Polaroid
Nguyện Ước Trọn Đời

Nguyện Ước Trọn Đời

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325504

Bình chọn: 10.00/10/550 lượt.

ì thầm:

- Như vậy lại càng tăng giá trị của em, cho anh thấy đương nhiên phải quý trọng giá trị của em.

Cô không muốn nói rằng, tâm trạng cô rất vui, bởi vì cái từ “nuôi” ánh nói khiến cô rất thích.

Anh liếc nhìn cô, tay bắt đầu đạt hạnh kiểm xấu, tung váy cô lên, kéo quần lót xuống. Trong khi tay cô cũng không chậm trễ ném quần anh xuống đất. Anh tách hai chân cô ra, hung hăng ép cô xuống, cả cơ thể anh dán lên người cô.

Cô không ngừng dãy dụa, nhưng miệng anh vẫn chôn trên ngực cô, không ngừng cắn xé.

Cô cố gắng hít lấy một chút không khí, cuối cùng gắt gao ôm chặt lấy cơ thể anh.

Anh ôm cô đi thẳng đến chiếc giường cách đó không xa, trực tiếp ném cô lên giường, cơ thể cao lớn của anh lại trực tiếp áp lên người cô.

Cô vừa né tránh vừa cười:

- Em đã bảo anh vẫn có thể mệt hơn mà, em còn hiểu rõ anh hơn chính bản thân anh nhé, đúng không?

Anh vẫn nắm chặt cơ thể cô, tiến mạnh vào cơ thể cô, nhìn khuôn mặt ửng hồng của cô, hung hăng hôn lên môi cô:

- Anh chỉ đang nghĩ, phải làm thế nào khiến em mệt đến mức không nói ra hơi, anh mới có thể yên tâm ngủ ngon.

Lúc anh nói câu này, anh vẫn không ngừng rong ruổi trong cơ thẻ cô.

Một màn kích tình tới quá đột ngột, cô nói không lên lời, những âm thanh trên miệng cô chuyển thành những tiếng kêu gào tinh tế.

Cô chợt nhận ra rằng cô đã nghĩ sai về anh, cô vẫn luôn cho rằng phản ứng của cô không còn tác động lớn đến anh nữa, nhưng khi cô rơi vào mê trận hoan ái này, tiếng kêu rên không ngừng của cô khiến động tác của anh ngày càng trở nên mãnh liệt.

Trong cơ thể họ dường như là một ngọn núi lửa đang không ngừng tăng nhiệt độ đến mức nham thạch có thể nóng chảy.

Cô gắt gao ôm lấy cơ thể anh, có lẽ đây cũng chính là nguyên nhân khiến nhiệt độ cơ thể cô không ngừng tăng cao.

Anh hôn cô một cách cuồng nhiệt, mọi động tác của anh cũng trở nên mãnh liệt, như là nghiệm chứng chứng minh điều anh vừa nói.

Đến khi nham thạch nóng bỏng sôi trào, toàn thân cô run rẩy, cô không kìm được thét lên một tiếng.

Nhưng vẫn chưa xong, cô không hiểu hôm nay anh làm sao, ngay tại giờ phút đó, anh vẫn không ngừng lại.

Anh vẫn đè lên người cô như vậy, vẫn liên kết chặt chẽ với cơ thể cô.

Mồ hôi trên cơ thể anh chảy xuống người cô, khiến cô hơi khó chịu:

- Em, mệt chết mất.

Dường như anh đang cười, cô cũng chẳng thấy rõ, chỉ nghe thấy anh nói:

- Không phải không còn sức để nói nữa sao?

Cô thật rất muốn mắng người, nhưng bộ dạng mềm nhũn của cô lại chẳng đủ khí thế đó.

Đến thời điểm anh mở toan hai chân cô thêm nữa, cô thật sự nhớ đến một câu nói nổi tiếng: “Họ là giao thớt, ta là thịt cá”.

Cuối cùng anh cũng đứng dậy, nhưng chỉ kéo chân của cô vòng lên người anh, tay anh vừa vân vê mông cô, vừa ra vào nhiều lần.

Cô thực sự không còn chút sức lực nào, hoặc cô dùng toàn bộ chút sức ít ỏi cầm lấy cái ga giường, cô cảm thấy toàn thân nóng rực, mồ hôi hòa tan vào nước mắt, chầm chậm rơi trên cơ thể. Không còn nghi ngờ gì nữa, khuôn mặt cô hồng đến mức không thể nhận ra hình dáng.

Có thể vì động tác của anh vẫn mạnh mẽ không ngừng, cô không nhịn được mở miệng:

- Trình Nghi Triết… Em xin anh, chậm một chút…

Anh không mở miệng, tốc độ lại càng tăng.

- Chậm một chút đi mà… Em không chịu nổi nữa…

Anh vẫn chưa nói chuyện, cơ thể vẫn không ngừng chuyển động.

Cô muốn di chuyển chân một chút, nhưng anh giữ chặt mông cô, cô không thể cử động, mà âm thanh va đập không ngừng vang lên, khiến đầu óc cô càng thêm trống rỗng.

Cuối cùng, anh điên cuồng tiến vào, đem chất lỏng nóng rực của mình bắn vào cơ thể cô.

Cô cúi đầu khóc, để chất lỏng kia tùy tiện chảy ra ngoài cơ thể.

Anh nằm trên người cô, không ngừng thở gấp.

Cô mềm nhũn, cả người nhớp nháp, cô giật giật chân, chỉ có một cảm giác rất rõ ràng một dòng chất lỏng trắng mịn liên tục chảy trên đùi cô.

Anh nghỉ một lúc, tay anh hướng về phía mặt cô:

- Khóc cái gì mà khóc ?

Cô không trả lời, cô thấy rất tủi thân:

- Anh đâu có bắt nạt em.

Cái này mà không tính là bắt nạt, thì thế nào mới được gọi là bắt nạt đây.

- Em muốn đi tắm…

Cuối cùng cô mới chịu phun ra một câu đầy đủ.

Trình Nghi Triết nhướng mày:

- Anh cũng không cấm.

Cô lấy tay đẩy anh ra:

- Em ..

- Sao?

- Cả người em chẳng còn chút sức lực nào nữa…

- Cho nên?

- Anh có thể bế em đi không?

Trình Nghi Triết nở một nụ cười:

- Có thể.

Trầm mặc một lúc, tay anh trượt đến ngực cô:

- Làm tiếp lần nữa.

- Anh là đồ khốn khiếp.

Tay anh mân mê bộ ngực mềm mại:

- Em còn nhiều lần khốn khiếp hơn anh cơ, anh chỉ tính tiền một lần duy nhất, còn em bây giờ mới đến thời điểm tính tiền.

Anh chống tay lên người, cúi đầu cắn lên bộ ngực vô cũng mềm mại.

Cô khóc không ra nước mắt, lần này là tự cô đem thân đến tận cửa dâng cho anh nhé.

- Anh thiếu phụ nữ đến thế cơ à?

Cô tức giận đến mức lồng ngực phập phồng.

Anh gật gật đầu:

- Hôm nay anh vô cùng thiếu thốn, may mà em tốt bụng, nhất định đoán được anh cần nên từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây thỏa mãn anh.

Tốt bụng cái con khỉ.

Anh đi vài bước, nâng mông cô lên, lại gắn chặt hai cơ thể với nhau.

Cô phát hiện, b