80s toys - Atari. I still have
Nữ Cầm Đồ Của Ác Hoàng Tử

Nữ Cầm Đồ Của Ác Hoàng Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322173

Bình chọn: 10.00/10/217 lượt.

rời khỏi hoàng cung, về sau lại cùng ta đi đến nơi này, thẳng đến khi nàng đến đây, bọn họ quan sát thật lâu, cảm thấy nàng có năng lực chiếu cố ta, mới an tâm rời đi, đi tìm thân nhân của mình...... Ân tình ta nợ bọn họ, thật sự nhiều lắm.” Nhắc tới hai vị lão bộc trung thành và tận tâm, Nguyên Dắng cảm kích tự đáy lòng.

Thì ra một đôi lão nhân gia trung thành tận tâm đều không phải đem nàng trở thành cầm phẩm, mà là đang yên lặng khảo nghiệm nàng, nàng hiện tại đã biết rõ, về sau nàng phải dùng hết toàn lực bảo hộ tiểu chủ nhân mà bọn họ từng tận tâm tận lực bảo vệ, vì bọn họ, cũng vì chính mình.

“Lúc trước vì sao chàng phải rời khỏi hoàng cung?” Làm hoàng tôn không tốt sao? Ít nhất không phải ai ai cũng có thể làm.

“Mẫu phi ta tuy là Nam Đường công chúa, hòa thân đến Đại Chu, lại ở bên trong cung tranh đấu bị người ta hại chết. Phụ vương ta thân là hoàng thái tử, lại ngay cả nữ nhân âu yếm cũng không bảo hộ được, không bao lâu cũng buông tay rời khỏi nhân gian. Chỉ còn lại một mình ta, ở trong hoàng cung kia. Ta không có bằng hữu, không có ai có thể nói lời thật lòng. Trước khi gặp nàng , ta gần như buồn muốn nổi điên. Người trong đó cho dù là huynh đệ ruột thịt, ai ai cũng dạ khó lường, bọn họ chỉ quan tâm hoàng gia gia khi nào thì sẽ chết, ai sẽ ngồi trên long ỷ, mà không ai có thể không mang mục đích gì khi đến bên cạnh ta, nói chuyện với ta. ”

Nguyên Dắng nghiêm túc chăm chú nhìn Nguyễn Chân Chân, mỉm cười nói: “Trừ nàng ra.”

Nàng khẽ gọi một tiếng, ở trong lòng hắn càng ôm chặt hắn, vì thơ ấu hắn gặp bất hạnh mà khổ sở. Thân là hoàng tôn, tình cảnh lại cũng thảm giống như nàng, bên ngoài nhìn vào sang trọng chói lọi như thế, có ai biết được trừ bỏ không bị đánh bị mắng thì ra đều giống nhau khổ sở không nơi nương tựa.

“Về sau khi nàng đi rồi, ta mới phát hiện nàng đã đem tâm trộm của ta đi.” Hắn hôn lên trán nàng, “Vì thế ta hạ quyết tâm phải tìm cho được nàng.”

“Sao chàng khẳng định ta nhất định sẽ nguyện ý sống cùng với chàng?” Nàng không hiểu hỏi.

Đối với hắn, nàng cũng không phải nhất kiến chung tình, thậm chí khi bắt đầu đã mười phần chán ghét. Yêu thương hắn, là chậm rãi về sau nảy sinh ra tình cảm.

“Ta cũng sợ nha!” Hắn cười hì hì : “Cho nên mới muốn những người trong trấn này, hung dữ xấu xa với nàng thêm một chút, để cho nàng không có biện pháp, cùng đường, chỉ có thể lựa chọn đi theo ta, ai ngờ nàng cũng không xem trọng ta.”

“A?” Nàng nghẹn họng nhìn hắn trân trối, làm nửa ngày hết thảy đều là hắn giở trò quỷ!

“Ta rất sợ, sợ nàng không yêu ta, sợ nàng chán ghét ta, nhưng ngoài việc dây dưa nàng ta lại không thể nghĩ ra biện pháp gì. Ta từng nói với bản thân, nếu đến sau này nàng vẫn không yêu ta, ta sẽ không tiếp tục miễn cưỡng nàng, tùy nàng muốn đi hay ở, về sau, phát hiện ra nàng có vẻ có một chút thích ta, ta lập tức nói chuyện với tiểu bà bà muốn lập tức cưới nàng vào cửa, miễn cho nàng lại chạy mất!”

“Chàng cũng đã ngủ với người ta, người ta ngoài việc đi theo chàng, còn có thể gả ai a?” Tuy rằng trong lòng cảm động, nàng vẫn giả bộ không vừa ý nói thầm.

“Nàng luôn nằm thấy ác mộng mà, lại ngủ không được ngon, ta nhìn thấy thế vô cùng đau lòng, mới ra lệnh cho nàng lên giường ta ngủ, nàng thấy khi nàng ở trong lòng ta, chưa bao giờ thấy ác mộng có phải không?” Hắn kiên nhẫn nhìn về phía nàng giải thích.

Nàng nghe xong, không nhịn được rơi lệ, cũng là nước mắt vui sướng.

“Đúng rồi, hỏi nàng một chuyện.” Hắn nâng mặt nàng lên, hôn lên lệ của nàng, nghiêm mặt nói: “Nàng có muốn làm hoàng hậu không?”

“A?” Nàng không hiểu, ngơ ngác nhìn hắn.

“Vị Quách lão tiết độ sứ kia không phải muốn tìm ta sao? Tuy rằng Đại Chu bị Tống quân diệt, nhưng những người còn lại muốn theo Triệu Khuông Dẫn bình bàn, muốn lập hoàng tôn như ta lên.” Hắn vui cười bàn về chuyện thiên hạ hiện thời loạn làm một đoàn, khẩu khí lại giống như bàn về thời tiết ngày mai mưa hay nắng

“Nếu nàng muốn làm hoàng hậu, ta sẽ lại tái xuất giang hồ, cùng bọn họ nói ta là chỉ giả vờ chết......”

“Không cần!” Nàng hét lên một tiếng, gắt gao đem đầu rút vào trong lòng hắn, ôm chặt hắn, năn nỉ nói: “Chúng ta ở tại chỗ này thì tốt rồi, được không? Ta mới không cần chàng đi đoạt thiên hạ gì cả, ngoài kia rất nguy hiểm, chàng lại không biết võ công......” Bên ngoài rất rối loạn! Người muốn hại hắn nhiều như vậy, hắn lại không thể bảo hộ chính mình, hành tẩu giang hồ là chuyện rất nguy hiểm, hắn tuyệt không thích hợp!

“Ha, ta cũng nghĩ như vậy!” Nguyên Dắng mừng đến phát điên: “Đoạt thiên hạ vừa mệt lại vừa nhàm chán, tranh đến tranh đi, không hay ho vẫn là dân chúng, có ý nghĩa gì chứ? Vẫn là theo lỗ tai nhỏ của ta ở trên giường lăn qua lăn lại, sinh thật nhiều em bé mập mạp chẳng phải là càng thú vị hơn sao?”

“Nhưng...... Ta...... Ta sợ ta không sinh được......” Nhắc tới đến sinh em bé, nàng liền uể oải cứ mãi thở dài, ngón tay xoắn chặt vào nhau mặt buồn rầu.

“Nàng vẫn chưa biết sao, Nguyệt đại phu nói dư độc của dịch cốt tán trong cơ thể nàng chưa hết hẳn, muốn nàng phải uống thuốc cả năm mới có thể thụ thai, dượ