Nhặt Được Yêu Nghiệt Ma Vương

Nhặt Được Yêu Nghiệt Ma Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323132

Bình chọn: 8.00/10/313 lượt.

ản năng vùng lên bỏ

chạy. Đứa bé chạy đến mệt nhoài nhìn lại đằng sau khoảng cách với con

búp bê đó vẫn còn quá gần.

Khóc nức nở đứa trẻ xông vào trốn trong 1 ngôi nhà gần đó. Đóng chặt

cửa chính, nó chạy lên tầng 2 xô cửa 1 phòng ngủ vội vàng khoá chặt và

nhanh chóng trốn xuống gầm giường.

Dưới gầm giường đứa bé bịp chặt miệng kìm hãm tiếng khóc phát ra khi nghe tiếng ” Rầm” “Rầm” dưới nhà.

Không sai cái cánh cửa đó không thể là khó nó, sau 2 lần xô đẩy thì

cánh cửa cũng đã bị nó làm nát vụn. Đã nói rồi trong giấc mơ mọi thứ đều giảm đi bản chất thật của nó rất nhiều.

Tiếng bước chân sàn sạt đang di chuyển nên phía trên tầng 2 càng làm

đứa trẻ sợ hãi. Từng phòng từng phòng đều bị nó mở ra tìm kiếm 1 lượt.

Cho đến khi đến phòng cuối cùng nó biết đứa trẻ đang trốn trong đây.

Đẩy mạnh ra cánh cửa bị đổ “rầm” mạnh mẽ xuống đất. Lê bước chân đi

vào trong nó đến tìm từng cái tủ 1 nhưng đều không thấy. Di chuyển đến

bên giường, phía dưới đôi mắt bé gái không ngừng mở lớn, thậm trí tiếng

tim đập mạnh mẽ chỉ sợ con búp bê ma đó nghe được. Run rẩy lúc này đây

với đứa bé từng phút giây trôi qua đều là những khoảng khắc đáng sợ với

cái chết đang không ngừng dình dập.

Nó đi đến bên giường kiểm tra, lúc này đứa bé gái quá hoảng sợ mà trợn tròn mắt.

Con búp bê không biết nghĩ gì mà lại trèo lên giường. Phía dưới đứa bé thấy vậy liền thả lỏng hơn ít nhiều.

Ngỡ tưởng nó trèo lên để kiểm tra hay ngủ chẳng hạn, nhưng không khi

đứa trẻ vừa cúi xuống lau nước mắt vậy mà khi vừa ngẩng đầu lên nhìn ra

ngoài thì đã thấy 2 con mắt đỏ gàu của nó đang nhìn chằm chằm. Không sai nó trèo lên giường đơn giản là nằm sấp xuống gần mép, cúi đầu xuống

kiểm tra.

- Áááááááá…Oaoaoaoaoa…

Quá kinh hãi đứa trẻ thét lên cùng tiếng khóc đến rát họng. Bây giờ

đứa bé đó không biết phải làm gì vì đã trốn vào đây thì không khác nào

đã trốn vào ngõ cụt. Giờ chỉ biết giương mắt lên nhìn búp bê.

Nó từ trên giường từ từ trườn xuống, bò vào ngầm giường như 1 cỗ máy. Cái đầu nó không ngừng giật giật lắc lư đáng sợ.

Đứa bé cố gắng lùi ra đằng sau nhưng không thể. Đôi chân cố thu lại

ôm sát cơ thể chỉ là chân phải thì co lên được, còn chân trái bị nó ôm

lấy kéo lại gần.

Hãi hùng đứa bé không ngừng giãy ra nhưng vô vọng vì cả cơ thể đứa

trẻ đang bị nó kéo ra ngoài. Chân phải co lên muốn đạp nó ra cũng bị nó

ôm lấy cả 2 chân. Kéo sấp đứa trẻ ra ngoài mặc cho đứa nhỏ có gào khóc

thế nào.

Ra khỏi gầm giường, nó tiến lại cầm tóc kéo lê lết đi ra ngoài. Đến

giữa phòng thì nó mới dừng lại lật ngửa đứa bé lên. Gào thét bé gái cố

gắng bò lại phía giường nhưng tất nhiên điều đó là không thể.

Ngồi đè lên phía ngực đứa trẻ giơ 2 con dao sắc bén cần dính đầy máu lên cao…

Bên ngoài giấc mơ, vì sợ 2 đứa trẻ ngủ say mà đạp chăn ra ngoài nhưng hơn hết là sự bất an không ngừng trỗi dậy nên mẹ của chúng liền mở cửa

vào phòng kiểm tra. Kinh hoàng với những gì nhìn thấy bà hét lên:

- ÁÁÁÁÁÁÁÁÁ…

Làm sao có thể không kinh hoàng khi đứa bé trai đang nằm trên vũng

máu tanh nồng. Hai mắt bị đâm nát tươm, cái cổ thì bị chặt đứt. Bên cạnh đứa bé gái không ngừng giãy giụa la hét nhưng không hiểu sao phát ra

ngoài lại là những âm “ưư” rên rỉ và hơn hết là trong tay đang giơ cao

đôi dao sắc bén chuẩn bị kết liễu.

Vội vàng lao tới ngăn lại giằng ra đôi dao nhưng chẳng những không

giằng ra được còn bị nó chém lại lên người mình đầy vết thương. Để rồi

tận mắt chứng kiến con gái của mình dùng dao đâm vào mắt không ngừng

nghỉ và cứ vậy cho đến khi tình trạng đứa bé gái không khác với bé trai

là bao nhiêu. Quá sốc bà mẹ cũng ngất xỉu ngay sau đó.

Nghe thấy tiếng hét toáng của bà mẹ mọi người đều tỉnh giấc chạy sang xem, từ chủ đến tớ đều không thể không tỉnh dậy lại xem.

Dương Đằng nghe thấy vậy liền tỉnh giấc, khoác vội chiếc áo xuống nhà xem tình hình. Chỉ là khi đi đến cầu thang không biết suy nghĩ gì lại

chạy nên tầng 3 đánh thức Liên Thảo. Tất nhiên sự phá đám đó có người

coi chẳng khác nào phao cứu sinh nhưng người khác lại rất muốn rất muốn

xông ra đạp cho cái tên phá đám đó bay khuất tầm nhìn.

Đúng vậy người trong phòng không ai khác chính là Liên Thảo và Vân

Phong. Đối với Liên Thảo lúc này thật sự đang rất nguy hiểm và cái nguy

hiểm này đang nằm trên cô đây.

Nhớ lại chuyện vừa rồi mà mặt cô vô thức ửng đỏ càng làm cho ai đó cáu tiết vì không thể tiếp tục. Lúc đó:

Giữ chặt lấy cổ tay Liên Thảo ngay lúc cô khó hiểu nhìn anh thì đã bị Vân Phong kéo lại, mất đà cô ngã nhào vào lồng ngực ấm áp của anh.

Dù cảm giác rất ấm áp nhưng cô vẫn hiểu mình đang ở trong tình trạng nào. Cứ mát mẻ như vậy ôm anh thì thật không ổn.

Chống 2 tay lên cơ ngực săn chắc cô muốn đẩy mình tách khỏi anh nhưng điều đó là không thể vì tay ai đó ôm chặt vòng eo nhỏ nhắn không cho cô có rời khỏi:

- Vân Phong.. Anh làm..làm gì vậy, buông em ra? (đỏ ửng mặt cô ấp úng nói)

- Buông ra ư? cũng được thôi.(thì thầm bên tai cô anh khàn giọng nói)

Nhưng chưa để cô vui mừng lâu vì đã thoát khỏi cảnh xấu hổ này thì

rất nhanh chóng thân thể kiều mị này đã được


Lamborghini Huracán LP 610-4 t