Disneyland 1972 Love the old s
Nhiệm Vụ Cứu Yêu

Nhiệm Vụ Cứu Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322891

Bình chọn: 9.00/10/289 lượt.

nghiêm túc một chút.”

“Anh rất nghiêm túc a! Nghiêm

túc nhìn em.” Anh nở nụ cười, dịu dàng, cuồng dã cùng gợi cảm và phóng đãng

không kềm chế được, anh là dạng đàn ông có vẻ đẹp khiến lòng phụ nữ như nai con

đi loạn.

“Thật là, anh vẫn không đứng

đắn như vậy.” Cô thấp giọng khiển trách. Cô làm sao có thể yêu người giống như

anh chứ?

“Sai! Đời này của anh chưa

bao giờ đứng đắn như vậy.” Anh thu nụ cười.

“Vậy anh nghĩ ra là con ai

lại quan tâm đến sự sống chết của anh như vậy chưa? Nó thậm chí đã sớm biết

Khang Chính Thời sẽ gây bất lợi cho anh, nếu không sao có thể đến câu lạc bộ

linh lực cầu cứu?” Cô luôn không nghĩ điểm đáng ngờ này.

“Anh cũng không biết.” Anh

vuốt cằm, cuối cùng cũng hơi nghiêm túc đối mặt với vấn đề này.

“Nó ngay cả chuyện anh có một

tài khoản riêng cũng biết, mới có thể muốn em giáp mặt đòi anh một trăm vạn

nguyên.”

“Đây quả thật rất kỳ quái,

anh đã hỏi qua người bạn kia, anh ta nói chuyện này anh ta không kể cho người

nào nghe cả, tuy rằng một trăm vạn không phải số tiền lớn, nhưng anh thật sự

không hiểu ‘đứa con’ kia của anh là làm sao mà biết được?” Anh gãi gãi đầu, cảm

thấy càng nghĩ càng có vấn đề.

“Em cho rằng đứa bé kia không

tầm thường...” Không phải Lãnh Quan đa tâm, cô có trực giác, Đạt Đạt rất quỷ

dị.

“Có thể hay không là Khang

Chính Thời cùng đồng bọn của hắn tạo ra hiện tượng giả? Nói không chừng hắc ma

pháp còn có thể biến ra đứa trẻ đến nhiễu loạn chúng ta.” Anh đoán mò.

“Hắn muốn giết anh, làm gì

lại tìm người tới cứu anh?” Cô phản bác.

“Ừm, đúng vậy! Tựa hồ không

có khả năng.”

“Em hoài nghi đứa nhỏ kia có

thể không phải...” Cô trầm ngâm nói.

“Không phải cái gì?” Anh lập

tức truy hỏi.

Lãnh Quan im lặng, nhất thời

không dám nói ra phỏng đoán của mình. Khí của Đạt Đạt khác hẳn người thường, cô

cảm thấy nó có thể không phải người, mà là... một linh thể mà thôi.

Một linh thể? Kha Bá Ấp sẽ

tin tưởng chuyện này sao?

“Em nghĩ gì thế?” Anh đứng

lên đến gần cô, cúi đầu nhìn đôi mắt sâu thẳm thần bí của cô.

Không biết có phải mọi người

trong câu lạc bộ linh lực đều có khí chất thần bí làm cho người ta đoán không

ra hay không, giống Lãnh Quan, cho dù cô ở ngay trước mắt anh, anh vẫn có cảm

giác sợ hãi vì nắm giữ không được cô. Anh đối với ý tưởng này cảm thấy uể oải.

“Không có gì.” Cô có ý nghĩ

vô cùng kỳ lạ, nhưng lại không muốn suy nghĩ.

“Nói ra nghe một chút, nói

không chừng anh có thể đồng ý với suy nghĩ của em.” Anh nói thẳng, như nhìn

thấu do dự của cô.

“Anh...” Cô mới muốn mở

miệng, ngoài cửa thư phòng liền truyền đến tiếng của quản gia.

“Thiếu gia, những thứ đồ cũ

cậu yêu cầu dọn dẹp đã đóng gói xong, nhưng mà có một món... một món đồ chơi,

tôi nghĩ cậu phải xác định còn cần hay không...” Trong giọng nói của quản gia

có chút do dự.

“Lấy vào đi.” Kha Bá Ấp nói.

Quản gia mở cửa, lấy một con

gấu bông nhỏ lông xù màu nâu, sau đó đưa cho anh.

Khi Lãnh Quan nhìn thấy món

đồ chơi kia, cả người từ trên ghế nhảy dựng lên.

Đó là... Đó là gấu Teddy!

Cùng gấu Teddy trong tay Đạt Đạt cầm giống nhau như đúc.

“Hắc! Đây là gấu Teddy tôi thích nhất! Giữ lại đi.” Kha Bá Ấp không phát

hiện mặt cô biến sắc, cười lấy con gấu Teddy vẫn còn tốt kia.

“Dạ.” Quản gia lui ra ngoài.

Kha Bá Ấp nhìn gấu Teddy, sau đó cười nói với Lãnh Quan: “Gấu Teddy này là

quà sinh nhật năm tuổi mẹ đã cho anh, khi đó anh thật sự là yêu chết nó, em

xem, anh đã giữ cẩn thận không để nó hư, bởi vì anh hy vọng tương lai sẽ tặng

nó cho con anh.”

Con! Lãnh Quan cơ hồ đã xác định ý nghĩ của mình là đúng.

“Em tin không? Khi đó anh còn đặt tên trước cho con, gọi là Đạt Đạt, hay

chứ? Nghe qua giống tiếng súng máy... đạt đạt đạt.”

Đúng rồi! Đúng là như vậy!

Lãnh Quan kinh ngạc nhìn anh. Đạt Đạt đúng là con Kha Bá Ấp!

Là con trong tương lai của anh!

Kha Bá Ấp thấy sắc mặt tái nhợt của cô, ngạc nhiên nói: “Làm sao vậy?”

“Anh có biết đứa bé tới tìm em cứu anh tên là gì không?” Cô bình tĩnh nhìn

anh.

“Không phải em không biết sao?”

“Sau đó khi gặp lại em có hỏi.”

“Oh? Nó tên gì?” Anh hứng thú dạt dào cười hỏi.

“Nó nói nó tên Đạt Đạt, tựa như tiếng súng máy đạt đạt đạt.” Cô thuật lại

lời tự giới thiệu lúc trước của Đạt Đạt.

Nụ cười của Kha Bá Ấp biến mất.

“Đừng đùa, Lãnh Quan.” Trên đời này sao có thể có chuyện như thế?

“Em không có đùa, em đoán không sai, nó chỉ là linh thể, một linh thể sinh

ra theo đúng kỳ vọng của anh, nó hy vọng có thể trở thành con tương lai của anh...”

“Đủ rồi! Đây so với chuyện cá chép hóa rồng còn hoang đường hơn!” Anh không

thể tin ngăn cô lại.

“Nhất định là như vậy! Nó từng nói, anh chết nó cũng sống không được, cho

nên mới tới câu lạc bộ linh lực mua hy vọng, nó hy vọng anh có thể bình an vượt

qua nguy nan.”

“Trời ạ! Đây quả thực...” Anh cảm thấy buồn cười, nhưng lại kinh hãi đến

cười không nổi.

“Trong tay Đạt Đạt vẫn ôm một con gấu giống gấu Teddy trong tay anh như

đúc.” Cô bình tĩnh nói.

Anh ngây ngốc nhìn gấu Teddy trong tay, bị một đống lớn nghi ngờ đột nhiên

xuất hiện làm ngập đầu. Đã là năm nào rồi,