
nhụa đen sì. Nhìn chúng cô bất giác cười chính mình: tốt
rồi ngươi đã là 1 con Qủy, chẳng ai cần ngươi nữa đâu. Haha ngươi thật
là đáng thương mà..
– Haha..haha..thật là lực cười mà..1 con qủy ai cần chứ.
Cười lớn nhưng ánh mắt tràn đầy đau xót, chế giễu chính mình. Cố gắng vực người dậy cô khập khễnh khó khăn rời đi. Lệ rơi uớt nhoà đầy mặt.
Bà Lâm đứng nhìn cô rời đi lẽ ra bà lên vui sướng mới đúng nhưng
chẳng hiểu vì sao bà không hề vui vẻ mà vô cùng đau xót, thương tâm. Cảm xúc đó chỉ có thể là huyết thống mới khơi dậy lên thôi. Vội lắc đầu bàn tay siết lên cánh cửa xe run rẩy bà lắp bắp nói:
– Không phải là Liên Thảo đâu, chắc chắn không phải Liên Thảo đâu…
Nước mắt vô thức rơi ra không phải Liên Thảo vậy tại sao lại đau đớn, chua xót đến vậy?
…..#…..#…..
Con Qủy dẫn 2 người đến Vực Đoạn Sầu. Đi qua vực này hai người mới
chính thức xâm nhập vào Qủy Cốc. Nghe nói dưới Vực này có 5 loại linh
vật canh giữ là xà, cổng tước, bạch hổ và 2 cái con linh vật nào đó, lúc Qủy Vương rời khỏi đây cũng chỉ có thể đánh bị thương 1 vài con rồi
nhanh chóng thoát thân.
Cả 2 đưa mắt nhìn nhau gật đầu ra hiệu rồi đoạt loạt nhảy xuống.
Dưới đấy cốc sương độc giăng đầy, xung quanh nồng nặc mùi tử khí. Cẩn thận đi vào thì chẳng thấy con linh vật nào xuất hiện nên cả 2 nhanh
chóng tìm được linh hồn vất vưởng của Dương Đằng thu lại. Chỉ là khi đi
nào thì dễ dàng nhưng lúc đi ra có dễ như thế.
2 người vừa đi đến đấy vực thì 1 tiếng gầm lớn làm kinh thiên động
địa, mặt đất rung lên dữ dội. Từ trên cao 1 con Bạch Hổ không giống Hổ
lao xuống vồ 2 người nhưng thật may là cả 2 tránh kịp. Vội lách mình
tránh sang 1 bên cả 2 đồng loạt lên tiếng:
– Con gì vậy?
Cái con Bạch Hổ này gọi nói là Bạch Hổ vì có mình Hổ vằn trắng còn 4
chân của nó thì móng vuốt sắc như rồng, mặt của dã qủy hung tợn răng gớm giếc.
“PHÙ PHÙ PHÙ”
Con Bạch Hổ đó phun ra những lửa là lửa cuộn trào đến phía 2 người.
Cả 2 phản xạ đâu phải chậm liền nhanh chóng phi thân lên tránh né. Nhưng là vừa lên cao thì bị cánh con vật nào đó sắc bén như đao đánh tới.
Vội vàng tránh né cả 2 giờ mới nhìn ra đó là 1 con khổng tước 9 đầu
dữ tợn, 2 mắt đỏ máu và 9 cái đầu đó đồng loạt phun lửa về phía 2 người.
Cả 2 lại lần nữa tránh né, Qủy Huyết quay sang nói với Vân Phong:
– Con chim này để ta, còn hổ dưới kia phần ngươi.
– Được.
Dứt lời cả 2 tách nhau ra người đánh trên không kẻ đánh dưới đất. Trận địa vô cùng hỗn loạn.
– Con chim lắm đầu xấu xí kia để Qủy Huyết ta phụng bồi ngươi.
- Con chim lắm đầu xấu xí kia để Qủy Huyết ta phụng bồi ngươi.
Lời vừa dứt Qủy Huyết nhếch miệng cười lao vào trận chiến.
Phía dưới Vân Phong cũng không hề chậm trễ tấn công Bạch Hổ.
Con Bạch Hổ phun lửa tứ tung khiến xung quanh rơi vào biển lửa. Nó
nhảy lên cao vồ về phía anh đưa ma chảo sắc bén chém qua. Không hề lúng
túng, lách mình tránh sang 1 bên 2 lòng bàn tay hoàng quang màu lam
không ngừng phát sáng.
Cản móng sắc bên trái, nó lại chém qua móng sắt bên phải. Khẽ lách
mình tránh khỏi ma chảo, anh nhanh chóng ngưng kết nội lực mạnh mẽ xuất
chưởng, đánh con Bạch Hổ ngã xuống đất. Nhưng xem ra nó cũng rất dai sức liền đứng dậy được ngay lao phía anh tấn công tiếp.
Phía trên cao Qủy Huyết đang tránh qua tránh lại 2 dải cánh sắc như
đao đó. 9 cái đầu khổng tước đồng loạt phun lửa cuồn cuộn như sóng thần. Xoay mình tránh khỏi cơn lửa sóng vô cùng đẹp mắt. Phi thân lên cao Qủy Huyết ngạo nghễ cười:
– Ngươi thể hiện vậy là qúa đủ rồi giờ đến lượt ta.
Hắn đưa 2 tay lên cao 1 đạo hào quang huyết đỏ loé sáng rực rỡ. Cơ
thể khẽ lên sức Qủy Huyết gầm lên 1 tiếng rồi đưa 2 tay chém thẳng về
phía khổng tước. Từ phiá hắn đánh về phía kia dải hào quang sáng rực như 1 lưỡi đao đoạt mệnh làm từ huyết đỏ.
Con khổng tước thét lên 1 tiếng đau đớn 9 cái đầu của nó đã bị lưỡi
đao đó chém đứt 3 cái. 2 mắt đỏ máu dữ tợn nó điên cuồng lao về phía hắn tấn công. 2 cánh đánh chém không ngừng nghỉ, 6 cái đầu cũng không phải
để không mà nhả lửa liên tục.
Vừa tránh vừa đỡ vừa đáp trả mặc dù Qủy Huyết đã rất linh hoạt xử trí nhưng cuối cùng sau bả vai vẫn bị 2 cánh của nó chém chúng.
Lộn 1 vòng tách xa nó ra cái cảm giác đau nhức sau lưng lan rộng ra,
có lẽ vết thương đó chém sâu đến tận xương hắn rồi. Máu từ đằng sau chảy xuống ướt đẫm sau lưng. Mùi huyết thơm lừng đã đánh thức 1 linh vật nữa tỉnh tại.
Phía dưới Vân Phong vẫn chiến đấu vô cùng quyết liệt với Bạch Hổ. Con Hổ gầm lên hất bay toàn bộ những khối đá lớn về phía Vân Phong. Không
hề có ý định né tránh anh từ từ vận lực giăng cho mình kết giới vững
chắc phá tan toàn bộ những tảng thạch bay đến thành bụi cát.
Con Hổ bỗng trở lên cuồng dã nhảy lên cao rồi phi thân xuống như muốn dùng sức nặng đè chết Vân Phong. Nhưng mà có vẻ nó đã đánh giá qúa thấp anh rồi, đường đường là 1 ma vương của cả ma giới anh đâu thể cứ đứng
đó cho nó đè được.
Phi thân tránh sang 1 bên, con Bạch Hổ có vẻ không can tâm liền rồ lên đưa ma chảo chém qua.
Cười khẩy anh đang chờ nó chém anh đây. Đôi bàn tay mạnh mẽ nhanh
nhẹn tóm lấy