
thai không được uống
rượu nhưng An Tiểu Yêu mặc kệ. Nhưng Long Quân An đáng thương lại không
biết chuyện này, chỉ thấy An Tiểu Yêu chấp nhận cho mình đền tội thì rất vui vẻ, vội vàng chạy xuống dưới nhà lấy một chai rượu mà Long Viêm Dạ
đã cất mấy năm nay.
Hôm nay vì An Tiểu Yêu mình chịu thiệt
một chút vậy, Long Quân An tưởng tượng ra cảnh Long Viêm Dạ thấy chai
rượu quý của mình bị mình và An Tiểu Yêu uống mất thì sẽ tức giận thế
nào, Long Quân An cười gian rồi lấy hai ly đi lên tầng trên.
"Rượu tới rồi đây, uống nào ———"
Long Quân An muốn cảnh trở nên lãng mạn một chút nên lấy một đoạn nến,
sau khi để chai rượu lên bàn, lấy bật lửa châm nến. Chẳng có cô gái nào
không thích một chút lãng mạn cả, Long Quân An tưởng tượng cảnh An Tiểu
Yêu uống say rồi liếc mắt đưa tình với mình, môi Long Quân An khẽ cong
lên, cười gian. Dưới ánh nến lung linh, Long Quân An ân cần rót thêm ly rượu nữa cho An Tiểu Yêu, trong đầu suy tính âm mưu xấu xa, đen tối.
"Tiểu Yêu, ly này là em xin lỗi chị. Lúc nãy đùa hơi quá chớn, chị cũng đừng có tức giận nữa nha."
An Tiểu Yêu liếc xéo anh ta một cái, nhận lấy ly rượu, không ngần ngại uống một hơi cạn sạch.
"Lần này cho qua, nhưng nếu có lần sau thì đừng trách tôi không nể mặt nha."
"Nhưng những lời mà chị nói dưới phòng khách là thật sao? Chị thực sự
muốn chọn em sao. Mà cũng đúng thôi, em là một người đàn ông rất có
trách nhiệm nha, chị cứ yên tâm, sự lựa chọn của chị không sai đâu."
Long Quân An cứ ngồi nói một thôi một hồi nhưng đều là nói về những mặt tốt của mình thôi. An Tiểu Yêu mặc kệ anh ta nói gì thì nói, còn mình
thì tự rót rồi uống. Long Quân An thật đáng thương, đâu có biết An Tiểu
Yêu đã say rượu đâu, dù An Tiểu Yêu có uống loại rượu nào đi chăng nữa
thì cũng chỉ một ly là có thể say, Long Quân An nhìn thấy An Tiểu Yêu tự rót rượu nên vội cướp chai rượu trong tay An Tiểu Yêu.
"Tiểu Yêu, để em rót cho nào. Ha ha, chị uống thêm ly nữa nha ———"
Mặt An Tiểu Yêu ửng hồng, nhìn chằm chằm Long Quân An, tay giơ ra đòi lại chai rượu.
"Cậu muốn chết hả, đó là chai rượu của tôi mà."
Long Quân An giật mình, trong lòng lo lắng không biết An Tiểu Yêu bị
làm sao? Không phải vừa nãy vẫn còn bình thường sao. Giờ đúng là có nhìn mình nhưng không có chút dịu dàng, cũng không giống như đang liếc mắt
đưa tình, Long Quân An vội vàng thử An Tiểu Yêu.
"Tiểu Yêu, chị không uống quá nhiều chứ?"
"Nhiều cái rắm ý, đừng có lằng nhằng, giờ tôi muốn uống rượu."
Xong rồi, An Tiểu Yêu uống nhiều quá rồi. Nhưng có vẻ như An Tiểu Yêu
hơi khoa trương thì phải, mới uống có vài ly thôi mà sao có thể bị say
nhanh như vậy. Long Quân An vẫn không tin lắm nên cố thử thêm lần nữa.
"Tiểu Yêu, ước mơ lớn nhất của chị là gì?"
"Ước mơ à? Để tôi suy nghĩ chút đã ———"
Đầu An Tiểu Yêu hơi nghiêng nghiêng, ánh mắt mơ màng, nhìn bộ dạng lúc
này của An Tiểu Yêu làm cho Long Quân An nảy ra ý nghĩ không trong sáng
cho lắm. Dù An Tiểu Yêu có nói gì, chỉ cần là có lý chút thì chứng tỏ cô ấy còn chút tỉnh táo, trên trán Long Quân An chảy mồ hôi, trong lòng
cầu nguyện cho An Tiểu Yêu chưa say.
Suy nghĩ một lúc, An
Tiểu Yêu để mạnh chai rượu xuống bàn. "A, nhớ ra rồi. Ước mơ của tôi là
có thật nhiều, thật nhiều tiền."
May quá, An Tiểu Yêu cũng
chưa say quá, Long Quân An vỗ nhẹ lên ngực, thở phào nhẹ nhõm. Nhưng câu sau của An Tiểu Yêu lại làm cho Long Quân An suýt ngã xuống đất.
"Tôi muốn có nhiều, thật nhiều tiền, sau đó sẽ nuôi trai bao để ngày ngày bọn họ hầu hạ tôi, phục vụ tôi, ha ha ha ———"
Lúc này mặt Long Quân An xanh như tàu lá, người ngồi trước mặt mình có
phải là An Tiểu Yêu không đây? Nuôi trai bao, chắc chỉ có mình cô ấy mới có thể nghĩ ra mà thôi. Kiểu này thì chắc chắn An Tiểu Yêu bị say rồi,
Long Quân An đau khổ, định đỡ An Tiểu Yêu đi nghỉ, nhưng tay còn chưa
chạm tới nơi đã bị An Tiểu Yêu ra tay đánh trước rồi.
"Nhìn
cái gì, còn không mau rót rượu. Cậu muốn chết hả, trong đám trai bao đấy có cả cậu đấy, nên cậu hãy hầu hạ tôi cho tốt, nếu không tôi sẽ thiến
cậu ———"
"———"
Long Quân An khóc không ra nước
mắt, sớm biết thế này thì không đời nào mình cho An Tiểu Yêu động đến
rượu. Sao mình lại biến thành trai bao thế này, hu hu ——— số mình thật
khổ. Còn nói cái gì mà phải hầu hạ thật tốt, mình phải làm thế nào mới
được tính là tốt đây, Long Quân An ngồi xổm, hai tay ôm mặt, im lặng kêu than. An Tiểu Yêu nhìn Long
Quân An đang ngồi dưới đất, mặc kệ anh ta có đang buồn bực cô vẫn đá
Long Quân An một cái. "Nè, đi rót rượu cho tôi."
" ————"
Hu hu ——— mình hỏi gì không hỏi, sao lại đi hỏi ước mơ của An Tiểu Yêu
làm gì để phải chịu khổ thế này chứ. Long Quân An đứng dậy, ngoan ngoãn
như cún con. "Tiểu Yêu à, trước tiên chị nên nghỉ ngơi đã. Bây giờ chị
còn đang mang bầu, đừng uống nữa sẽ mệt đấy. Em hầu hạ chị đi nghỉ ngơi
được không?"
Long Quân An cố gắng khuyên bảo An Tiểu Yêu,
trong lòng cảm thấy hối hận vì âm mưu của mình mà phải trả cái giá quá
cao này. Lúc này An Tiểu Yêu bộc lộ khí chất của dân xã hội đen, chỉ
tiếc là không có ngậm điếu