XtGem Forum catalog
Nợ Nhau Một Lời Hứa

Nợ Nhau Một Lời Hứa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323121

Bình chọn: 8.00/10/312 lượt.

phụ nữ đó khóc suốt một đêm, cũng không thấy người đàn ông đã mang cô ấy tới biểu lộ một chút cảm xúc nào.” Bà y tá dừng một chút. “Cô còn trẻ, sau này sẽ gặp được người tốt…”

Bà y tá còn đang tiếp tục an ủi cô, nhưng mà Thu Ý Hàm lại nghĩ tới người phụ nữ kia. Theo như lời kể, tình hình có phần giống như Tâm Nhi. Nhưng mà không phải Tâm nhi đã đi rồi sao? Tại sao lại ở chỗ này?

“Bà có biết tên của người phụ nữ kia là gì không?” Tâm nhi đã ra nước ngoài, chắc là không phải cô ấy, nhưng mà Thu Ý Hàm muốn bà y tá xác nhận thử xem.

“Hình như là họ Dịch, tên là cái gì Tâm đó.” Bà y tá suy nghĩ một hồi cũng không nghĩ ra được tên đầy đủ của người phụ nữ kia. Nhưng cho dù chỉ vẻn vẹn có hai chữ cũng có thể nói cho Thu Ý Hàm biết người đó là Tâm nhi.

Mặc dù bản thân mình cũng mới giải phẫu xong, nhưng cô vẫn hỏi bà y tá phòng bệnh của cô ấy, thăm một người mẹ vừa mất đi đứa con giống như mình. Hẳn là Tâm nhi càng đau hơn nỗi đau của cô.

Thu Ý Hàm chạy tới trước phòng bệnh nhưng không đi vào. Cô không biết nói cái gì để an ủi Tâm nhi. Tâm nhi ở trong phòng bệnh kia không còn là cô gái ngây thơ, dễ thương mà cô gặp lần đầu tiên, cũng không còn là một người mẹ trẻ với vẻ hạnh phúc lộ ra trên mặt.

Ánh mắt trống rỗng của Tâm nhi đã tỏ rõ sự tuyệt vọng của cô ấy. Tâm nhi không giống với cô, từ nhỏ, cô ấy đã được nuôi dưỡng như hoa trong nhà kính, chưa bao giờ chịu uất ức, bây giờ trở nên như thế này cũng là điều tất nhiên.

“Làm sao cô biết Tâm nhi ở đây?” Giọng nói của Trình Dịch Phong đột ngột vang lên ở sau lưng, Thu Ý Hàm nghĩ chắc là anh ta tới thăm Tâm nhi. Từ đầu tới cuối cô vẫn không thể hiểu nổi chuyện giữa bọn họ. Nhìn dáng vẻ của anh cũng không phải hoàn toàn không quan tâm đến Tâm nhi, nhưng chuyện ép buộc phá đứa con của Tâm nhi và anh ta khiến cô rất tức giận.

“Anh không yêu cô ấy thì sao lại đi động vào cô ấy? Anh không yêu cô ấy thì tại sao lại đến thăm cô ấy? Anh không yêu cô ấy thì tại sao không thể thả cô ấy đi?” Lời nói của Thu Ý Hàm đâm thật sâu vào lòng của Dịch Phong. Anh từng bị hấp dẫn bởi sự kiên cường của Thu Ý Hàm, tưởng rằng đó là tình yêu.

Anh không biết bắt đầu từ khi nào thì cô gái với vẻ mặt vừa ngây thơ hồn nhiên lại thích quấn quít lấy anh đã đi vào lòng anh. Nói cho cùng, annh không biết cảm giác đối với Dịch Thuỷ Tâm là gì, nhưng mà anh muốn thử tiếp nhận. Nhưng rồi sự thật hoang đường kia lại ngăn cản bước chân anh

“Không phải không yêu mà là không thể yêu.” Thu Ý Hàm còn chưa hiểu được ý của anh thì Trình Dịch Phong đã đi vào phòng bệnh. Không biết anh ta kề tai Tâm Nhi nói gì đó, rốt cuộc, trong mắt Tâm nhi ánh lên tia sáng.

Chứng kiến cảnh này, Thu Ý Hàm cũng có thể thả lỏng lòng mình. Khi trở về có cần nói cho Trọng Lâm chuyện Tâm nhi nằm viện không? Nếu anh hỏi đến, mình có cần nói cho anh biết chuyện thai ngoài tử cung không?

***

Hôm nay, lúc Trọng Lâm về thì đã khuya, từ đầu đến cuối, Thu Ý Hàm cũng không nói gì về chuyện em bé và Tâm nhi.

“Em muốn đi làm không?” Trọng Lâm nằm ở bên cạnh, phá vỡ yên lặng. Trọng Lâm nhìn thấy cô không bình thường nhưng anh tưởng rằng cô không quen với cuộc sống hiện tại, muốn đi làm. Sau khi Tập đoàn Thu thị bị Trọng thị thu mua đã đổi tên là Công ty điện tử Tự Lâm, nếu Ý Hàm muốn thì anh có thể bố trí cô làm quản lý.

Thu Ý Hàm im lặng thật lâu, muốn để cho cô đến nơi từng là Tập đoàn Thu thị sao, anh nghĩ như vậy sao? Cô sẽ quay về Tập đoàn Thu thị nhưng không phải bằng cách này.

“Em muốn làm thư ký của anh! Hơn nữa, anh chỉ có thể có một thư ký là em!” Cô muốn đoạt lại gấp đôi những gì của cha. Mặc dù cơ thể của cô cần phải nghỉ ngơi, nhưng mà cô không thể lãng phí thời gian.

“Được.” Cô muốn cái gì thì anh cho cô cái đó, chỉ hy vọng cô có thể vui vẻ một chút. Trọng Lâm nghiêng mình, nhẹ nhàng ôm cô vào trong ngực, cảm nhận cô còn đang ở bên cạnh mình. Thật ra, anh rất sợ hãi, sợ sự yên bình bây giờ chẳng qua là biểu hiện giả tạo, sợ có một ngày cô bỗng nhiên biến mất. Cô bằng lòng cả ngày ở bên cạnh anh, mặc cho động cơ của cô là gì, anh cũng không quan tâm.

Bất thình lình bị anh ôm lấy, Thu Ý Hàm thật hồi hộp, nếu anh tiến thêm một bước thì cô thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ. Nghe được tiếng hít thở nặng nề của anh, xem ra anh đã ngủ rồi, Thu Ý Hàm mới thả lỏng trong lòng. Kết hôn lâu như vậy, anh chưa bao giờ ép bức cô cái gì, biết cô không muốn, dù cho mỗi buổi tối đều ngủ chung nhưng nhiều lắm là anh cũng chỉ ôm cô.

“Anh chờ một chút!” Cà-vạt của Trọng Lâm hơi lệch một chút, Thu Ý Hàm gọi anh lại, tỉ mỉ chỉnh lại giúp anh. Hình như là từ khi kết hôn đến nay, đây là lần đầu tiên bọn họ giống với vợ chồng bình thường. Trọng Lâm thật vui khi thấy cuối cùng cô cũng chịu đến gần anh hơn.

“Tốt rồi.” Hơi thở của Trọng Lâm không ngừng phun lên trên trán của Thu Ý Hàm. Cô cảm thấy nhiệt độ trên mặt càng ngày càng cao. Mặc dù đã chỉnh lại tốt rồi, nhưng mà tay cô vẫn còn để ở trên ngực anh.

Nhìn dáng vẻ bây giờ của cô, Trọng Lâm thấy rằng cô thật sự rất đáng yêu, hôn trên mặt cô một cái rất nhanh, cầm tay cô đưa cô l