
ại,“Ngay cả hoàng thái hậu cũng phải nghe Hoàng Thượng sao?”.
“Xú nha đầu này thật to gan, cư nhiên dám chống đối trẫm, đừng tưởng
rằng có hoàng thái hậu là chỗ dựa của nàng, liền vọng tưởng bay lên làm
phượng hoàng, trẫm sẽ không cho nàng như ý .”.
Linh Lung nghe xong trong lòng thật không vui. Chính mình bị tội gì
nha,đến nơi đây tự rước lấy nhục,chẳng qua chuyện nàng đáp ứng nàng phải làm được, đây là nguyên tắc cơ bản làm người, cũng là chuyện khi cha
còn sống đã dạy nàng.
“Được, dân nữ và Hoàng Thượng đánh cuộc như thế nào?”.
Ánh mắt của Nạp lam chợt lóe lên,“Đánh thắng nàng chứ gì?”.
“Chỉ cần Hoàng Thượng có bản lĩnh đánh bại dân nữ, như vậy dân nữ sẽ tự động biến mất.”.
Nạp Lam không tin nghiêng người hỏi,“Thật sự? Đến lúc đó nàng thật sự nguyện ý buông tha?” Trên đời này nữ tử đều muốn làm hoàng hậu chấp
chưởng đông cung, đây chính là quang vinh, nàng không có khả năng ngoại
lệ.
“Dân nữ đã nói sẽ giữ lời,ý Hoàng Thượng như thế nào?” Vừa vào hầu
môn giống như biển, huống chi là hoàng cung. Linh lung không hề nghĩ
ngợi quá.
“Được, một lời đã định! Nếu nàng dám lật lọng, cũng đừng trách trẫm định nàng tội khi quân.” Nạp Lam ngưỡng mũi, cao ngạo nói.
Linh Lung giương cằm lên, nghiêm mặt nói:“Một lời đã định.”.
“Nô tỳ tham kiến Hoàng Thượng.” Trầm Hương không đoán được lại gặp
được vạn tuế gia ở chỗ này, vẻ mặt kinh hoàng vội vàng quỳ xuống hành
lễ.
Tiểu Thuận Tử thấp xích,“Ngươi lđang làm gì?”.
Trầm Hương run rẩy nói:“Hồi Thuận công công, nô tỳ được phái tới hầu hạ cô nương .”.
“Không có gì nói liền lui ra, không phát hiện Hoàng Thượng và Linh Lung cô nương đang nói chuyện sao?”.
Trầm Hương mang đồ ăn tới đặt xuống.“Dạ!Dạ.”.
Thấy Nạp Lam không tính rời đi,Linh Lung liếc mắt nhìn thức ăn thịnh
soạn trên bàn. Sức ăn của nàng không lớn, chỉ sợ lại phải lãng phí .
“Hoàng Thượng dùng đồ ăn sớm chưa?” Nàng thuận miệng hỏi một chút.
Nạp Lam không đoán được nàng hỏi như vậy, cũng thẳng thắn nói:“Còn chưa có ăn nha.”.
“Như vậy, Hoàng Thượng có phải cần phải đi hay không?” Cứ ở chỗ này cùng nàng mắt to trừng đôi mắt nhỏ là có ý gì chứ.
Quả nhiên, lời nàng vừa ra, lập tức mặt rồng có chút hờn giận.
“Nàng dám đuổi trẫm sao?Mỗi chỗ trong hoàng cung này đều thuộc về
trẫm , trẫm muốn ăn ở nơi nào thì ở nơi ấy, không ai có tư cách đuổi
trẫm.”.
Linh Lung trợn mắt nhịn xuống xúc động.“Ý Dân nữ là, Hoàng Thượng
cũng đã đói bụng, sao không trở về ăn uống no đủ, buổi chiều mới có tinh thần cùng dân nữ luận võ.”.
Hừ! Nàng càng muốn đuổi hắn đi! Hắn lại càng không đi.Giọng nói của
Nạp lam lạnh lùng:“Trẫm quyết định ở trong này dùng bữa, không được
sao?”
Linh Lung còn chưa trả lời,Tiểu Thuận Tử đã cướp lời ,“Hoàng Thượng,việc này trăm vạn lần không được.”.
Nạp Lam tức giận liếc hắn hỏi:“Vì sao không được? Chẳng lẽ trẫm muốn dùng bữa nơi nào cũng không được sao?”.
“Ách! Này……” Tiểu Thuận Tử nhất thời không còn lời nào để nói.
“Hoàng Thượng,Thuận công công nói đúng, ngài chính là vua của một
nước, dùng bữa với dân nữ sẽ bôi nhọ thân phận tôn quý của ngài, thật sự không ổn.” Linh Lung cũng không muốn ngồi cùng bàn ăn với hắn, như vậy
sẽ làm cho nàng mất khẩu vị nha.
Nạp Lam chính là cố ý làm trái lại ý của nàng,“Trẫm chính là muốn ở
trong này dùng bữa, ai phản đối cũng không được. Tiểu Thuận Tử, còn
không chuẩn bị thiện.”.
“Dạ, Hoàng Thượng.” Tiểu Thuận Tử không dám lại có hai lời .“Truyền lệnh!”.
Linh Lung trợn mắt há hốc mồm nhìn các cung nữ nối đuôi nhau ra vào,
đem đồ ăn đế vương chuyên dụng đưa vào Phượng Minh Điện,nàng lại vô lực
ngăn cản mọi chuyện. Xem ra tiểu hoàng đế này ngoại trừ kiêu căng bá
đạo, muốn làm gì thì làm, hiện tại lại thêm tác phong vô lại, ác bá, quả thực làm cho người ta chán nản.
Tiểu Thuận Tử theo thường lệ dùng đũa bạc thử mỗi món ăn, xác định không có nguy hiểm, mới làm cho Hoàng Thượng dùng.
“Hoàng Thượng, có thể dùng bữa .”.
Nạp Lam kiêu ngạo liếc nhìn Linh Lung ngồi đối diện bằng nửa con mắt, dùng giọng ban ân nói:“Không phải là người nào cũng may mắn có thể cộng thiện (ăn cơm) với hoàng đế, nàng là người đầu tiên.”
“Dân nữ nên quỳ xuống để cảm ơn Hoàng Thượng ân điển sao?” Nàng hỏi châm biếm.
Nạp lam lộ vẻ mặt đắc ý, không có nghe trong lời nói của nàng có ý
châm biếm.“Trẫm chuẩn nàng không cần quỳ xuống, chỉ cần ghi tạc trong
lòng là đủ rồi.”.
Linh Lung thiếu chút nữa bị nước bọt của mình làm nghẹn. Nàng thực
chưa thấy qua người có da mặt dày như vậy, nhưng người này lại là cái
hoàng đế nha…….làm cho người ta thật muốn đấm một cái.
“A! Mắt Trẫm!”.
Nạp Lam che một bên mắt phải, đau đến nước mắt nhanh chảy xuống.
“Hoàng Thượng!” Tiểu Thuận Tử kinh hoảng xông lên xem xảy ra chuyện
gì,“Mau để cho nô tài nhìn xem có nghiêm trọng không, có cần thỉnh ngự y hay không? Hoàng Thượng……”.
Linh Lung ở trong lòng thầm cười trộm.“Chỉ cần luộc trứng chính,sau
đó lấy khăn quấn lại lên sẽ không sao, huống chi ta đã tận lực hạ thủ
lưu tình .” Giống như bọn họ ở bên ngoài làm xiếc, vết thương nhỏ này
căn bản không tính là cái gì.
“Thân thể Ho