Disneyland 1972 Love the old s
Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324122

Bình chọn: 7.00/10/412 lượt.

thành nữ nhân sóng vai cùng tôi. Tôi có năng lực này vì muốn chống đỡ muốn cho cô ấy một mảnh trời sáng sủa, sẽ không để cô ấy phải trải qua mưa gió, nhìn cô ấy bị thương tôi sẽ so với ai khác sẽ đau đớn gấp bội!” Trong mắt Cố Dịch Huân tràn ngập một tầng sương mù lo lắng, mang theo vẻ trầm trọng không che giấu được.

Có một tiếng thở dài nhẹ nhàng, từ rất xa rất xa trong không trung bay tới, là vận mệnh sao?

Người ta nói ra tình yêu quyết tuyệt như thế, Lâm Á Bá như mất hết sinh lực ngã ngồi lên ghế, bàn tay tái nhợt có thể nhìn thấy gân xanh và mạch máu nâng lên che lại hai mắt, thì thào nói nhỏ “Vì sao, vì sao…”

Cố Dịch Huân giống như cũng bị cuốn hút, ngữ khí bi thương mà chua xót, “Tôi cam tâm tình nguyện dùng chính mình thế (thế ở đây là chống đỡ, không phải thay thế nhé!) mưa gió để cô ấy có một cuộc đời vô ưu! Bởi vì tôi yêu cô ấy, cho nên mới nguyện ý sủng cô ấy, sủng cô ấy đến vô pháp vô thiên, trừ bỏ tôi ra thì ai cũng chịu không nổi, như vậy cô ấy mới có thể vĩnh viễn ở lại bên cạnh tôi.”

“Anh thật sự… Thật sự… Quá tàn nhẫn…” Giọt lệ trong suốt lướt qua khe hở của bàn tay, rơi xuống thành từng mảnh nhỏ. Ai nói đàn ông không có nước mắt? Chỉ có thể nói, người đó, tổn thương chưa đủ sâu.

Cố Dịch Huân thở dài, “Á Bá, nên quên đi, đổi một hoàn cảnh khác để sống tốt hơn.” Anh biết anh xác thực mình rất tàn nhẫn, nói thẳng chuyện tình cảm vô luận như thế nào đối với một người luôn luôn là sự tra tấn tàn khốc, đau dài không bằng đau ngắn, dao sắc chặt đay rối (giải quyết nhanh gọn, dứt khoát) như vậy, đối với anh, đối với hắn, còn có đối với cô ấy, đều tốt!

Trên xích đu trong hoa viên, hai người đang ngồi có khuôn mặt tương tự.

Lộ Diêu híp mắt tựa vào trên người Lộ Viễn, quanh chóp mũi có mùi hoa tự nhiên, là muốn đến đây để xem hoa nở rộ lần cuối cùng (cuối mùa), xích đu nhẹ nhàng đu đưa cực kỳ giống chiếc nôi của trẻ con, Lộ Diêu buồn ngủ.

Sau thời gian yên tĩnh của buổi trưa, mặt trời tỏa một độ ấm vừa phải, gió thu mát mẻ chậm rãi thổi, mỗi một lỗ chân lông trên toàn thân đều được thư giãn, hít lấy không khí mới mẻ của thiên nhiên. Ưu điểm duy nhất của khu biệt thự cao cấp —— phong cảnh quả thật thoát tục.

“Diêu Diêu.”

“Ân…” Trong không gian mông lung có người gọi tên chính mình, mơ hồ trả lời, chờ câu tiếp theo.

“Ca ca làm ảo thuật cho em xem được không?”

Đôi mắt to ngập nước chậm rãi mở ra, tràn đầy nghi hoặc, “Ca, học làm ảo thuật từ khi nào?” Đây là người thân, vô luận bình thường ầm ĩ hay nháo loạn như thế nào, ở thời điểm bạn cần nhất định sẽ xuất hiện bên cạnh bạn, yên lặng ở cạnh bạn cho bạn sức mạnh vô cùng lớn, đó là cảm giác yên tĩnh mà lại an tâm.

“Nhìn cho kĩ.” Lộ Viễn cúi người hái một đóa hoa, hai tay vừa di chuyển đóa hoa đỏ tươi thế nhưng biến thành một cái khăn màu đỏ bằng tơ lụa.

“Nha! Rất thần kỳ. Làm như thế nào a?” Tuy rằng trên tivi thường xuyên xem được những loại ảo thuật tương tự như vậy, nhưng dù sao cũng là cách một lớp màn hình, luôn cảm thấy có một loại cảm giác sai lệch nào đó, hiện tại ở ngay trước mắt mà chính mình cũng không phát hiện được một sơ hở nào, nên rung động tò mò muốn nghĩ.

“Hoa ở chỗ này, Diêu Diêu lấy bông hoa vừa hái ở trong tay áo này ra. Rất đơn giản, chính là phải hiểu được cách lợi dụng điểm mù của thị giác.”

Lộ Diêu lấy hoa và chiếc khăn lụa cầm lên tay để nghiên cứu.

“Diêu Diêu, có đôi khi tận mắt nhìn thấy cũng không nhất định là thật.”

“Cho anh, em phải đi rồi.” Những thứ trong tay để lại trên người Lộ Viễn, đứng dậy hướng phòng trong đi đến.

“Diêu Diêu! Trốn tránh sẽ không giải quyết được vấn đề.” Lộ Viễn vươn cánh tay dài ra bắt lấy cổ tay của Lộ Diêu, lại lôi kéo cô ngồi trở lại xích đu.

“Em đói bụng, em muốn đi ăn chút gì đó!”

“Chẳng lẽ em không cảm thấy kỳ quái sao, vì sao em xem cái đĩa đó ghi hình mà lại không ghi tiếng, vì sao Nhã Di nói chính mình mang thai nói đứa nhỏ trong bụng cô ta là bảo bối, đảo mắt sau đó lại có thể kịch liệt như vậy cùng A Huân…” Nhìn thấy ánh mắt hung ác giống như muốn giết người của em gái, Lộ Viễn im miệng đúng lúc vòng vo nói sang đề tài khác, “Còn có, em đã thấy người đàn ông nào sau khi làm tình lại có bộ dạng suy sụp giống như cậu ấy chưa?”

“Em có tìm A Huân hỏi cho rõ ràng không? Đơn giản là một đoạn băng ghi hình không biết là thật hay là giả mà đi phủ định tất cả về cậu ấy, em cảm thấy như vậy có đúng không? Cho dù là đúng như vậy, em có phải nên cho người ta một cơ hội giải thích chứ không phải lập tức phán quyết hình phạt cho ậu ấy?”

Tiếng nói nhu hòa trầm thấp vờn quanh tai, dẫn dắt từng bước. Lộ Diêu không tự giác theo lời nói của Lộ Viễn mà bắt đầu tự hỏi, giống như thật sự không cho anh cơ hội giải thích! Cảm xúc của chính mình lúc ấy chỉ có kích động, một lòng nhận định chính mình bị phản bội bị lừa gạt, nên xem nhẹ rất nhiều chi tiết, sắc mặt cô tái nhợt khi nhớ đến vết máu trên cánh tay, nhưng là…

“Nhưng anh ấy quả thật cùng nữ nhân khác đã làm, không phải sao?!” Lộ Diêu nhớ lại cảnh tượng đã thấy vào lúc đó trong lòng lại giống như bị nhét vào một đống bông, vô cùng k