Insane
Ông Xã Là Giáo Sư

Ông Xã Là Giáo Sư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323231

Bình chọn: 10.00/10/323 lượt.

bất cứ điều gì với định hướng bạn trai là việc chính của mình, làm cho tôi không khỏi phải cảm thán sức hấp dẫn đáng sợ của tình yêu. Chẳng lẽ người phụ nữ có tình yêu, sẽ không là chính mình sao?

Lâm mẹ thăm dò ánh mắt, tôi thành thật trả lời: "Không có." Không biết sao, Lâm mẹ hình như rất vui vẻ.

"Thật sao?" Lâm mẹ như có diều suy nghĩ, lập tức cao hứng mà nói: "Cô đây giới thiệu anh trai của cô cho biết được không? Anh ấy thật là từ mĩ trở về, bộ dạng cũng là người ......"

"Lâm mẹ." Tôi cắt ngang lời nói của cô. "Cám ơn ý tốt của cô. Hiên nay con không muốn có bạn trai."

"Thật sao?" Lâm mẹ không bỏ cuộc thuyết phục tôi. " Anh trai cô rất tốt....."

"Con ăn no rồi." Tiều Kiệt lớn tiếng tuyên bố, cũng đã cứu tôi.

"Lâm mẹ, con đi vào trong học với Tiểu Kiệt."

Đến phòng Tiểu Kiệt, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Làm sao khi người phụ nữ kết hôn cũng phải đẻ người khác làm mai chứ? Quên đi, tôi làm tốt việc của mình được rồi.

"Tiểu Kiệt, lấy bài tập ra viết." Công việc này, dược mô tả như là một gia sư, trên thực tế, chỉ có viêc "đọc sách" mà thôi. "Hôm nay bài tập là gì?"

Tiểu Kiệt lấy sách bài tập trong cặp sách ra. "Thưa cô, là viết từ vựng."

Lâm mẹ muốn Tiểu Kiệt kêu tôi là cô giáo, nói như vậy tôi có uy nghiêm, Tiểu Kiệt mói nghe lời. "Vậy con mau chóng viết, cô sẽ kiểm tra."

Nhìn thấy bộ dạng Tiểu Kiệt chăm chỉ viết, tôi không khỏi nhớ tới "Em trai" của tôi.

Em ấy hẳn là học tiểu học phải không ? Từ khi tôi chuyển ra khỏi nhà, thấy em ấy chỉ có một vài lần, tôi thậm chí không nhớ bộ dáng em ấy thế nào. Chẳn qua, em ấy có sự yêu thương của cha mẹ là đủ rồi, gia đình ấy không có chỗ cho tôi.

Chỉ chốc lát. "Thưa cô, con viết xong rồi."

"Ừ, để cô nhìn xem."

Những kỷ niệm bỏ qua một bên, tôi chuyên tâm làm tròn bổn phận của mình.

Vài ngày trôi qua, tôi không gặp lại Lạc Thiệu Nông, trog lòng có một chút thất vọng. Như thế cũng tốt, ít nhất anh ta sẽ không trở lại quấy nhiễu cuộc sống của tôi.

Ngày hôm nay tôi nghỉ làm, giải thích vì sao tôi lại đi lang thang trên phố vào buổi chiều.

Sau khi một mình xem một bộ phim, tôi đi bộ trên đường phố, muốn làm gì thì làm cái đó, thoải mái tự tại.

Tôi chạy đến một duỗi các cửa hàng sách, muốn mua một cuốn sách hay có ý nghĩa để đọc.

Tôi đi dạo khoàng một hai giờ đồng hồ, mới cảm thấy hài lòng ra khỏi nhà sách. Ai ngờ......

"Thực xin lỗi! Thực xin lỗi...!" Tôi đụng phải một người, một mặt xin lỗi, một mặt kiềm thứ gì đó rơi xuống trên mặt đất.

"Xin lỗi, đã đụng phải." Tôi đứng dậy ngẩng đầu, nhưng cũng muốn vượt qua một cái gi đó.

"Là em! Giang Tuyết." Thanh âm của người đàn ông vô cùng hưng phấn.

Tôi thấy anh, nghĩ thầm: không thể nào? Trùng hợp như thế? "Học trưởng, đã lâu không gặp."

Người bị tôi đụng vào chính là học trưởng, nhưng cũng là học trưởng Tâm Đồng, gọi là Lý Hạo Vĩ. Khi làm lính trở về anh đã hoàn thành đại học, về phương diện đối xử với mọi người, giải quyết công viêc hơn chúng tôi một phần trong Ban Giám Hiệu nhà trường, đối với Tâm đồng và tôi có chút chiếu cố.

"Mấy tháng không gặp, em vẫn xinh đẹp như vậy." Lý Hạo Vĩ ánh mắt nóng rực, làm tôi rất không thoải mái.

"Học trưởng, anh đề cao em quá." Tôi không phải không biết anh đối với tôi có tâm ý, nhưng mà tôi thật sự không có biện pháp chấp nhận anh. "Học trưởng, không có việc gì, em đi trước."

"Chờ một chút....." Lý Hạo Vĩ ngăn cản tôi.

"Có chuyện gì sao?"

"Muốn mới em uống cà phê, đồng ý nha?" Lý Hạo Vĩ tràn đày thành ý mời tôi.

"Này....." Chẳng lẽ, anh còn chưa hết hy vọng?

Lý Hạo Vĩ nhìn ra do dự của tôi, lập tức nói: "Yên tâm đi, tôi chỉ là đơn thuần mời học muội em ôn lại chuyện xưa mà thôi."

Nếu anh đã hiểu rõ quan hệ của tôi cùng với anh chẳng qua là học trường và học muội, và lại anh lai có thành ý, tôi đáp ứng anh.

Ngay sau đó, chúng tôi đi đến một quán cà phê.

"Giang Tuyết, bài tập về nhà năm tư có bận không?"

Nghe vậy, tôi cũng buồn cười, anh cũng từng là sinh viên năm tư. Chẳng qua, tôi vẫn trả lời anh: "Tàm tạm."

"Tâm Đồng gần đây như thế nào? Mặc dù tôi có số của em ấy, nhưng rất ít gọi cho em ấy."

"Tâm Đồng vẫn như trước, tràn đầy năng lượng." Tôi nói một chút chuyện Tâm đồng , cho anh biết tình hình gần đây của Tâm Đồng.

"Kia.....Em sao?" Lý Hạo vĩ do dự hỏi.

"Như cũ." Tôi trả lời qua loa.

Lý Hạo Vĩ hơi thất vọng nói: "Phải không?"

Anh hỏi nhiều như vậy tôi nghĩ cũng nên quan tâm anh một chút. Tuy rằng tôi không thể tiếp nhận tâm ý của anh, nhưng mặc kệ nói như thế nào, Lý Hạo Vĩ cũng rất chiếu cố tôi.

"Học trưởng sau khi tốt nghiệp đang làm gì?" Vẫn như thời gian thông thường, người đi làm hẳn là sẽ không ra ngoài sao?

Nói đến công việc, anh đã không còn tâm tình buồn tẻ, âm thanh tanh tách, tôi nghĩ Lý Hạo Vĩ hẳn là rất yêu thích công việc của anh sao!

Tôi theo lời của anh biết được anh là một phóng viên tạp chí gia đình, chuyên môn tin tức và giới thiệu các điểm tham quan du lịch nổi tiếng, thời gian làm việc bất định.

"Tôi vừa đến tạp chí gi chép vấn đề này trong bản thảo xã hội. Không ngờ, trùng hợp như thế khiến cho anh gặp em." Lý Hạo Vĩ