Nuông Chiều Bảo Bối Nô Lệ Tình Yêu Của Báo Vương

Nuông Chiều Bảo Bối Nô Lệ Tình Yêu Của Báo Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324932

Bình chọn: 7.00/10/493 lượt.

có ai có thể khiến anh đối xử

đến như vậy, cô không quý trọng thì anh liền không khách sáo.

"Dừng tay, anh dừng tay!" Rốt cuộc Viên Cổn Cổn không nhịn được lớn tiếng khóc kêu lên.

Hắc Viêm Triệt ngoảnh mặt làm ngơ, phát huy tính chiếm đoạt vô cùng nhuần nhuyễn.

"Anh khi dễ em thì là đàn ông gì, em chán ghét anh ghê tởm anh." Viên

Cổn Cổn giãy dụa kịch liệt giống như mèo con bị chọc giận đưa ra móng

vuốt lợi hại của mình.

"Anh không phải đàn ông? Thì là ai? Na Tịch Thịnh Duệ? Em nhớ anh ta

muốn tìm anh ta trở về. nói cho em biết cả đời đều không thể." Hắc Viêm

Triệt mất đi lý trí nắm giữ cổ tay nhỏ bé và yếu ớt, để lại dấu xanh

tím trên cổ ta.

"Anh...hu hu...anh..." Viên Cổn Cổn bị anh làm tức giận đến nói không

ra lời, biết mình đánh không lại anh chỉ có thể yếu đuối tùy anh đối xử

thô bạo.

"Em là của anh, em là của anh!" Hắc Viêm Triệt lầm bầm lầu bầu. mất đi

lý trí giống như phát điên rồi, để lại từng dấu vết trên thân thể, anh

không cho cô không nhìn anh như vậy không cho cô không nói chuyện với

anh không cho cô không cười ngây ngô với anh, không cho không cho.

"Đừng! ! !" Viên Cổn Cổn hô lớn một tiếng, chuyện kỳ lạ đã xảy ra, một

ánh sáng màu tím bắn ra từ bụng bằng phẳng của cô sau đó bao phủ toàn

thân cô.

Bàn tay của Hắc Viêm Triệt tàn sát bừa bãi trên người cô bị bắn văng ra

làm cho anh thoáng tỉnh táo một chút, hơi kinh ngạc nhìn ánh sáng màu

tím bao phủ quanh thân thể cô.

Viên Cổn Cổn vội vàng kéo chăn bao trùm thân thể của mình, ngồi dậy căm

giận nhìn Hắc Viêm Triệt : Em chán ghét anh! Chán ghét anh nhất! Em..." Còn chưa nói xong cơ thể liền mềm nhũn ngất đi.

Hắc Viêm Triệt liền hoảng hốt vươn tay ôm cô vào trong ngực vừa mới nảy

là cái gì? Cô không thể có năng lực như vậy, chẳng lẽ...Hắc Viêm Triệt

nhẹ nhàng đặt cô lên giường đắp chăn cho cô, tùy tiện sửa sang quần áo

lại một chút, cầm lấy điện thoại gọi.

"Á Tư, gọi bác sĩ đến."

"Bác sĩ? Được."Á Tư đầu điện thoại bên kia ngẩn người nhưng nhanh chóng

phản ứng kịp, trời ạ, sẽ không phải là kế hoạch thất bại nên người nào

đó đó thẹn quá hóa giận làm ra chuyện gì với Cổn Cổn chứ, nếu như thật

là như thế này thì anh ta thật có lỗi rồi.

Hai mươi phút sau, một người phụ nữ mặc áo khoắc trắng từ bên giường

đứng lên nhìn Hắc Viêm Triệt đứng một bên sốt ruột, lộ ra cười khẽ.

"Là tin tốt, Hắc tiên sinh ngài sắp làm cha."

Hắc Viêm Triệt ngẩn người không biết nên nói cái gì, một lúc sau mới mở miệng "Nên làm như thế nào?"

"Ha ha chờ tôi viết một tờ đơn cho ngài ngài ngươi cứ dựa theo thực đơn

trên đó bồi bổ cho phu nhân, ba tháng đầu và ba tháng cuối không nên quá vất vả, từ tháng thứ 4 tháng đến tháng thứ 7 có thể nhưng không nên quá mạnh, còn nửa chính là ngàn vạn lần phải để cho tâm trạng của phụ nữ

có thai được tốt bằng không rất dễ bị chứng u buồn trước sinh, những cái khác cũng không vấn đề gì quá lớn." Bác sĩ nữ vừa thu dọn dụng cụ khám

bệnh vừa nhẹ nháng nói. Hắc Viêm Triệt lẳng lặng nghe, bộ dáng hơi ngu ngơ.

"Xin mời đi theo tôi." Nhã Tư nhìn nhìn bộ dáng Hắc Viêm Triệt, đi tới bên người bác sĩ nữ vươn tay làm tư thế mời.

Bác sĩ buồn cười nhìn bộ dáng sửng sốt của người cha tiêu chuẩn nào đó,

đi theo Nhã Tư ra ngoài, lại là một sinh mạng nhỏ tràn đầy sức sống xem

ra sẽ là một đứa bé hạnh phúc.

"Chủ nhân chủ nhân?" Á Tư gọi Hắc Viêm Triệt hi vọng có thể gọi hồn anh

trở về, từ lúc quen Cổn Cổn anh liền trở nên thích bay bổng không động

đi vào cõi thần tiên nhưng bộ dáng ngu ngơ vẫn là lần đầu tiên gặp, quả

nhiên chỉ cần có Cổn Cổn thì bọn họ có thể nhìn vẻ mặt tương đối giống

người của Hắc Viêm Triệt.

Hắc Viêm Triệt nhìn anh ta, không nói gì.

"Chủ nhân cũng nghe được Cổn Cổn đã mang thai rồi, cảm xúc của phụ nữ có thai nếu không ổn định thì đối với cơ thể mẹ và đứa nhỏ đều không tốt

cho nên chủ nhân ngài liền nhân nhượng Cổn Cổn một chút đi, đừng phát

cáu với cô ấy nửa." Á Tư nhẹ giọng nói.

"Luôn là cô ấy phát cáu với tôi." Hắc Viêm Triệt nhíu mày tức giận nói.

"Chủ nhân, thật vất vả Cổn Cổn mới trở về bên cạnh ngài ngài thật sự

không sợ lại mất đi sao?" Á Tư thở dài nhìn Viên Cổn Cổn mê man

"Nếu cô ấy dám tôi liền đánh gãy hai cái chân ngắn kia để cô ấy không

chạy được." Hắc Viêm Triệt hừ lạnh một tiếng, nghĩ một đằng nói một nẻo.

Á Tư nhìn nhìn anh không nói gì, anh ở trên thương trường lật tay làm

gió úp tay làm mưa, anh ở trong tộc Báo nói một không ai dám nói hai vô

cùng tôn quý, mãnh mẽ và lý trí của anh khi đối mặt với Viên Cổn Cổn thì tất cả đều biến mất, một người đàn ông lạnh lùng tàn nhẫn lại trở nên

giống như bé con ngây thơ, tình yêu thật sự làm cho người ta nhìn không

rõ nghĩ không thấu.

"Á Tư."

"Dạ? Chủ nhân."

Đột nhiên bị gọi đến tên, Á Tư hơi ngây người.

"Anh nói xem phải làm thế nào cô ấy mới có thể vui vẻ?" Hắc Viêm Triệt quay lưng lại che giấu bản vẻ mặt uốn éo xấu hổ của mình.

Á Tư cười khẽ một tiếng, xem ra tình yêu không chỉ làm cho người ta trở

nên ngây thơ còn làm cho người ta trở nên kém thông minh.

"Đầu tiên nói cho cố ấy biết mình có thai, hơn nữa hủy


pacman, rainbows, and roller s