
cười khẽ.
Anh cũng cười, ý cười tràn ngập trong đôi mắt."Ăn loại dấm này là không có cần thiết, bởi vì chị gái vĩnh viễn là chị gái, là chuyện người không cách nào thay đổi được, tôi luôn luôn bình yên tiếp nhận, liền so với tôi sẽ không ăn dấm cha mẹ em song toàn, có hai người anh trai thương yêu, bởi vì rất nhàm chán."
Phượng Hề mỉm cười nâng chén, bày tỏ nhận thua."Thật xin lỗi, tôi nói một đoạn cực kỳ nhàm chán rồi."
Anh mới lạ mà nhìn cô.
"Hiểu được xét lại bản thân mình là một ưu điểm lớn." Anh độ lượng như biển.
"Này, anh cái người này. . . . . . Anh cũng sẽ không xét lại bản thân mình sao?" Cô trộm trợn mắt một chút.
Là anh nên thật tốt xét lại mình một chút mới đúng chứ! Đem chị gái làm thành kim chi ngọc diệp nâng niu, luôn dịu dàng mỉm cười, xin gì được nấy; đối với người khác lại thường lạnh nhạt bức người, yêu cầu rất nhiều, những cô bạn gái trước của anh cũng không có kháng nghị qua anh đối xử bất công sao? Cũng là a! Nhớ rõ Điệp Y nói chưa có thấy qua anh quen bạn gái, cho nên tha thứ biểu hiện của anh có chút kém cỏi.
Mỗi người phụ nữ đều khát vọng mình là nữ chính duy nhất trong suy nghĩ của bạn trai, cần chính là hoàn toàn quan tâm, toàn tâm che chở, mà không phải là tựa như tình cảm canh thừa cơm cặn.
Phượng Hề có thể lý giải đàn ông "Một ngày kiếm tỷ bạc" như anh, giống như đang trộm thời gian nói yêu thương, không thể nào giống như "Bạch mã hoàng tử" chỉ cần chuyên tâm nói yêu thương là tốt rồi, bao nhiêu gia đình còn chờ anh phát lương bổng sống qua.
Yêu anh sẽ phải bao dung anh, cô còn có thể yêu cầu nhiều hơn sao?
Tình yêu không có công thức để dựa theo vào, thích hợp với người khác chưa chắc thích hợp bọn họ. Quan trọng là hai người có thể khai thông, quan niệm cuộc sống, giá trị quan sẽ không kém nhau quá xa, sau đó, trái tim rung động, sẽ bởi vì một câu nói hoặc một cái mờ ám của đối phương mà cảm thấy ngọt ngào, tim đập nhanh, quản chịu được một cỗ ma lực đang vẫy gọi.
Cô có dự cảm, bọn họ ở chung sẽ rất tốt.
Nghĩ tới, đôi mắt đẹp của cô lặng lẽ đốt sáng lên một loại mộng ảo sáng rỡ.
*****************
Mười một giờ đi qua không lâu, Thẩm Thiếu Dương liền đem Quách Phượng Hề đưa về nhà, vì cho vợ chồng Quách Tổng một cái ấn tượng tốt, một đường hộ tống vào đại sảnh ── anh nhớ rằng anh rể đều là làm như thế.
Phượng Hề cảm thấy rất ủy khuất nha!
Nhưng là, vừa thấy được cảnh tượng trong đại sảnh , lập tức hối hận không có ở tại cửa lớn nói với anh bái bai!
A ── cô không cần chuyện xấu trong nhà bêu ra ngoài a!
Không còn kịp rồi, Thẩm Thiếu Dương cái gì đều đã thấy được. Bao gồm Tổng giám đốc Quách Tùng Diên đối với Phan Vinh Mỹ không thể nhịn được nữa rống giận: "Cháu mặc chính là cái gì y phục? Vậy mà còn dám lấy bộ dạng tồi tệ này đi ra ngoài chạy đi làm loạn? Muốn mất mặt xấu hổ thì cút trở lại nhà họ Phan cho ta, cháu trời vừa sáng liền cút về cho ta!"
Bao gồm bà nội Quách với đôi mắt già rưng rưng, giống như xem đến quái vật nhìn chằm chằm cháu gái ngoại, "Cái loại y phục này cháu đi mua ở đâu? Tiểu thư cao quý nhà chúng ta, tại sao có thể ăn mặc giống như gái quán rượu? A, bà không mặt mũi gặp cha con nữa!"
Bao gồm Quách Học Khoan cùng Quách Uy Chí, chịu không nổi tựa như mãnh liệt mắt trợn trắng.
Phan Vinh Mỹ với vẻ mặt xem nhẹ, không kiên nhẫn, "Các người thật là bảo thủ buồn cười đến chết người, đi xã giao không ăn mặc hấp dẫn một chút, người nào sẽ liếc mắt nhìn nhiều cô một cái? Liền thiếu phu nhân của Công ty Bách Hóa XX mỗi lần vừa lên báo, không phải lộ rãnh giữa thì là lộ bắp đùi, nếu không dù là mỹ nữ tuyệt thế cũng sẽ không có trang báo, nhiếp ảnh gia cũng không thèm để ý cô!"
Phan Vinh Mỹ mặc một bộ váy liền thân siêu ngắn màu xanh lam, lộ ra hai phần ba bắp đùi, cộng thêm cổ váy chữ V, hai gò bồng đào miêu tả sinh động, cũng khó mau lão nhân gia bảo thủ nhìn muốn té xỉu!
Nhưng cô ta lại rất đắc ý chính mình đêm nay tại bữa tiệc áp đảo chúng thiên kim danh viện cùng thiếu phu nhân, nhiếp ảnh gia hướng cô ta mau tay chụp không ngừng, còn hỏi thăm lai lịch thân thế của cô ta. Mặc dù cô ta coi như là khuôn mặt mới trong các cuộc xã giao danh viện, nhưng truyền thông liền rất chú ý tới khuôn mặt mới này, hơn nữa cô ta còn hào phóng tự giới thiệu mình là cháu gái ngoại của Quách Tổng giám đốc "tập đoàn Phú Vinh ", thiên kim của " khách sạn JR Ôn Tuyền " , ha ha ha, thành danh ngay tại trong một đêm !
Đây chính là nguyên nhân cô ta chết nương nhờ bên người bà ngoại không chịu về nhà. Cô ta mỗi lần nhìn tạp chí tuần san, đều rất ghen tỵ với những thiên kim danh viện kia dáng dấp so với cô ta kém hơn nhưng lại có mặt công chiếm trên các trang báo truyền thông, đổi lại là khuôn mặt xinh đẹp, dáng người ma quỷ của cô vừa hiện thân, thì phong hào "Đệ nhất danh viện gợi cảm " không ai ngoài cô ta.
Mẹ của cô ta - Quách Thiến Hoa bị cậu nửa ép buộc khuyên trở về nhà chồng trước, nhưng rất đồng ý để cô ta lưu lại đi bàn bạc vụ làm ăn du lịch với" tập đoàn Đế Khánh ", nếu có thể nhất cử bắt con cá lớn Thẩm Thiếu Dương này, Quách Thiến Hoa hướng con gái bảo