80s toys - Atari. I still have
Ông Xã Tuyệt Không Phải Cực Phẩm

Ông Xã Tuyệt Không Phải Cực Phẩm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321730

Bình chọn: 9.00/10/173 lượt.

đã làm kiểm tra an toàn rồi, anh thích chơi vài lần cũng không có vấn đề gì."

"Em theo cùng sao?" Anh bễ nghễ ( nhìn bằng nửa con mắt) nói.

"Có thể không cần sao? Thật ra thì tôi có chút sợ độ cao." Vội vàng tự thú.

"Này nhiều không thú vị, bên cạnh có người thét chói tai chơi mới vui."

Thật ác liệt!

Cô có chút não."Anh sẽ đối với tiểu thư Điệp Y yêu cầu như thế sao?"

"Dĩ nhiên sẽ không. Cô ấy là chị tôi, tôi sẽ không đối với chị ấy có bất kỳ yêu cầu gì."

"Thiểu Dương tiên sinh thật bao che."

"Đây là nhất định phải . Điệp Y nhịp tim có hơi chút không chỉnh, mặc dù không cần phải uống thuốc lâu dài, cũng không ảnh hưởng sinh hoạt hàng ngày, nhưng là hoạt động quá kích thích vẫn lại là có thể miễn liền miễn."

"Thì ra là như vậy."

Bước xuống cáp điện, thân thể cao lớn của anh nghiêng về phía trước một chút, mắt sâu thẳm chớp động ánh sáng khác thường.

Thật là quá đẹp trai xuất sắc rồi!

Cô thật sâu thở hốc vì kinh ngạc, hai gò má nổi lên rặng mây hồng.

"Tôi rất cao hứng thân thể em khỏe mạnh, không bệnh lậu cũng không cao huyết áp."

"Vâng"

Anh thích cô, cho nên quan tâm cô? !

"Cho nên, chơi một lần nữa đi!"

Két, anh ấy nói gì?

Phản ứng không kịp, cô đã bị anh kéo đi, lại một lần nữa đi chơi trò làm cô kinh sợ thét ra thanh âm chói tai, mất hết hình tượng mà rơi tự do, Yun-night Speed. . . . . .

Không cần, oa oa ~~ cô muốn về nhà ~~

Ác ma tuấn mỹ lại vui vẻ cười lớn, răng trắng lấp lánh tỏa sáng.

"Anh là cố ý đúng không?"

Theo khung máy móc lên cao, tầm mắt không ngừng lên cao, lên cao, dưới chân treo lơ lửng giữa trời, oa a ── Cô thật sự là sợ nha!

"Hôm nay chơi thật đã quá, không biết còn phải đợi mấy năm?" Thẩm Thiếu Dương lại cảm thấy bị treo trên không trung tầm mắt thật tốt, chờ một chút thẳng tắp rơi xuống khoái cảm mê người hơn.

Làm sao có thể có người không dám chơi vật rơi tự do đây? Cũng sẽ không có nguy hiểm tới tính mạng, anh thật là không thể lý giải. Điệp Y nhát gan mảnh mai là bình thường, bởi vì cô ấy ra đời liền thể chất yếu kém, còn những cô gái khác thì không thế đi!

"A ── a ── a. . . . . ."

Rơi xuống rồi ! Rơi xuống rồi !

Thật thống khoái! Đáng tiếc thời gian quá ngắn. Thẩm Thiếu Dương cả thể xác và tinh thần khoan khoái mà tiếp xuống.

Cảm giác giống như qua một thế kỷ lâu như vậy, rốt cuộc trở về mặt đất, hai chân Phượng Hề mềm nhũn, cố gắng duy trì tự tôn cuối cùng, không khóc ra ngoài mà thôi.

"Một lần nữa?" Lễ độ hỏi.

"Tôi hận anh!" Cô uy hiếp nói.

"Vậy coi như xong." Vì một chút chuyện nhỏ bị ghi hận không có lời, anh luôn luôn đại nhân có thừa đại lượng.

Đi một đoạn đường, tâm tình bình phục chút, Phượng Hề không nhịn được hừ lạnh nói: "Anh không phát hiện hai người nhân viên đi theo kia cách anh xa xa, chỉ sợ bị anh ép buộc đi lên chơi." Oán anh không hiểu thương hương tiếc ngọc.

Anh tự nhiên thanh thản đối anh mỉm cười."Người nào để ý đến bọn họ có thích hay không!"

Nhìn nụ cười tuấn mỹ không gì sánh được của anh, Phượng Hề phát hiện rất khó đối với anh chân chính tức giận, thậm chí, cô có điểm yêu thương. Vị thiên chi kiêu tử, Thái Tử Gia của "Đế Khánh" này, bình thường nhất định có rất ít cơ hội thoải mái cười to.

"Vậy vì sao anh ép buộc tôi không thể không chơi?" Có phần hơi uất ức.

"Tiểu thư Phượng Hề, chúng ta là xem mắt nhận thức."

"Vậy thì như thế nào?" Này cùng chơi hay không chơi trò chơi khủng bố đó thì có quan hệ gì?

"Cái gọi là xem mắt, chính là lấy phương thức kết hôn là điều kiện tiên quyết lui tới." Tròng mắt sắc bén của Thẩm Thiếu Dương thoáng qua một tia ánh sáng không rõ, lại treo trở về nét mặt lành lạnh."Tôi hi vọng tiểu thư cùng tôi kết hôn có thể phối hợp bước đi của tôi, đồng cam cộng khổ, mà không phải cùng tôi chênh lệch quá nhiều, hai bên trong lúc đó không có xuất hiện, vậy tuyệt đối không được."

Lần hẹn hò đầu tiên đã nói những thứ này, nhiều sát tình huống.

"Thiếu Dương tiên sinh cảm thấy tôi là đối tượng tốt sao?" Cô cho là kết hôn là chuyện tốt vài năm sau.

Phượng Hề cười dịu dàng, mở cờ trong bụng. Được người đàn ông mình ngưỡng mỗ trong lòng tỏ tình, nguyện ý ở trước mặt cô lộ ra một mặt đứa trẻ lớn xác, này cùng mở miệng nói "Anh yêu em" cũng kém không được quá xa đi? !

Có chút cảm thấy một hồi mê hoặc, cô nhìn anh, dễ dàng vì anh động tâm.

Anh là tuấn mỹ cùng khí chất đặc biệt như vậy, tính tình bình thản không xốc nổi, chỉ cần khẽ mỉm cười, liền khiến phụ nữ vì này quỳ gối. Nói cái gì cũng không cần nói, khiến cho người ta nghĩ muốn phó thác một tấm chân tình.

Đàn ông tuấn tú còn có thể thiếu sao? Anh họ Lôi Chi Phàm từ nhỏ đến lớn thịnh hành vô số nữ sinh, cử chỉ phong cách nhẹ nhàng vạn người nê, mình cũng coi đây là vinh, đem được người hoan nghênh làm thành chí nghiệp cả đời, ba mươi tuổi rồi, cha mẹ mới bắt đầu sốt ruột hắn về mặt sự nghiệp nỗ lực cố gắng cùng thành tựu, cùng Lôi Húc Nhật chênh lệch càng xa! Cố tình chính hắn không cho là như vậy, tựa hồ nghĩ muốn tại bộ phận PR sống quãng đời còn lại, nhẹ nhõm, ưu nhã qua cả đời, nghe Lôi Chi Nha nói, đây cũng là trọng điểm tranh chấp giữa vợ chồng