không biết đã đẩy biết bao người đến bờ vực thất nghiệp, ngành kinh tế nước Ý một phen dao động nặng nề.

(cái này là đến nhà thép cũng banh chành ^w^)

Phong cách làm việc tàn nhẫn, dứt khoát, có phần bá đạo, mập mờ; không biết đã dấy lên biết bao làn sóng tranh cãi từ dư luận trong và ngoài nước. Rodrigo trước đây tuy cay cú khắc nghiệt, song ít ra còn hạn chế bản thân trong sự cho phép của lương tâm. Người cháu được mệnh danh thiên tài này của ông, mặt khác, đến cả chữ “lương tâm” hẳn cũng không còn biết đánh vần thế nào.

Đấy, là lời nói đùa mang tính giải trí của giới doanh nhân Châu Âu.

Vậy mà, một năm rưỡi về trước, khi bắt đầu gia nhập vào ngành công nghiệp ô tô nước Pháp, Costa lại đột ngột bỏ ra khoảng tiền khá lớn để mua đứt và tiếp quản – thay vì mổ xẻ bán đi – Pâtisserie, một công ty ẩm thực nhỏ đang trên đà trượt dốc thuộc miền Đông Paris, số lợi nhuận mang đến không chiếm được đến ½ tổng thu nhập một chi nhánh nhỏ của Costa tại Genoa. Mãi đến ngày nay cũng không ai hiểu vị vương tử này vì lý do gì mà chạm vào một lãnh vực chẳng liên quan gì đến đế quốc của mình.

Có kẻ bảo anh nhất thời lỡ bước. Thiên tài âu cũng có lúc phạm phải sai lầm.

Song, đó chỉ là cách nghĩ của riêng họ mà thôi.

Ở cái tuổi hai–mươi–bảy, Lorenzo Da Costa đã nghiễm nghiên đạt đến đỉnh cao sự nghiệp: đưa Costa đi đến vị trí hàng đầu Châu Âu, bản thân trở thành doanh nhân thành đạt nhất trong thập niên trở lại của lịch sử nước Ý.

Đồng thời là bí ẩn nhất, tàn bạo nhất.

Hệt như cái cách người ta miêu tả một truyền thuyết vậy.

(Hoho… VV “quăng” chỗ này hơi bị… cao ^w^, thây kệ a~, anh càng cool thì càng tốt chứ sao =w=V)

Song, con người ta càng nổi tiếng thì lại càng thu hút nhiều phiền phức tự tìm đến cửa. Chủ tịch Costa ở thời điểm này cũng quyết định bắt đầu đối mặt với quá khứ gây tò mò của mình. Hoặc vậy, hoặc giới truyền thông sẽ làm việc đó thế anh. Một khi điều đó xảy ra, có khi sẽ đem lại tai họa vô bờ…

Mệt mỏi.

Có những chuyện mà, trên con đường đạt đến danh vọng tột cùng, con người ta dễ dàng quên mất. Như bạn bè, gia đình chẳng hạn.

Nhưng lại có những điều, dù có ở đỉnh điểm thế giới, cũng khó lòng gạt bỏ.

Như, tình yêu chẳng hạn.

Hay hận thù.

Mảnh giấy ố vàng nhàu nát trong bàn tay buông lơi, tách cà phê uống dở lạnh tanh trên mặt bàn bề bộn giấy, không biết đã bao nhiêu lần vị chủ tịch trẻ của đế quốc Costa đã ngủ quên lại trong