Disneyland 1972 Love the old s
Nợ Nhau Một Lời Hứa

Nợ Nhau Một Lời Hứa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323113

Bình chọn: 8.5.00/10/311 lượt.

ẻ mạnh, bà nhanh chóng đi tới trước cổng sắt mở cửa cho Thu Ý Hàm.

“Tiểu thư, tay của cô bị sao vậy, mau vào đi.” Má Trương rất đau lòng khi thấy tay của Thu Ý Hàm bị thương. Bà luôn luôn xem cô như là báu vật ở trong lòng mình, không muốn cô chịu một chút uất ức nào. Bà vội dắt bàn tay kia của Thu Ý Hàm, đi vào nhà. Vừa mới vào nhà, má Trương nhanh chóng tìm hộp thuốc cứu thương tới, muốn giúp Thu Ý Hàm xử lý lại vết thương.

“Má Trương, không cần đâu, đã đỡ hơn nhiều rồi.” Thu Ý Hàm rút lại cái tay đang bị má Trương nắm, an ủi bà, làm cho bà yên tâm.

Thu Ý Hàm chậm rãi đi qua mỗi một ngóc ngách của căn nhà. Cô sẽ có một khoảng thời gian rất dài không thể trở lại. Bây giờ, cô muốn đem tất cả mọi thứ ở nơi này khắc ở trong đầu.

Cô đẩy cửa thư phòng của cha ra, mọi thứ bên trong đều không thay đổi. Phòng này từng là nơi cô không muốn tới nhất, nhưng mà bây giờ cũng là nơi cô lưu luyến nhất.

Cô hận lầm cha mười mấy năm, cuối cùng cũng không thể để cho cô và cha một cơ hội sống với nhau thật tốt. Tại căn phòng này, cô từng châm chọc khiêu khích cha. Tại căn phòng này, cô quay lưng lại với cha, bản thân thật sự rất bất hiếu.

Ở trong này, Thu Ý Hàm cho phép bản thân mình khóc một lần cuối cùng. Từ nay về sau, cô quyết sẽ không rơi lệ nữa. Tình hình bây giờ cũng không cho phép cô có một chút yếu đuối nào. Cô cần trở nên kiên cường hơn so với trước kia.

“Con có chút việc cần phải rời đi một thời gian, má Trương, trong khoảng thời gian này xin má thường xuyên dọn dẹp nhà cửa một chút. Nhưng lúc không có việc gì thì má có thể về thăm người nhà, tiền lương của má thì vẫn tính như trước.” Thu Ý Hàm dặn dò má Trương chuyện sau khi cô rời đi. Tuy rằng sức khỏe má Trương còn khoẻ mạnh nhưng mà nói cho cùng thì tuổi tác cũng không còn trẻ, sau khi cô đi thì trong nhà cũng chỉ cần quét dọn một chút là được.

Má Trương hết sức kinh ngạc đối với những lời đột ngột của Thu Ý Hàm. Mấy ngày nay, không biết vì sao cô tự dưng bị mất tích khiến bà rất lo lắng. Bây giờ, cô lại nói chuyện với bà kiểu này làm bà rất sợ cô bị luẩn quẩn trong lòng.

“Tiểu thư, cô nhất thiết không thể làm chuyện ngốc. Cô còn có má Trương, má Trương chính là người thân của cô.” Má Trương kích động ôm lấy Thu Ý Hàm.

Biết chắc là má Trương đã hiểu lầm, Thu Ý Hàm dùng cái tay không bị thương nhẹ nhàng vỗ lưng bà. “Má Trương, con không sao, thật là con có chút việc phải rời khỏi, nhưng mà nhất định là con còn quay lại.” Đúng vậy, nhất định cô sẽ trở về.

Cuối cùng, chính tay má Trương thu dọn đồ đạc cho cô, bởi vì một bàn tay của cô bị thương, má Trương khăng khăng bắt cô ngồi một bên là được. Trong lòng cô thấy ấm áp. Lúc rời đi, cô biết rõ má Trương khóc nhưng mà bây giở cô không thể quay đầu lại.

Như Thu Ý Hàm yêu cầu, lễ cưới không hề long trọng, hai người chỉ tiến hành nghi lễ tại một lễ đường. Mặc dù hình thức rất đơn giản nhưng lễ đường được trang trí vô cùng lộng lẫy. Nhưng giờ đây, đối với Thu Ý Hàm mà nói những cái này hoàn toàn không có ý nghĩa gì. Cô đã từng mong đợi tương lai của cô và Trọng Lâm, nhưng bây giờ không có gì để hy vọng nữa.

Sau khi trao đổi nhẫn xong, đến lúc Trọng Lâm muốn hôn môi thì Thu Ý Hàm nhẹ nhàng tránh né.

Thấy cô làm như vậy, ánh mắt của Trọng Lâm trầm xuống, nhưng anh vẫn không cưỡng ép cô. Xem ra, nếu như anh sắp đặt chuyến đi hưởng tuần trăng mật thì cô cũng sẽ không vui vẻ.

Trọng Lâm đã đem đồ đạc của mình và Thu Ý Hàm dọn vào phòng ở nhà chính, thực hiện lời hứa lúc trước. Mặc dù anh không muốn nhìn thấy cha mình mỗi ngày nhưng mà anh bằng lòng làm như vậy là vì cô.

Tiếng nước trong phòng tắm ào ào truyền đến. Ngồi ở trên giường, trong lòng của Thu Ý Hàm vô cùng lo lắng, cô đã tắm rửa xong rồi, bây giờ ở bên trong là Trọng Lâm.

Mặc dù là hai người đã rất thân mật rồi, nhưng mà cô vẫn còn rất sợ hãi khi nghĩ đến chuyện buổi tối hôm đó. Cô không muốn Trọng Lâm sẽ lại làm như vậy với cô nữa, thật sự cô thà rằng là người khác làm nhục cô. Nghĩ đến sự thô bạo của anh đêm đó, Thu Ý Hàm càng co ro người lại chặt hơn.

Tiếng nước đã ngừng, có nghĩa là anh sẽ ra ngay lập tức, Thu Ý Hàm vội vàng đắp mền, giả vờ ngủ.

Điều khiến Thu Ý Hàm bất ngờ là sau khi Trọng Lâm đi ra liền trực tiếp đến nằm xuống bên cạnh cô ngủ, không làm thêm một chuyện gì. Sau khi xác định là anh không muốn làm chuyện gì khác, Thu Ý Hàm mới hơi yên tâm.

Trọng Lâm vẫn chưa ngủ, nằm ở bên cạnh cô. Anh đã đợi ngày hôm nay thật lâu rồi, cuối cùng Thu Ý Hàm cũng trở thành bà Trọng. Nhưng mà anh biết rõ trong lòng Thu Ý Hàm vẫn còn bài xích anh cho nên bây giờ anh sẽ không cưỡng ép cô, anh bằng lòng chờ, chờ cô mở lòng ra với anh lần nữa.

Lúc Thu Ý Hàm tỉnh dậy, cô phát hiện thấy bên cạnh không có người, hẳn là Trọng Lâm đã đi làm rồi. Cô nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, đã mười giờ.

Hẳn là Tâm nhi đang ở nhà, cô cần phải nói chuyện với cô ấy một chút. Nhưng mà sau khi xuống lầu, Thu Ý Hàm vẫn chưa trông thấy Tâm Nhi như cô mong đợi, trái lại gặp được cha của Trọng Lâm.

Trong lòng Thu Ý Hàm có chút khó hiểu, bây giờ Trọng Thiên vẫn là chủ