
a lạnh lùng
thoáng nhìn.
Cho dù đứng dưới ánh mặt trời, xung quanh cô cũng đều là mùa đông.
Cô chẳng qua là khối băng chết tiệt mà thôi! Anh nói với mình như vậy,
nhưng vẫn không tiêu trừ được lực hấp dẫn mãnh liệt của cô đối với anh.
Anh đã ngồi ở hoa viên cả buổi chiều, Lãnh Quan ngay cả nửa câu cũng không
nói, nhưng vẫn cùng anh duy trì khoảng cách 10 cm, một lời không nói như tượng
đá trong vườn hoa xinh đẹp của Kha gia.
Anh thật sự chịu đủ! Anh hiện tại thầm nghĩ lột sạch quần áo của cô, trắng
trợn đem cô ôm vào lòng, mãnh liệt hôn cánh môi lạnh như băng của cô...
Ý tưởng này tới vô cùng đột nhiên, thẳng đến khi anh tỉnh ngộ lại, anh đã
đến gần cô.
“Lãnh Quan...” Hô hấp của anh gấp rút, gần đây luôn như vậy, chỉ cần tới
gần Lãnh Quan, anh liền thất thường.
Cô nhìn anh, dùng ánh mắt lạnh như băng vô tình hỏi.
“Cô nhất định phải cách xa tôi như vậy mới được sao?” Anh tức giận nói,
toàn thân phát ra hơi thở cuồng dã.
“Tôi phát giác gần đây khí của anh không quá ổn, có lẽ cách anh xa một chút
sẽ tốt hơn.” Cô khoanh hai tay trước ngực, lạnh lùng quay đầu. Cô kỳ thật cũng
phát hiện ánh mắt nóng cháy làm cho người ta kinh hãi của hắn, cô rất ít khi
gặp được người không che dấu suy nghĩ của mình giống hắn, hứng thú của Kha Bá
Ấp đối với cô tựa hồ càng ngày càng đậm hơn, có đôi khi hắn sẽ cố ý tiếp cận
cô, lởn vởn quanh người cô, có đôi khi ở xa xa nhìn cô, dùng ánh mắt tràn ngập
dục vọng vô hình xâm phạm cô...
Cô vừa tức giận lại phiền muộn, hắn là đối tượng bảo vệ Đạt Đạt ủy thác, cô
không thể giết hắn, cũng không thể làm hắn bị thương, chỉ có thể dùng chút giá
rét để cảnh cáo hắn, nhưng da hắn lại rất dày, đoán chắc cô không thể làm gì
hắn, nên vẫn trăm phương ngàn kế kiên trì với ý đồ của hắn.
Hừ! Muốn đem cô lên giường, đợi một trăm vạn năm nữa đi! Cô lạnh lùng nghĩ
trong lòng.
“Cô thật sự ghét tôi như vậy?” Anh không vui nhíu mày.
“Đúng vậy.” Cô trả lời rõ ràng.
“Tôi thật hoài nghi cô rốt cuộc có từng thích đàn ông không?” Anh cũng
khoanh hai tay trước ngực cùng cô đối lập.
“Không có.” Cô nhìn hắn, mặt không chút thay đổi.
“Cũng không có người nào làm cô động tâm?”
Cô lắc đầu.
“Này, cô sẽ không phải là người đồng tính luyến ái chứ?” Anh hỏi đùa.
“Anh thấy sao?” Cô hỏi lại.
“Cô không phải, cô chỉ là không thích cùng người giao thiệp, nói chuyện, cô
lạnh lùng, không thích biểu đạt cảm xúc, cô không đồng tính luyến ái.” Anh chắc
chắn nói.
“Anh khẳng định?” Cô nhíu nhíu mi.
“Đương nhiên, bởi vì tôi từng hôn qua phụ nữ đồng tính luyến ái, các cô ấy
thường một chút tư vị cũng không có; Mà cô... môi cô có hương vị đặc biệt của
phụ nữ, mềm mại, thân thể cô non mịn quyến rũ, tôi dám khẳng định cô hai trăm
phần trăm là phụ nữ chính gốc...” Anh vừa nói vừa kề sát vào.
“Im miệng!” Cô bị hắn dùng giọng điệu khiêu khích lại làm càn trêu chọc
khiến tai ửng đỏ. Cô nên đông lạnh cái miệng của hắn! Nhưng cô thấy lạ vì sao
mình không ra tay.
“Cô không ghét tôi, chỉ là kháng cự tôi mà thôi.” Anh không bò qua tia hỗn
loạn chợt lóe trong mắt cô.
“Kinh nghiệm phong lưu của anh có thể giúp anh trở thành nhà phân tích tâm
lý phụ nữ.” Cô chế giễu lui về phía sau.
“Đúng vậy, loại ‘kinh nghiệm lâm sàng’ này đã giúp tôi nhìn thấu rất nhiều
thế giới nội tâm của phụ nữ.” Anh cười nhìn cô.
“Oh?” Cô cười lạnh.
“Giống bây giờ, tôi đại khái có thể nhìn ra được trước đây cô từng chịu
thương tổn tâm lý nào đó, mới có thể tạo thành tính tình như bây giờ.” Anh tuy
rằng nở nụ cười, nhưng giọng điệu rất nghiêm túc.
Lãnh Quan sắc mặt khẽ biến,“Thương tổn tâm lý?”
“Đúng vậy. Tôi đoán... có thể cô bị người ta vứt bỏ, bị người ta sỉ nhục,
bắt nạt, mới có thể tạo thành tính tình không thích người, đúng hay không?”
“Anh...” Lãnh Quan thật hy vọng trên mặt cô không có biểu lộ quá nhiều kinh
hoàng, hắn... làm sao có thể biết?
Kha Bá Ấp biết lời nói của anh đã có tác dụng, thừa thắng xông lên nói: “Cô
từ nhỏ liền thất vọng với con người, hơn nữa phát hiện năng lực kỳ lạ mình, cho
nên từ nhỏ chỉ dựa vào sức mạnh của mình mà trưởng thành, hoàn toàn độc lập,
tuyệt đối tự chủ, chuyện gì trong cuộc đời mình cô đều không thương lượng với
người khác, cô luôn tự mình xử lý, tự mình chiếu cố bản thân, cô không muốn gia
nhập vào mọi người, cũng không cho bất luận kẻ nào tiến vào chiếm giữ lòng cô...”
Ánh mắt cô càng mở lớn, đối với phân tích của hắn vô lực chống đỡ, hắn nói
một chút cũng không sai!
“Nhưng lòng cô vẫn nóng, tuy cô có năng lực đông lạnh mọi thứ, nhưng cô
không đông chết lòng cô, cô chỉ dùng vẻ lạnh như băng như bức màn bảo vệ tâm
linh từng bị tổn thương của mình, trong vẻ ngoài trầm tĩnh kia, tình yêu cùng
nhiệt tình của cô vẫn chưa biến mất, nếu không cô sẽ không đáp ứng yêu cầu của
một đứa trẻ đến bảo vệ một người đàn ông đáng ghét, thậm chí không đòi đứa bé
lấy phí dụng trước.” Anh tiến tối một bước, cách cô không đến 20 cm.
“Đủ chưa? Anh thật biết tự cho là đúng nhỉ?” Cô lấy tức giận che dấu cảm
xúc bối rối. Hắn vì sao có thể một lời nói ra chuyện lòng cô? Có liên qu