Nói Yêu Em Lần Thứ 13

Nói Yêu Em Lần Thứ 13

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323642

Bình chọn: 7.00/10/364 lượt.

ông.

Tình yêu của anh với cô gần như khiến anh sắp phát điên lên.

Khiến anh muốn nói với toàn thế giới…

Nhưng, liệu có nên nói với cả thế giới rằng cô vẫn chưa tìm được

lối đi đến vị trí của mình trong trái tim anh?

Bầu trời xanh trong vắt, giống hệt như màu mắt Hy Triệt khi đó.

Anh hít thở một cách khó khăn, toàn thân đau đớn đến tột cùng như bị bẻ xương tróc thịt. Xung quanh nở đầy những đóa tường vi

màu máu, từng đóa, từng đóa vô cùng vô tận.

Đột nhiên trong mắt anh xuất hiện một đám bồ công anh màu trắng xóa.

Từng cánh hoa xoay xoay, bay bay.

Giống như những bông hoa tuyết giữa mùa đông.

Thuần khiết và tuyệt đẹp.

Khó khăn lắm anh mới đưa được điện thoại di động lên tai, bấm một số máy quen thuộc.

Sắp đến La Đồ rồi phải không?

Nếu không thì làm sao lại có những bông hoa hình cầu tuyệt đẹp này…

5 năm trôi qua, những cánh hoa vốn chỉ phiêu diêu trong miền ký ức, cuối cùng lại hiện ra trước mắt anh.

Thời gian nhanh chóng quay ngược lại, sau đó dừng lại ở không gian nơi có những bức tường với dây leo chằng chịt…

Đó là mê cung trong trò chơi số phận mà theo truyền thuyết, nếu

như gặp người mình thích trong đó thì chứng tỏ hai người có

duyên phận mà suốt đời khó có thể tách rời.


Sau khi Mộ Ái Ni đi vào, anh cũng đi theo ngay sau lưng cô ấy.

Anh cơ bản không tin vào những điều trong truyền thuyết, việc tham

gia trò chơi ấy cũng chỉ là bản năng thúc đẩy anh không thể để mất bóng hình cô, hoặc là muốn tìm cơ hội để xác nhận với

cô một chuyện mà anh rất để tâm đến.


“Cô thích anh chàng đó đúng không?”

“Anh chàng nào?”

“Phác Thiên Diệp.”

“Vì sao tôi lại phải trả lời anh.”

“Tôi muốn biết.”

“Vậy thì tại sao anh muốn biết?”

“Bởi vì tôi không hy vọng cô thích anh ta.”

“Tại vì sao anh không hy vọng tôi thích anh ấy? Ha ha, lẽ nào anh lại thích tôi?”

“Làm thế nào bây giờ? Tôi nghĩ là tôi đã hơi hơi thích cô rồi.”



“Tôi-đã-thích-cô-một-chút-rồi-Mộ-Ái-Ni.”



Lần đó hình như là lần đầu tiên anh nói với Mộ Ái Ni chữ

“thích”. Anh đã quá tự phụ, dù rằng tình yêu đó đối với cô

đã biến thành một dạng bản năng, song anh vẫn không dễ dàng mà tỏ ra yếu đuối để phải nói ra.

Mình đã yêu Mộ Ái Ni được bao lâu rồi nhỉ?

Còn việc biểu đạt sự chiếm hữu bằng sức mạnh lại không chịu nói ra “Anh yêu em” một cách rõ ràng thì đã bao nhiêu lần rồi?

Thôi Hy Triệt cẩn thận lục tìm trong trí nhớ khoảnh khắc đầu tiên

anh có cảm giác yêu Mộ Ái Ni, tất cả tình ý triền miên có vẻ như bắt đầu từ dạ hội hóa trang hôm đó…

Trong tiếng nhạc blues chậm rãi, dưới ánh đèn bay lượn như những cánh hoa anh đào.

Anh nắm lấy tay cô, buồn cười nhìn những bước nhảy không theo kịp

của cô. Dù đã căng thẳng tới mức rịn hết mồ hôi trong lòng

bàn tay, nhưng cô vẫn cố gắng giữ bình tĩnh để bắt theo điệu

nhạc..


Anh đột nhiên muốn nhìn thấy bộ dạng lúng túng của cô, thế nên

cố ý nói: “Chúng ta đang nhảy valse, chứ không phải nhảy tap

dance.”


Thôi Hy Triệt hơi bặm lại đôi môi tinh tế, nói lạnh nhạt.

“Anh cho rằng tôi mặc chiếc váy bó ống thì không thể nhảy valse được à?”

“Cô có biết vì sao điệu valse lại cứ xoay tròn mãi không?”

“Tôi không cần biết.”

“Không ngừng xoay tròn, không ngừng vẽ nên những vòng tròn, khiến người ta động lòng trong không gian huyền ảo.”

Trong mắt anh, cảnh vật xung quanh chợt mờ đi rồi dần dần biến mất.

Dường như cả thế giới chỉ còn lại anh và cô.

Anh nhìn đôi lông mày tinh tế của cô, đôi môi xinh đẹp như cánh hoa,

trong trái tim chợt trào lên một niềm vui khó tả.


Là do đang bị chóng mặt ư?



Thời khắc ấy, anh bị ánh mắt đầy cao ngạo của cô lay động, cái

cảm giác vui mừng khó tả ấy chẳng phải là động lòng hay sao?

Thực ra ngay từ khi đó, anh đã thích cô rồi.

Dù rằng rất khó lý giải tất cả những việc cô làm cho em gái

của mình, những trái tim anh vẫn vượt khỏi tầm kiểm soát, đến gần cô hơn. Thấy cô bị người ta ức hiếp, anh muốn được bảo vệ cô…

Hôm đó, anh trông thấy cô quần áo ướt sũng đứng ở cầu thang tầng 2, bị một đám người bắt nạt vây quanh.

Thế nhưng cô chỉ chậm rãi, từ từ lấy ra một từ khăn giấy, thấm

khô từng giọt nước trên mặt mình, cả con người lạnh lùng đến

mức đáng sợ.


Cho đến khi lau sạch tới giọt nước cuối cùng trên mi mắt, cô bước

đi từ từ và phong nhã về phía kẻ bắ


XtGem Forum catalog