Nuông Chiều Bảo Bối Nô Lệ Tình Yêu Của Báo Vương

Nuông Chiều Bảo Bối Nô Lệ Tình Yêu Của Báo Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325234

Bình chọn: 9.00/10/523 lượt.

dùng ống hút khuấy khuấy.

"Bạn nhớ được cha mẹ của mình?" Long Tịch Bảo lại là sửng sốt.

"Không nhớ, nhưng anh Duệ nhớ, anh ấy muốn dẫn mình về gặp bọn họ." Na Tịch Liễm Diễm buông ly thủy tinh, nhìn cô ấy.

Long Tịch Bảo nhìn cô, không nói gì.

“Nhưng mình sẽ không đi lâu lắm đâu Bảo Bảo, chờ mình trở lại bạn lại đến dạy mình làm gốm được không? Mình chỉ có một mình bạn là bạn thôi." Na Tịch Liễm Diễm hơi khẩn cầu nhìn cô ấy.

Long Tịch Bảo vội vàng lộ ra

một nụ cười rực rỡ vui vẻ nói "Liễm Liễm, mình có từng nói với bạn chưa, nhà của mình ở Newyork, mình là đến Paris du lịch."

"Cái gì?" Lúc này đổi lại là Na Tịch Liễm Diễm trừng mắt to, hơi kinh ngạc.

"Cho nên bạn thân mến, bạn không cần lo lắng sẽ không có người chơi với bạn rồi." Long Tịch Bảo nhéo nhéo mặt cô, dịu dàng nói.

"Ha ha, thật trùng hợp, chúng ta thật có duyên." Na Tịch Liễm Diễm giữ chặt tay cô ấy, vui vẻ lắc qua lắc lại.

Long Tịch Bảo để mặc cô lắc tay mình, lộ ra một nụ cười âm hiểm, về

Newyork , Hắc Viêm Triệt anh chờ xem em làm thế nào để báo thù cho bân

thân mến của em. Edit : babynhox

Thời gian qua rất mau, chỉ chớp mắt lại một năm

Newyork

"Liễm Liễm, tiểu Hách Hách đang ngủ sao?" Nêu câu hỏi chính là một cô gái, một cô gái xinh đẹp tóc dài đến chân.

"Đang ngủ, Bảo Bảo, bạn mốn dẫn mình đi đâu chơi? Anh Duệ trở về không

thấy mình sẽ tức giận." Trả lời cũng là một cô gái, một cô gái đáng yêu

tóc dài đến mông.

Không sai, cô gái tóc dài đến chân chính là Long Tịch Bảo, mà cô gái tóc dài đến mông chính là Na Tịch Liễm Diễm

"Liễm Liễm, bạn không muốn đi chơi sao?" Long Tịch Bảo khuôn mặt đáng yêu của cô, muốn quyến rũ cô.

Na Tịch Liễm Diễm giãy dụa nhìn cô một chút, cuối cùng không chịu nổi quyến rũ mà gật gật đầu "Mình muốn đi."

"Vậy thì đi thôi, cùng lắm thì mình dẫn bạn về sớm một chút." Long Tịch

Bảo đứng dậy nắm tay cô, một năm, cô ấy nghĩ tới nghĩ lui, quyết định

chính là hôm nay, cô ấy muốn làm Hắc Viêm Triệt tức chết để báo thù cho

Cổn Cổn thân mến.

Na Tịch Liễm Diễm hơi do dự nhìn cô "Anh Duệ sẽ tức giận."

"Thật không có tiền đồ, bạn có đi hay không, không đi thì sau này mình

không để ý bạn nửa." Long Tịch Bảo làm bộ tức giận bỏ tay cô ra.

Na Tịch Liễm Diễm nghĩ nghĩ, vẫn là đứng lên, lấy lòng nắm tay cô ấy đi

theo phía sau, đi ra khỏi ngà voi bảo vệ cô hai năm, từng bước một bước

về chỗ cô quên mất và một người giấu sâu trong trí nhớ...

Tập đoàn【 Hắc Viêm 】, tầng cao nhất

Hắc Viêm Triệt thờ ơ nhìn hai người bạn tốt ngồi trên ghế sô pha uống rượu, không biết nên nói cái gì.

"Ánh mắt của cậu là gì, chờ Tịch Nhi đến chúng mình liền đi." Long Tịch Bác nhìn nhìn anh, uống một ngụm rượu đỏ.

"Vì sao phải hẹn chờ ở chỗ này?" Hắc Viêm Triệt dời tầm mắt từ trên người bọn họ xuống tài liệu, nhàn nhạt hỏi.

"Không vì sao, vì muốn khoe ra tình cảm đằm thắm của chúng mình." Long Tịch Bác cười khẽ vén vén tóc.

Hắc Viêm Triệt ngẩn người, không nói chuyện nửa, ký tên mình phía dưới tài liệu, khép lại, lại cầm lấy một phần khác.

Long Tịch Hiên nhìn nhìn vẻ mặt không biểu cảm của Hắc Viêm Triệt, lại

nhìn đồng hồ treo trên tường, khóe miệng một chút tươi cười như có như

không... Bảo Bảo...Sắp đến rồi.

"Bảo Bảo, đây là đâu? Không phải là chúng ta đi chơi sao?" Na Tịch Liễm Diễm không hiểu hỏi.

"Đúng vậy, anh Bác và anh Hiên chờ chúng ta ở đây, gặp bọn họ chúng ta

liền cùng đi." Long Tịch Bảo cười khẽ sờ sờ đầu cô, ở trước mặt cô, cho

dù thế nào cũng có cảm giác mình là chị , muốn thương yêu 'em gái' thật

tốt .

"Bảo Bảo, chỗ này..." Na Tịch Liễm Diễm hơi nhíu lông mày, không biết vì sao có cảm giác là lạ, dường như... Trước kia cô đã tới chỗ này...

"Chỗ này như thế nào? !" Long Tịch Bảo hơi kích động hỏi ra miệng.

"Chỗ này thật cao, có mấy tầng lầu?"

"... 100 tầng." Long Tịch Bảo rầu rĩ trả lời.Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn

"A, lát nửa chúng ta đi đâu chơi?" Na Tịch Liễm Diễm vui vẻ nhìn cô ấy.

"Phố người Hoa, ở đó mới mở một quán ăn và một cửa hàng thú cưng, có muốn đi không?" Long Tịch Bảo biết rõ sở thích của cô.

"Muốn!" Na Tịch Liễm Diễm gật gật đầu, cười đến vô cùng xán lạn.

"Vậy thì đi nhanh lên." Long Tịch Bảo nắm tay nhỏ bé của cô đi vào thang máy chuyên dụng của Hắc Viêm Triệt.

"Tổng giám đốc, Long tiểu thư đến, còn dẫn theo một người bạn." Giọng nữ dễ nghe từ cái loa truyền đến.

"Cho bọn họ vào." Hắc Viêm Triệt nhàn nhạt dặn dò.

Sau đó không lâu thì cửa mở ra, Long Tịch Bảo nhào về phía song bào thai như con gió xoáy, suýt chút nửa làm cho rượu đỏ trong tay bọn họ đều

đổ ra.

"Chậm một chút, bao lớn rồi còn liều lĩnh như vậy." Long Tịch Bác buông ly thủy tinh trong tay xuống, cúi đầu khiển trách.

Long Tịch Bảo vui vẻ hôn ở trên mặt bọn họ mỗi người một cái, đi đến bên cạnh Na Tịch Liễm Diễm nắm tay cô đi tới.

"Chào Anh Bác, anh Hiên." Na Tịch Liễm Diễm cười ngọt ngào chào hỏi.

Hắc Viêm Triệt vốn cúi đầu xem tài liệu bị giọng nói này làm giật mình,

gần như là theo phản xa nâng khuôn mặt tuấn tú lên.. Giọng nói này là...

Long Tịch Bảo tinh mắt động tác của Hắc Viêm Triệt, dắt Na Tịch Liễm

Diễm


Snack's 1967