Nữ Vương Dã Man Của Tổng Giám Đốc

Nữ Vương Dã Man Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321503

Bình chọn: 7.5.00/10/150 lượt.

a đình. Chuyện vi

phạm pháp lệnh của cô xem ra còn nhiều hơn những tên trộm mà cô đã bắt.

Chờ cho đến khi bước chân của anh hoàn toàn biến mất, cô sẽ nhanh chóng khoá trái cửa phòng từ bên trong lại.

Cô muốn chạy trốn nhưng không thể đi ngay, cho nên cô phải chờ ở đây đợi

tìm được cái áo sơ mi đang đợi giặt sạch từ trong sọt móc ra, mặc thêm

chiếc quần dài vào.

A Bảo luôn thích sạch sẽ, cho nên quần áo đợi của anh cũng không hề bẩn, không bị hôi, đều đáng tiếc duy nhất là cơ

thể anh cao hơn cô gần một cái đầu, cho nên áo sơ mi của anh hơi lớn,

quần cũng hơi dài.

Những thứ này cũng không cần gấp, dù sao cô

không nên đi xem mắt nhất là trước mặt anh. Quý Tiệp không hiểu tại sao

mình muốn Dương Sĩ Bảo để ý mình, từ nhỏ đến lớn có thể để cho cô chú ý

chính là người bạn này, nhưng anh cứ luôn bài xích cô, nhưng hiện giờ cô cũng không rảnh để nghĩ đến chuyện này.

Quý Tiệp đi đến cửa sổ, phát hiện cửa thông gió hơi cao, không dễ dàng để leo ra ngoài.

Cô dẫm lên bồn tắm, chỉ thiếu một chút nữa thôi là có thể nắm lấy cửa sổ rồi…

“Tổng giám đốc, quần áo anh cần đã được đưa tới rồi.”

Thư ký thấy Dương Sĩ Bảo đi ra ngoài vội vàng đưa quần áo mà anh cần,

nhưng…nhìn bộ dạng có vẻ nhếch nhác của ông chủ…. Chuyện gì đã xảy ra

vậy? Hình như cô vừa nghe thấy có tiếng cãi vã.

Là phụ nữ sao?

Không ngờ rằng ông chủ luôn sạch sẽ mà cũng có lúc như bây giờ!

Dương Sĩ Bảo chưa từng lảng tránh ánh mắt tò mò của thư ký, anh đang tập

trung…anh chỉ muốn cô đi mua chút đồ. Đồ công sở, áo lót, quần lót và cả giày cao gót. “Tốt rồi” anh gật đầu khen hay “Cô có thể về rồi.”

Anh đem đồ đến cạnh cửa, khoé mắt vô tình liếc về phía lầu hai một cái,

thấy hai ống quần giắt giữa không trung đang bay bay, chủ nhân của chiếc quần đó vẫn còn đang cố gắng kéo cho tiếc quần cho nó nằm im trên

người, nhưng do chiếc quần đang mặc trên người quá lớn và không ngừng

tụt xuống, cô một lòng chạy trốn giữ mạng, một tay giữ lấy chiếc quần…

Chết tiệt!

Dương Sĩ Bảo phi tới, mặt không biến sắc đứng dưới chờ cô tự mình chui đầu vào lưới.

Quý Tiệp cứ cho rằng phía dưới không có ai nên mình không cần phải lo lắng, thế nên chờ quần trên người mình ổn định, cô liền dùng tay nắm chặt để

đáp xuống, cả người từ cửa thông gió rơi xuống…

Mặc dù Dương Sĩ

Bảo biết mình nhất định sẽ bắt được cô, cũng biết bản lĩnh của cô chính

là hình cảnh nên anh không hề lo lắng, nhưng lúc cả người cô rơi xuống

làm tim anh thiếu chút nữa đã ngừng đập.

Cô cô cô.. Nhất định sinh ra để làm giảm tuổi thọ của anh mà! Anh luôn biết rõ như vậy.

Dương Sĩ Bảo vươn dài đôi tay ra, chạy đến ôm lấy Quý Tiệp, tim anh lúc ấy

mới bình ổn trở lại. Anh nhìn chằm chằm vào cô, bộ dạng hung dữ nhìn cô

như muốn phanh thây xé thịt cô ra, mà cô không sợ anh, ngược lại còn

đang cực kỳ giận anh nữa kìa.

“Anh đã sớm biết tôi ở trên rồi,

biến tôi muốn trốn đi đúng không?” Nhất định anh đã đứng dưới từ trước,

nhưng anh vẫn ung dung nhìn bộ dạng xấu xí của cô khi leo từ trên cửa sổ xuống.

Đáng chết!

“Anh là tên khốn khiếp, vô lại! Nếu sớm đã phát hiện ra, tại sao không gọi tôi một tiếng? Anh nói trước với tôi cò phải tôi sẽ không phí công leo từ trên cửa sổ xuống rồi không. Anh

có biết rằng cửa thông gió nhà anh rất nhỏ không, lại còn cao nữa, tôi

phải cố gắng rất nhiều mới bò ra ngoài được! Trong khi đó anh thì, cứ im lặng không nói tiếng nào rồi đứng sẵn bên dưới đón tôi, hành động của

anh như vậy căn bản là hành động của một tên khốn, anh có biết không

hả?” cô bắt đầu thanh toán tội của anh, hai người bọn họ vẫn hồn nhiên

ngu ngốc, lúc lên lúc xuống làm những động tác vô cùng mập mờ chèn ép

lẫn nhau.

Thư ký Thẩm chưa bao giờ gặp qua vẻ mặt tức giận của

ông chủ như vậy. Tất cả sự quan tâm không chút che giấu nào được biểu

hiện hết trên khuôn mặt của anh đối với người con gái đang dựa vào lồng

gực anh.

Chà ~ Không phải hiện giờ ông chủ đang dồi dào tình cảm

sao? Nhìn dáng vẻ chuyện tâm kia cứ như một cậu bé đang giận dỗi! Thư ký Thẩm không nghĩ một Dương Sĩ Bảo hô phong hoán vũ thương trường lại có

bộ dạng như ngày hôm nay.

A ~ Cô rất muốn xem cảnh náo nhiệt sau đó!

“Thư ký Thẩm!”

“Dạ?”

“Cô còn không đi làm mà còn ở đây làm gì? Thế nào, muốn đến lượt xin nộp

đơn từ chức sao?” Dương Sĩ Bảo không quay đầu lại mà đưa ra một lời uy

hiếp.

Mặc dù không quay đầu lại nhưng khí thế như vậy đã đủ tấn công thư ký Thẩm đáng thương rồi.

“Dương Thăng” là một công ty lớn, trên thương trường có một vị trí không hề

nhỏ, hai mươi tám tuổi cô mới thi đậu vào làm ở “Dương Thăng”, chờ ở

phòng văn thư bảy năm, cho nên nay mới được lên chức thư ký trưởng, cô

thực sự không muốn tiền đồ của mình…mặc dù thực sự tò mò về chuyện của

ông chủ với con mèo hoang kia có quan hệ như thế nào, nhưng cô vẫn là

người biết thức thời, tốt nhất nên rút lui thì hơn.

Dương Sĩ Bảo

chờ thư ký Thẩm rời khỏi mới ôm Quý Tiệp lên, không khống chế cô nữa,

bởi anh biết anh sẽ không thể đến gần được nha đầu này, nha đầu này nhất định sẽ làm chuyện xấu. Xem đi. Anh vừa mới thả lỏng tay, cô đã hết đ


Old school Swatch Watches