
nhỏ bị Cố Dịch Huân làm hư, sớm đã biết mùi vị, thời gian này cô và Cố Dịch Huân hình như cấm dục đã gần hai tháng, không phải không nghĩ muốn. Lúc này một khi đã đùa thân thể vốn là mẫn cảm lại thành mẫn cảm kỳ cục, căn bản chịu không nổi tất cả kỳ xảo trêu đùa của cố Dịch Huân.
“A, như vậy đã chịu khỗng nồi?” cố Dịch Huân phun ra hơi thở mềm mại bên miệng, vừa lòng mỉm cười hỏi Lộ Diêu.
“Chán ghét… Đại hỗn… A…”
Chữ “Đản” còn chưa nói ra miệng liền bị một tiếng kêu run rẩy nhỏ vụn thay thế, là Cố Dịch Huân thừa dịp Lộ Diêu nói chuyện phân tâm liền đem ngón tay thon dài đi vào hoa viên bí mật đã lâu không thăm hỏi.
Tầng tầng nộn thịt gắt gao hút chặt dị vật xâm nhập, ẩm ướt nóng ấm rất nhanh liền đến, chi là nghĩ đến loại cảm giác tiêu hồn này Cố Dịch Huân liền nhiệt huyết sôi trào. Một lượt, hai lượt, ba lượt, ngón tay thon dài không ngừng biến hóa các loại hình dạng, hoặc đứng thẳng hoặc gấp khúc lướt qua nơi ẩm ướt hoặc áp sát vào vách tường, bạc môi cũng không nhàn rỗi, cánh môi hôn nhẹ như cánh bướm phía trong đùi Lộ Diêu, răng nanh thỉnh thoảng khẽ cắn lên làn da non mịn. Lộ Diêu bị từng trận run rẩy bao phủ, da thịt bóng loáng bất mãn nổi da gà.
“Bảo bối của anh đói bụng sao.” cố Dịch Huân rút ngón lay ra quơ quơ ở trước mặt Lộ Diêu, tà ác cười nói. Đóa hoa phấn hồng của Lộ Diêu đã nở rộ, dịch hoa chảy xuống theo đường, làm ga giường dưới thân ẩm ướt một mảng lớn.
Lộ Diêu ưm một tiếng quay đầu đem khuôn mặt hòng vùi vào bên gối, thật sự rất thẹn thùng a! Người đàn ông này làm sao có thể ác liệt như vậy?! Lộ Diêu cứ việc phẫn hận trong lòng, nhưng thân thể lại sớm đem cô bán đứng, nóng vội muốn thứ to lớn của anh nhanh chóng lấp đầy hư không, ngón tay thon dài quen thuộc kia làm sao có thế thỏa mãn được hư không của cô?
“Ân… Dịch Huân ca ca… Khó chịu…” Lộ Diêu khó nhịn lắc lắc thân thề, tiếng kcu như than nhẹ hòa cùng tiếng thở gấp sốt ruột càng ngày càng rỗ ràng trong không gian ycn tình.
“Khó chịu thế nào, báo bối?”
“Ân…”
Lộ Diêu nhẹ giọng hừ, như thế nào cũng ngượng ngùng không nói được ra miệng, nhưng Cố Dịch Huân hôm nay quyết tâm muốn giáo huấn cô, vô luận Lộ Diêu làm nũng như thế nào cũng không đủ.
“Thế này? Hay là… Thế này?”
“Anh… Trứng thối…” Lộ Diêu vừa thẹn vừa vội, trong đôi mắt đẹp là một mảnh thủy quang mê ly. “Em… Em muốn…”
“Bảo bối ngoan muốn cái gi, ân?” cố Dịch Huân thấp giọng dụ dỗ
“Được rồi, đừng khóc, tiểu hỗn đản.” Bất đắc dĩ thở dài, hôn lên nước mắt ở khóe mắt Lộ Diêu, lại mềm lòng.
“Lần sau còn dám không ngoan hay không?”
Lộ Diêu dùng sức lắc đầu, bĩu môi tội nghiệp trừng mắt nhìn Cố Dịch Huân, dùng ánh mắt cam đoan lần sau không dám nữa. Đến thời điểm này, cái gì uy vũ không khuất phục, nghèo hèn không đổi thay, phú quý cũng không màng (đại loại là không khuất phục trước quyền lực, tiền bạc dù là nghèo cũng không thay đối) linh tinh đều là mây bay, tựa như con ngựa đứt cương!
Cố Dịch Huân kỳ thật sớm đã nhẫn nại đến cực hạn, dục vọng cứng rắn nóng rực dâng trào đến trướng đau, gân xanh đột nhiên nhảy lên, lúc này vừa vặn biết thời biết thế đem vật cứng rắn thật lớn đưa vào nơi mật nước của cô.
Tại thời khắc Cố Dịch Huân tiến vào, Lộ Diêu mới biết được chính Cố Dịch Huân cũng cấp bách đến thế nào! Tình huống của anh so với chính mình cũng không khá hơn bao nhiêu, gương mặt than bình tĩnh lãnh khốc kia bỗng chốc trở nên mạnh mẽ! Ai… Bất đắc đĩ là quân địch quá giảo hoạt, ý chí cách mạng của bên ta lại không kiên định, cuối cùng chỉ có thể như vậy
Bên ngoài gió lạnh thấu xương tuyết bay tán loạn, cũng không ngăn được nhiệt tình dào dạt ở trong phòng, lửa băng ngập trời…
Hai người ầm ĩ suốt cả buồi chiều, thẳng đến khi trời tối thui mới hoàn toàn ngưng chiến!
Cố Dịch Huân đem Lộ Diêu tắm rửa sạch sẽ rồi đặt trên giường lớn đã thay ga giường mới, sau đó chính mình mới vào phòng tắm rửa.
Lộ Diêu nằm ở trên giường cắn móng tay, ngơ ngác nhìn trần nhà. Như thế nào kết quả lại thế này? Mồi lần đều là anh chọc chính mình tức giận trước, rõ ràng quyền chủ động do chính mình nắm trong tay, nhưng Cố Dịch Huân chính là có loại năng lực này, đến cuối cùng kết quả lại nghịch chuyển, chính mình vĩnh viễn là người chịu thiệt!
Vấn đề này phỏng chừng cả đời Lộ Diêu cũng không hiểu rõ, gặp được anh, cuộc sống nữ vương của cô liền không còn nữa, chỉ còn là một cô gái yếu đuối mà một chút xô đẩy là ngã!
“Không cần cắn móng tay!”
Cố Dịch Huân tắm rửa xong đi ra chỉ thấy cô gái nhỏ ngần người cắn ngón tay, cau mày cầm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại nắm vào trong tay.
Bởi vì vừa mới tắm rửa xong, mái tóc đcn nhánh còn mang theo bọt nước,
một cỗ hơi nóng bốc lên mang theo hương vị độc đáo của anh, từng giọt nước như hạt mưa rơi xuống theo động tác của anh, chảy một đường dọc theo đường cong của thân thể lướt qua bả vai, qua ngực, cuối cùng thấm vào cái khăn tắm anh quấn quanh bụng.
Lộ Diêu nhìn vậy mặt lại hồng lên, người đàn ông của cô có dáng người quá nóng bỏng đi, màu da kia, cơ bắp kia, xúc cảm kia, chậc chậc chậc… Cực phẩm! Kỳ thật… Biến thành cô gái nhỏ bé cùa anh cũng kh