
yêu
đương kết hôn sinh con." Tâm La không quá có thể tiếp nhận một người vì
một người khác mà buông tha cho cuộc sống chính mình thích, mỗi ngày đều chỉ là vì một người khác mà sống.
Hắn cười. "Bọn họ không cần đi theo phía sau của chúng ta 24h, bọn họ cũng có cuộc sống của mình, có
người đã sớm làm cha. Em không phải lo lắng. Vả lại, em thấy anh giống
ông chủ ngược đãi nhân viên sao?"
Tâm La lườm hắn một cái, "Ra vào phải cần người bảo vệ, có thể thấy được thường ngày anh làm người không thành công cỡ nào."
"Đi thôi." Liếc thấy một tiệm bán đồ dùng du lịch độc quyền liền dẫn theo cô và con trai đi vào.
Tâm La chuyên tâm chọn nón che nắng cho Anh Nhất, khăn quàng và đồ dùng,
Hải Khiếu một tấc cũng không rời canh giữ ở phía sau bọn họ.
"Hanson!" Một âm thanh vui mừng của phụ nữ vang lên, sau đó một làn gió thơm nhào tới, cô nàng cao gầy mềm mại không xương ăn mặc vô cùng mốt dựa lên,
thanh âm thân thiện duyên dáng kêu to. "Gần đây anh đi đâu, cũng không
liên lạc người ta."
Hải Khiếu nhíu mày rậm, nhẹ nhàng tránh ra
thân thể mềm mại ôm ấp yêu thương của cô nàng xinh đẹp, lui tới bên cạnh Tâm La, ôm cô và con trai. "Tiểu thư, xin cô tự trọng."
"Thế
nào, có người mới liền quên người cũ rồi?" Cô nàng đến trước mặt họ
khiêu khích, sau đó mỉm cười quyến rũ với Tâm La sắc mặt dửng dưng. "Chị này, Hanson là người vô tình, trở mặt giống như đối với ta, cô đừng đi vào vết xe đổ."
Hải Khiếu cơ hồ muốn một chưởng đẩy người phụ nữ ngay cả tên cũng không nhớ nổi trước mắt này ra. Nhưng, hắn không có
thói quen đánh phụ nữ.
"Xin không cần sử dụng lời nói khích bác ở trước mặt vị hôn thê của tôi." Hắn lạnh giọng thanh minh. Hắn lo Tâm La sẽ tức giận.
Cô nàng nhìn ra âm trầm hung ác ở đáy mắt hắn, cũng nghe ra nghiêm túc
trong miệng hắn, lui về phía sau một bước. Hắn đã không phải là Nhậm nhị gia lật tay là mây úp tay làm mưa chơi trò chơi lưỡng tính (sex giữa
nam và nữ) hai bên thoả thuận ngươi tình ta nguyện trong ký ức của cô,
cô hiểu ra như vậy.
"Vậy sao? Lãnh Tu La rốt cuộc cũng khẳng định quyết tâm sao? Vậy thì thật là chuyện rất tốt, cỏi đời này sẽ ít đi phụ nữ thương tâm vì ngài. Chị này, chị thật là công đức vô lượng."
Nói xong, cô nàng bỏ đi nhanh như gió như lúc mới tới, trong không khí chỉ còn lại mùi thơm hoa hồng nồng nặc.
Một hồi trầm mặc tràn ngập ở giữa hai người.
"Tâm –" Hải Khiếu không biết nên giải thích với cô chuyện tình dục hoang đường lúc trước thế nào.
Tâm La lại cười, tiếng cười như chuông.
"Cô ấy thật đáng yêu, không phải sao? Đối mặt với anh vẫn có thể thẳng
thắn, cô nàng hoang dã xinh đẹp lại dám yêu dám hận, thật làm cho người
ta hâm mộ. Nhị gia, em không bằng cô chút nào."
Đây không phải là lời khiêm tốn ra vẻ của cô. Nếu như, cô có một phần mười quả quyết của
cô nàng kia, cuộc đời của cô đại khái tuyệt sẽ không giống năm tháng
trước kia?
"Mỗi hoa hợp mỗi mắt, anh lại cảm thấy như em mới
khiến người trìu mến, có tố chất thanh thuần và hấp dẫn đặc biệt." Hắn
buồn nôn hôn lên trán cô. Cô không tìm hắn tính nợ cũ là tốt rồi, nếu
không, thật đúng là chuyện bậy bạ một đống.
"Ba, cô Tâm." Anh Nhất không cam tâm bị coi thường, lên tiếng nhắc nhở người lớn sự có mặt của hắn.
"Đi, cô Tâm mời đi ăn pizza." Tâm La véo nhẹ chóp mũi hắn, sau đó dắt một cái tay của hắn chạy ra ngoài.
Hải Khiếu lắc đầu cười khổ một tiếng, đi theo. Đây chính là Tâm La của hắn, bình tĩnh tự nhiên ra chung quy lại triển lộ phong tình khác biệt ở
trong lúc lơ đãng.
Trước khi đi du lịch Hải Khiếu nắm chặt xử lý một vài công vụ quan trọng ở trong công ty.
Tâm La và Anh Nhất ở nhà, trong lúc rãnh rỗi, kê một cái bàn dưới cây tử đằng, đặt thêm mấy đĩa điểm tâm, uống nước đánh cờ.
Cả vườn Hải Nhiên cũng biết đương gia chủ mẫu tương lai là một người không màng danh lợi đến nâng một quyển sách là có thể qua một ngày, tuyệt sẽ
không sai khiến các người hầu làm này làm kia, cũng biết tiểu thiếu gia
dính Mật tiểu thư dính thật chặt, hận không thể 24h vây quanh cô. Cho
nên, nếu không cần thiết, tất cả mọi người sẽ không đi quấy rầy bọn họ
vào thời điểm hai mẹ con tương lai này chung đụng..
Chú Toàn đứng ở cửa Sướng Thúy cư, nhìn hai người xa trong vườn hoa, vui mừng cảm thán.
"Tiểu Thất, cô gái thích hợp với cậu, mới là thiên sư. Giống như Tâm La với Nhị gia."
Nhậm Thất gật đầu đồng ý. Khi Nhị gia tuyên bố Tâm La là vị hôn thê của hắn
trước mặt mọi người thì cô chỉ tủm tỉm đối mặt, ở sau, thái độ của cô
không có bất kỳ thay đổi. Nhị gia đều cho Tâm La mật thất trong thư
phòng và những trọng địa khác trong vườn Hải Nhiên, cô cũng bất quá là
ung dung khen một tiếng "Đủ khí phái", hoàn toàn không có khẩn trương
hoặc cực kỳ hân hoan vì đã đặt chân đến đất cơ mật của Nhậm thị, vẫn là
bình tĩnh. Ngược lại là Nhị gia, giống đứa bé trai vô cùng muốn hiến vật quý, lôi kéo cô đi thăm thế giới của mình.
Có lúc hắn nghĩ, giả sử mười năm trước bọn họ gặp nhau, có thể vườn Hải Nhiên hôm nay sẽ là một cảnh sắc khác.
Lúc này, ở bên trong bộ đàm bên tai của hắn truyền đến báo cáo của phòng quan