
..ôi,chóng mặt quá...đến nôn mất thôi.
Loạng choạng xuống khỏi nơi đó.nó thề có cái dạ dày của nó là sẽ không
bao giờ chơi lại cái trò nữa,có chết cũng không chơi,nhưng ngược lại Bảo Quân thì lại có vẻ thì cực kì thích thú với cái trò này,đúng là tên dị
nhân mà,sao hắn có thể tỉnh bơ như không trong khi ruột gan nó thì lộn
tùng phèo lên như thế này chứ.Nhìn khuôn mặt xanh như tày lá chuối của
nó,Bảo Quân không nhịn nổi cười.
-Em không sao chứ.
-Không sao...chỉ sắp chết thôi.
-Hay chơi trò đó đi-hắn chỉ một cái gì đó
Ngẩng lên và nó nhận ra,cái trò làm mắt Bảo Quân sáng rực như đèn pha
oto là trò Đường hâm địa
ngục..........oh.........my...........god..............con đi chết
đây..........vĩnh biệt Người....
-Không,N-E-V-E-R.
-Sao?-Bảo Quân có vẻ không vui.
-Còn lâu,anh muốn thì tự chơi một mình đi.-nó vùng vằng bỏ đi.
Bảo Quân vội chạy theo nó,và nắm tay:
-Không đi thì thôi,đừng có dỗi thế chứ,đi xem phim nhé.-hắn tranh thủ hôn cái chóc lên mũi nó và...lôi xềnh xệch nó đi.
Đi đằng sau nó bất giác mỉm cười,một cảm giác ấm áp bỗng nhiên tràn ngập trong lòng,lúc này đây,nó cảm thấy mọi thứ rất thật,cái nắm tay Bảo
Quân dành cho nó, Bảo Quân giờ đây dường như không còn là một thiếu gia
ăn chơi,một playboy chính hiệu mà chỉ là đơn giản là một anh chàng đưa
bạn gái mình đi chơi như bao người khác,nó thích cảm giác như vậy...
----------Trong rạp chiếu phim----------
Haizzzzzzzz........Vương Bảo Quân thì rốt cuộc vẫn là Vương Bảo Quân phải không?Playboy thì muôn thưở vẫn là dân chơi thôi.
Xem phim...oke....nó cũng thích phim nhưng tại sao lại là phim tình cảm
Hàn Quốc hả chúa? Vẫn biết là con gái thì thường thích những loại phim
tình cảm này nhưng đâu phải tất cả,oke? Nó ghét thể loại này,buồn ngủ
chết được,ngap dài một cái,nó ngán ngẩm tựa đầu vào ghế,tiện tay nhúp
mấy cái bỏng,nhai...nhai... và ngủ gật lúc nào không hay.
Lắc lư cái đầu....lắc lư cái đầu....và phản ứng có điều kiện là nó gục
luôn trên vai tên bên cạnh,và hắn cười nhẹ,cố ngồi yên cho cô nàng không thức giấc,công nhận là phim chán thật và cô nàng này cũng kì lạ
thật,vừa nhìn thấy tên phim mặt đã xịu xuống rồi,chẳng phả hầu hết con
gái đều thích hoặc cố tỏ ra thích cái thể loại này sao,liệu cô nàng đang ngủ trên vai nó có thật là con gái không nhỉ?
Hết phim,hắn lay lay nó
-Dậy,dậy đi.Hết phim rồi
Nó lại ngáp dài,đưa tay vươn vai
-Hết rồi à?
Hắn gật đầu rồi đi ra,quàng tay qua vai nó,giọng giận dỗi
-Em đúng là chả ra sao cả,ai lại đi xem phim mà ngủ gật thế chứ?
-Thì tại phim chán quá mà...
Hắn lắc đầu tỏ vẻ thế thì chịu rồi ...
-Đi ăn đi,đói quá à-nó nài nỉ.
-Thật là,em có phải là heo không vậy,lúc nào cũng chỉ thấy ăn với ăn thôi.-hắn xoa đầu nó,làm hơi rối mái tóc mềm
-Xì.......vậy thì anh đi cùng với một con heo đích thực đấy...mau tránh
ra đi chứ nếu để ai nhìn thấy thì ngại lắm-nó đẩy hắn ra.
-Thôi mà.
Ăn uống no say......Bảo Quân đưa nó về nhà.Khác hẳn lúc nãy,trên đường về,hắn bỗng nhiên im lặng,không nói gì cả...
-Sao vậy,gì mà như mất hồn thế?-nó hua hua tay trước mặt Bảo Quân khi hai người dừng trước cửa nhà nó.
Bảo Quân lại bất ngờ ôm chầm lấy nó,rúc sát mặt vào cổ nó,cọ cọ nhẹ vào đó
-Hãy hứa với tôi một điều nhé.
-Hửm?
-Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì hãy tin tôi nhé.
-Tại sao...có chuyện gì vậy?-hôm nay nó luôn có cảm giác rằng Bảo Quân
có gì đó khác lạ,không rõ nét nhưng chắc chắn là có,giấu nó chuyện gi
sao?
-Chẳng có gì,hứa với tôi nhé,tin tôi-hắn đẩy nó ra để nó đối diện với hắn.
-Uhm...dù không hiểu chuyện gì,nhưng được,em hứa.
Hắn mỉm cườ nhẹ nhõm,đặt một nụ hôn nhẹ lên môi nó...khi hắn vào xe và
đi,không hiểu sao,nó cảm giác sắp có điều gì đó không tốt làng xảy,nhìn
theo chiếc xe dần mất hút nơi cuối con đường,nó mới thở dài và quay vào
nhà,có phải nó đã quá nhạy cảm không
Vào nhà,thấy cô em đang lúi húi ở dưới bếp,nó chạy vào
-Em chưa ăn sao?
-Dạ,rồi.em đang tìm nước thôi.Hôm nay chị đi đâu vậy? em gọi chị mà không được.
-Chị đi với bạn...
Nó ngập ngừng và mặt hơi đỏ lên làm Tuyết Ly lập tức liên tưởng đến một nhân vật Nhật Huy-chắn chắn là đi cùng anh ta rồi.
Đêm đó,nó vẫn còn lăn tăn về lời hứa khó hiểu với Bảo Quân,tại sao bỗng
nhiên lại bắt nó hứa như thế chứ...? Đem theo sự thắc mắc,nó chìm dần
vào giấc ngủ.
----------Sáng hôm sau----------
Một ngày đẹp trời....Tuyết Ly quyết định chạy bộ buổi sáng một chút cho
khỏe người..... đang chạy quanh khu nhà,bỗng nhiên cô nàng cảm thấy như
có ai đó đang đi theo mình,quay lại...và quả thật là có 1 nhóm thanh
niên đang đi theo cô.Cảm giác không an toàn,Ly chạy nhanh hơn,nhóm thanh niên kia cũng tăng tôc theo....lúc sau,Ly đã bị dồn vào một góc
tường,xung quanh là những khuôn mặt đúng là đầu trâu mặt ngựa,cùng với
những tiếng cười khả ố.Man rợ.Tuyết y bắt đầu lo lắng
-Các người muốn gì hả?
-Cô em xinh quá-một bàn tay tên nào đó sờ vào mặt cô nàng,bây giờ thì
thật sự cô nàng hoảng loạn rồi-đi chơi với bọn anh đi-tiếng cười lại
vang lên
-Không,mấy người buông tôi ra-cô ta gạt vội mấy bàn tay đang sờ soạng