Polly po-cket
Nuôi Dưỡng Tình Nhân Bí Mật

Nuôi Dưỡng Tình Nhân Bí Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321543

Bình chọn: 8.00/10/154 lượt.

nhiêu.

“Không cần tìm người khác, tôi

nuôi em.” Anh rốt cục quay sang nhìn cô, nhìn chằm chằm cô thật sâu,

dùng thanh âm kiên định nhất báo cho biết quyết định của chính mình.

Mặc Khải Tuyền sợ run, không thể tin được lỗ tai chính mình:“Anh...... Đang nói đùa sao?”

Anh cũng nhất định sẽ không biết, câu nói đùa kỳ thực tuyệt không buồn

cười, làm hại trái tim nhỏ bé chết lặng luôn luôn cao cao tại thượng,

lạnh như băng, trong giây lát kinh hoàng không thôi.

“Chỗ nào tôi nói làm em cảm thấy là tôi đang nói đùa?” Cận Thừa nhíu mày, biểu cảm nghiêm túc.

Đúng vậy, người đàn ông này sẽ không nói đùa, cũng chưa bao giờ nói câu đùa cợt nào với mình.

“Vậy chẳng lẽ anh đã gặp phải đả kích gì sao?” Chẳng lẽ là cảm tình gặp phải suy sụp? Cùng Lôi Ngự Phong cảm tình vỡ tan? Cho nên anh mới phát điên, dự tính bao dưỡng cô, chọc tức chết tên không biết điều kia?

“Không có.” Anh vẫn nghiêm túc lại đứng đắn như cũ.

Anh không thừa nhận, Mặc Khải Tuyền thở dài.

“Lại than thở cái gì?” Mày Cận Thừa càng nhăn càng chặt, nha đầu kia cũng

không thích anh, ít nhất cô ngay cả cơ hội cho anh cứu cô ra khỏi biển

lửa cũng không cho, thất vọng như thủy triều cuốn lấy anh, anh đưa tay

xoa cái trán, cảm giác thật bất lực.

“Vậy nếu em đến ở cùng với anh,

có thể mang đến quấy nhiễu cho cuộc sống của anh hay không?” Cô biết anh chưa kết hôn, nhưng nên hỏi vẫn là phải hỏi.

“Sẽ không.” Anh là cô

nhi, không cha không mẹ không có anh chị em, sẽ có cái gì quấy nhiễu?

Cho dù cô hiện tại mở miệng muốn gả cho anh, anh cũng có thể lập tức làm hôn lễ cho cô.

“Nhưng đại khái sẽ tốn rất nhiều tiền nha!” Cô ý thức được mình đối với đề nghị của anh không phải không động tâm, nhưng nếu

không trả tiền, vậy Mặc Cương sẽ bị chém chết, bà ngoại sẽ mất đi đứa

con duy nhất. Biết rõ đó là cái hố sâu không đáy, cô cũng phải lấp cho

đầy, nhưng đây tất cả là trách nhiệm của cô, không liên quan gì đến anh, anh cần vì trách nhiệm của cô mà khơi mào trọng trách này sao?

“Cần bao nhiêu?” Anh kiên nhẫn lặp lại.

“Em không biết, hẳn là rất nhiều.” Cô muốn nói lại thôi, món nợ kia cho đến bây giờ cô vẫn tính không rõ.

Cận Thừahồ nghi xem xét cô, không nhìn được nghĩ rằng chẳng lẽ cô là bị

người khác quản chế? Đang thay tập đoàn phi pháp kiếm tiền? Ký kết khế

ước bán thân? Mới bất đắc dĩ phải trầm luân như thế?

Biến sắc, lại lo âu, nếu là như thế này, vậy thì rất nguy hiểm, anh quyết không thể đem

cô để ở hộp đêm kia, không muốn cho cô lại có một chút nguy hiểm gì,

trái tim anh không chịu nổi.

“Vô luận bao nhiêu, em cứ nói đi, tôi

trả cho.” Anh nhanh chóng quyết định, khẩu khí thực kiên quyết, tựa hồ

không dự tính cho cô có cơ hội cự tuyệt.

Mặc Khải Tuyềncúi đầu, trầm

tư, ngón tay cầm lấy vạt áo khoác bên cạnh của anh, tóc thật dài che

khuất nửa gương mặt của cô, không thấy rõ biểu cảm. Nhưng anh biết cô

đang nghiêm túc suy xét, cho nên kiên nhẫn lại mang theo một chút không

yên bất an, lặng im chờ đợi câu trả lời của cô.

Thời gian từng phút,

từng phút trôi qua, ngay lúc anh cho rằng cô không dự tính đáp ứng mình, anh nghe thấy cô nhẹ nhàng nói:“Vậy anh có nguyện ý cùng em đến một chỗ không?”

Rạng sáng, bọn họ một trước một sau đến trại an dưỡng.

Cô dẫn anh đến thăm bà ngoại, bà ngoại đã gần bảy mươi, luôn luôn thần trí không rõ, ngay cả mọi người gần như không nhận ra, chỉ có thể ở lại trại an dưỡng dựa vào thuốc khống chế, cô mỗi ngày đều đến, ngoại trừ thời gian ở bên ngoài kiếm tiền, thời gian còn lại cô đều ở đây.

“Đã bao lâu?” Hơn nửa ngày, Cận Thừa mới mở miệng, hỏi ngắn gọn.

“Sau khi mẹ em mất đi, cậu thiếu nợ bọn nặng lãi, bà ngoại nhìn thấy có người muốn giết cậu, liền biến thành như vậy.” Mặc Khải Tuyền đáp.

Chuyện của Mặc Cương Cận Thừa có nghe thấy, cũng không nghĩ đến nợ của anh lại bắt cô phải trả, , trầm mặc một hồi, anh lại hỏi,“Có cơ hội chuyển biến không?”

“Không biết.”

Sau đó bọn họ ai đều không mở miệng nói thêm một câu, chỉ nhìn không chuyển mắt vào bà lão đang lầm bầm lầu bầu sau đó cô cẩn thận đút bà ăn vài thứ lại bưng nước ấm tới, sau đó cẩn thận dùng khăn lông mềm chà lau tay chân. bà ngoại

Khi cô đang làm việc này, cô biết Cận Thừa luôn đứng nhìn cô, nhìn nhất cử nhất động của cô, cô không dám ngẩng đầu, bởi vì như vậy cô sẽ nhìn thấy ánh mắt của anh, vẻ mặt của anh, bởi vì như thế sẽ làm cho cô cảm thấy được tâm tư của anh có biến hóa hay không.

Cô thực thông minh, một ánh mắt có thể làm cho cô hiểu rõ được ý tưởng của đối phương, cho nên cô không dám nhìn anh, không dám biết là anh có đang hối hận, hối hận đã đưa ra lời đề nghị kia với cô hay không, nhưng cô lại muốn, cho dù anh thực sự hối hận, muốn thu hồi lời nói của mình, , cô cũng tuyệt đối sẽ không trách anh.

Mặc Khải Tuyền không biết mình đã xảy ra chuyện gì, lại dẫn anh tới nơi này thăm bà ngoại, cho anh biết bà ngoại tồn tại, còn có món nợ mà cô không thể nào biết con số của nó.

Là vì hôm nay thu được kinh hách làm cho cô cảm thấy sợ hãi, bắt đầu lo lắng sớm nên bứt ra khỏi hoàn cảnh kia sao? Hay là bởi vì chính mình cũng động tâm