
ờng toàn
bộ”
Mọi người nghe xong số tiền khổng lồ này kinh ngạc không dứt, Nhân
Nhân che miệng lại, khiếp sợ vô cùng. “Anh… Anh điên rồi?” Vì xin G.B ra mặt giúp Song Tinh, anh thế nhưng… Ngay cả nhà cũng bán? Tại sao? Cô dĩ nhiên biết tại sao! Ánh mắt của anh cực nóng, trong mắt của anh chỉ có
cô, mọi thứ anh làm chỉ vì cô. Anh mỉm cười với cô, nụ cười của anh làm
người ta hoa mắt mê đảo.
“Nhân Nhân, yêu làm cho người ta điên cuồng” Trong mắt của anh lóe ra tia sáng hài hước, nước mắt cô chảy ra, kinh ngạc nói không ra lời. Anh nói: “Vì em, anh đã cô độc, ngay cả xe thể thao anh cũng bán, táng gia
bại sản, em muốn anh không?” Anh nói rất thảm, nhưng giọng nói vẫn tràn
đầy tự tin.
Cô lã chã rơi lệ, không dám tin lắc đầu. “Anh điên thật rồi, nhiều tiền như vậy…”
“Anh không cần , tiền kiếm thì có được, em lập gia đình anh sẽ thảm”
Cô nín khóc mỉm cười, xông lên ôm anh, ôm lấy người đàn ông cô yêu
thương thật chặt, vui mừng mà khóc tại vòm ngực ấm áp của anh.
Cha sứ u mê, Xa Chân Phàm giận đến cao giọng gầm thét, nhưng Nhân
Nhân mặc kệ, cô chỉ lo lấy khóc ở trong lòng anh, cô mặc kệ, cô chỉ muốn người đàn ông này! Anh hại cô cảm động đến cái gì cũng không muốn để ý
tới .
Tâm tình Úy Sanh phức tạp lại mâu thuẫn, ông nhìn thấy con gái ôm
chặt người đàn ông kia khóc, ông biết Nhân Nhân yêu chính là người đàn
ông kia. Cha mẹ Xa Chân Phàm chạy tới chất vấn ông, chủ quản G.B cũng
tới bắt tay ông, cũng hỏi thăm vấn đề hợp tác của bọn họ.
Hiện trường hỗn loạn một mảnh, tân khách nghị luận sôi nổi, phóng
viên vây quanh Úy Nhân Nhân cùng Cảnh Chi Giới chụp hình, các nữ phóng
viên lại càng hâm mộ đến chết .
Nhân Nhân nghe không được những tiếng động khác, ôm Cảnh Chi Giới, giờ phút này cảm thấy thật giống như đi trên mây.
Một nữ phóng viên đi tới trước thân ảnh hai người đang ôm nhau. Cô ta mặc một bộ quần áo màu hồng đơn giản, khuôn mặt khôn khéo giỏi giang,
yêu thích và ngưỡng mộ nói trước ống kính –
“Đây thật là truyền kỳ tình yêu lãng mạn nhất thế kỷ này, nhà thiết
kế phần mềm Cảnh Chi Giới vì giai nhân, cam nguyện vi phạm hợp đồng, bán bất động sản lấy tiền mặt trả tiền trái hợp đồng, thậm chí ra mặt mượn
hơi G.B trợ giúp tập đoàn Song Tinh. Hãy tin tôi, đây không phải là thần thoại, yêu làm cho người ta điên cuồng, yêu làm cho người ta cam nguyện hy sinh hết thảy, Cảnh Chi Giới làm được, bên cạnh của bạn cũng có một
người như vậy sao? Bạn còn đang đợi một người đàn ông như vậy không…”
Bên ngoài hội trường, một chiếc Motor dừng ở ven đường. Cảnh Thiếu
Hoa nhàm chán dừng ở ven đường chờ anh trai đi ra ngoài, một nữ sinh đi
qua, cậu ta huýt gió, huýt sáo, dùng còi gọi cô gái, làm cho cô gái sợ
đến ngã nhào. Hé hé ~~ Ánh mắt cậu ta sáng lên, nhìn thấy nội y, nữ sinh kia vội vàng đứng lên. Cảnh Thiếu Hoa hô to –
“Hey! Girl, cho xem chút!”
~~***~~
Ánh đèn ấm áp chiếu thẳng xuống sàn nhà màu trắng, góc sàn nhà, là
váy cưới màu trắng, mà giữa đại sảnh, trên thảm Ba Tư, cánh tay cường
tráng của Cảnh Chi Giới vòng qua ôm Nhân Nhân đang nằm.
Nhân Nhân nghịch ngợm vươn đầu ngón tay vẽ vẽ lên vòm ngực trần của
anh, vòng Cartier tình yêu chân thật phát sáng trên cổ tay trắng nõn của cô. Cô ngẩng mặt từ trước ngực anh, cười nhìn anh. “Này, căn phòng này
khi nào thì đấu giá?”
Cảnh Chi Giới hài lòng ôm người thương. “Đã có người mua tới xem rồi” Anh vuốt ve tóc cô. “Anh mấy ngày nay phải dọn nhà, toàn bộ xích đu,
thảm, cây anh đào nửa chết nửa sống em mua phải sang tên đến nhà em, anh thấy anh tạm thời phải ủy khuất tới nhà em rồi”
Nhân Nhân đá anh một cước. “Em á, em nhiệt tình yêu thương tự do, em
chịu không được nhiều người!” Cô cố ý nói. “Để ở đâu thì tốt?”
Anh tung mình, đặt cô dưới thân. “Đối với sự khỏe mạnh của em có trợ
giúp” Anh tà ác liếm gò má cô. “Bởi vì em phải thường xuyên vận động” Cô khanh khách cười né tránh thế công của anh.
Cô vòng qua cổ anh, ánh mắt nghiêm túc nói: “Anh sẽ không tiếc sao?
Rời khỏi Thập Phương chi nhiều tiền như vậy, nửa cuộc đời anh để dành…”
Anh nắm mũi cô. “Anh xin em ~~ đáng tiếc cái gì?” Anh hôn má và mắt
cô. “Có chút lòng tin với anh có được không, tiền lương G.B cho anh gấp
đôi Thập Phương, không bao lâu nữa lại có thể mua nhà, mua xe thể thao…”
Nhân Nhân nhìn trần nhà, thở dài. “Có lẽ anh không luyến tiếc nơi này, em đã có tình cảm với nơi này”
“Anh!” Anh xem thường. “Phụ nữ cứ như vậy, đa sầu đa cảm. Nhân Nhân,
trước khi anh nhậm chức, chúng ta đi Hồng Kông một chuyến” Anh và Nhân
Nhân phải nói chuyện với Đặng phu nhân.
“Được!” Nhân Nhân sờ mặt anh, đôi mắt đẹp nhìn anh. “Anh đối xử với em thật tốt …” Cô nghẹn ngào. “Cám ơn anh vì tất cả…”
Cô đỏ mắt, anh cười, cúi xuống hôn lên khuôn mặt, hôn lỗ tai cô. “Việc này không là gì”
Nhân Nhân vui mừng mà khóc, không thể tin được chuyện có thể viên
giải quyết mãn. Anh vừa đau lòng vừa buồn cười ôm cô vào trong lòng thật chặt.
Ánh trăng lén lút rơi xuống sàn nhà, xâm nhập vào đại sảnh mờ mịt,
tràn đến thân thể hai người ôm nhau. Bóng dáng của bọn họ chồng chéo
trên sàn nhà.
Thần Cu