Disneyland 1972 Love the old s
Người Yêu Hai Mặt Của Tôi

Người Yêu Hai Mặt Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323882

Bình chọn: 8.5.00/10/388 lượt.

nữa, mày hi sinh cả đời như thế, sau này còn ai dám cưới mày nữa hả...."

Vương An An bị mắng đến mức không dám ngẩng đầu lên.

Trong lòng bất ổn, bực bội vô cùng.

Bà Vương cũng biết Vương An An tủi thân! Cũng đúng, nào có chuyện như vậy. Cố Ngôn Chi lần trước còn nói đến trả ơn, lần này lại mang đơn kiện tới, đây mà là trả ơn sao?

Nhưng ở dưới mái hiên nhà người ta không thể không cúi đầu, bà Vương tận tình khuyên Vương An An: "An An à, con cũng nghe bạn con nói rồi đó, con gọi cho Cố Ngôn Chi đi, nịnh nọt cậu ta một chút. Dù sao chúng ta cũng đã giúp cậu ta, xin cậu ta nhẹ tay, bỏ qua chuyện này. Cậu ta có thể mua được cái xe đắt tiền như vậy, thì tiếc gì tiền sửa xe.... Coi như mẹ và ba con xin con được không...."

Trong lòng Vương An An không phục, nhưng đến nước này, cô cũng biết mình chỉ là lấy trứng chọi đá.

Cô hít sâu một cái, cố gắng bình ổn cảm xúc, cuối cùng bấm số điện thoại của Cố Ngôn Chi.

Cô cảm thấy mấy ngày nay giống như đang nằm mơ vậy. Sau khi điện thoại được kết nối, cô không lập tức nói gì, mà đợi cho đầu bên kia chuẩn bị cúp máy mới nói: "Anh, anh Cố.... Chào anh.... Chuyện chiếc xe thật sự không phải do tôi cố ý.... Nếu như tôi có tiền chắc chắn tôi sẽ bồi thường cho anh.... Nhưng, nhưng xe của anh quá đắt.... Chắc là xe anh có bảo hiểm chứ...."

Cố Ngôn Chi im lặng một lúc, mới nói: "Tôi đang nghe, cô tiếp tục đi."

Vương An An thật sự không biết mình còn có thể nói gì, không phải chỉ là nói chuyện xe thôi sao?

Cô kiên trì nói xin lỗi lần nữa, càng ngày càng thành khẩn hơn, thái độ này không giống cọ xước xe người ta mà giống như trộm xe vậy.

Nhưng Cố Ngôn Chi lại không hề có ý hòa giải, chỉ im lặng.

Vương An An càng ngày càng khó chịu, cô không biết nên làm gì, sẽ không... Không phải là chỉ vì xe chứ?

Trong đầu cô chợt nghĩ đến chuyện lúc trước Cố Ngôn Chi cầu hôn....

Chẳng lẽ bây giờ Cố Ngôn Chi muốn cô chủ động đồng ý?

Cô hơi giật mình, dừng lại mấy giây, sau đó Vương An An liền thử hỏi "Cố, Cố Ngôn Chi.... Những lời anh nói lúc trước chắc không phải là thật chứ?"

"Lời nào?"

Giọng điệu Cố Ngôn Chi rất bình thản, không hề có chút chột dạ nào.

Ngược lại tim Vương An An đập thình thịch, tưởng chừng như không thở nổi nữa, "Chính là chuyện anh cầu hôn lúc trước...."

"Có thể suy nghĩ."

Có thể suy nghĩ? Là sao? Đây chính là câu trả lời của Cố Ngôn Chi?

Vương An An càng không hiểu.

Không ngờ Cố Ngôn Chi vốn ít lời lại bỗng nói một tràng, "Nhưng trước đó cô cần từ bỏ một vài tật xấu, cầm kỳ thư họa cũng phải học vài thứ, tôi có thể sắp xếp giáo viên và chương trình học cho cô."

....Giống như Tống Vi Vi ư.... Không hiểu sao Vương An An lại nghĩ đến Tống Vi Vi cũng học những thứ kia....

Sau khi nói xong Cố Ngôn Chi liền dừng lại đợi câu trả lời của cô.

Trong đầu Vương An An vẫn đang mơ hồ, cô hoàn toàn bị Cố Ngôn Chi làm cho hồ đồ rồi. Dừng lại vài giây, Vương An An quyết định trả lời Cố Ngôn Chi theo ý nghĩ của mình.

"Cố Ngôn Chi, cám ơn anh..." Cô cố gắng dùng giọng điệu hòa hoãn nói: "Nhưng anh vẫn nên kiện tôi đi thì hơn. Sớm biết anh là người như vậy, khi xưa cho anh ăn tôi nên bỏ cả thuốc chuột vào.... Còn nữa, anh cậy mình giàu có…. Anh lấy oán báo ân, là kẻ xấu xa không biết xấu hổ! Sao ông trời không cho sét đánh chết anh đi!"

Vương An An hét lên cho thỏa, nhưng khi nhìn vào điện thoại mới biết Cố Ngôn Chi ở đầu kia đã cúp điện thoại từ lúc nào rồi.

Vương An An hít một hơi thật sâu, trong lòng cô tự biết nói như vậy có thể hả giận nhưng còn sau này....

Vừa nghĩ tới khoản chi phí sửa chữa khổng lồ, lại thêm ba mẹ cô mặt ủ mày ê, Vương An An cảm thấy thật áp lực.

Nhưng cô là loại người thích mềm không thích cứng. Bình thường cô đối với người khác rất tốt, nhưng gặp loại ỷ thế hiếp người như thế này, cô thật sự không muốn nhân nhượng.

Nói trắng ra là, nếu đối phương là người phân rõ phải trái, Vương An An nguyện ý chủ động tới tận nhà xin lỗi, ai bảo mình sơ ý làm xước xe người ta chứ. Nhưng loại người như Cố Ngôn Chi, nếu thật sự muốn dựa vào chuyện này để ép cô nghe lời, bán thân v...v... thì dù chết cô cũng không đồng ý.

Tên Cố Ngôn Chi không biết xấu hổ kia cho rằng đây vẫn còn là xã hội cũ, có thể bắt nạt người lương thiện sao?

Có điều Vương An An đã bằng này tuổi rồi, mặc dù tự biết mặt mũi mình không tệ, nhưng cô vẫn thấy có chút nghi ngờ, không nhịn được mà chạy đến chiếc gương to soi trái so phải.

Cô cùng lắm chỉ được gọi là xinh xắn thôi, tuyệt đối không đủ trình độ ‘Quốc Sắc Thiên Hương'. Vương An An cau mày suy nghĩ, cảm thấy cái tên Cố Ngôn Chi chết tiệt kia, mặc dù rất xấu xa, nhưng cái mặt đấy mà trang điểm lên thì chắc chắn xinh đẹp hơn cô gấp mấy lần.

Đàn ông có gia cảnh tốt như vậy, cũng sẽ đói khát đến mức ấy sao?

Vương An An đang soi gương, mẹ cô thấy cô gật gù hả hê soi gương, không biết đã nghĩ được cách xin lỗi người ta chưa liền tức giận mắng cô mấy câu.

Vương An An thuận miệng nói: "Mẹ, con có xin lỗi Cố Ngôn Chi cũng vô dụng, anh ta muốn dựa vào việc sửa xe mà ép con lấy anh ta...."

Vừa dứt lời, mẹ cô suýt nữa phun cả quả