Người Yêu Của Ác Ma

Người Yêu Của Ác Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322855

Bình chọn: 9.5.00/10/285 lượt.



-Không có gì.

-Chúng ta vào thôi.

….

Trong nhà,Bảo Quân đã kịp rút lui vào trước và đang giả vờ ngồi xem

tivi,còn Ly thì đang sắp xếp cái gì đó.Bảo Quân cố nhìn nó bằng ánh mắt

như bình thường như nó vẫn nhận ra trong ánh mắt ấy có chút khác thường

-Sao lâu vậy?-Bảo Quân hỏi dù đã biết câu trả lời

-Uhm,gặp Nhật Huy nên đứng nói chuyện chút-nó ngại-Ly,xong chưa em,đi thôi-nó nhanh chóng đổi đề tài.

-Em xong rồi đây,chúng ta đi thôi.

Không hiểu vô tình hay cố ý mà Nhật Huy hôm nay không đi oto mà đi

moto,thế là cô em iu dấu sau khi nhìn thấy quả xe phân phối lớn đã làm

ra vẻ phát khiếp

-Em sợ đi xe moto lắm,Bảo Quân,anh cho em đi nhờ nhé.-mắt chớp chớp,mồm đớp đớp.

Bảo Quân ngần ngừ nhìn nó nhưng nó lảng đi,rồi hắn cũng gật đầu.

-Vậy Ly,em đi với Bảo Quân nhé,chị đi cùng Nhật Huy mua chút đồ đã.-nó không muốn đi cùng Bảo Quân và Ly nữa,nếu không chắc nó không kiềm chế

được mà phát hỏa lên quá,thế thì mất hình tượng lắm,hơn nữa sau khi

nãy,không hiểu sao đối mặt với Bảo Quân nó thấy không được tự nhiên cho

lắm

Nhận lấy cái mũ bảo hiểm từ cậu bạn,nó biết Bảo Quân đang nhìn nó

nhưng chịu thôi,và không nhận ra khuôn mặt của cô em đang mỉm cười rạng

rỡ khi cho rằng cô chị biết ý tạo không gian riêng cho cô nàng và Bảo

Quân.

….Trên đường đi….

---Nhật Huy và Bảo Anh--------

Đằng sau chiếc xe lao đi trên đường cao tốc,nó thấy gió táp vào mặt

mình,cuốn mình đi,cảm giác như sắp rời khỏi chiếc xe và bay lên,thật sự

rất phấn khích nhưng cũng đầy nguy hiểm.Mọi cảm giác như được cuốn đi

theo cơn gió,tới khi dừng lại thì chỉ còn một khoảng trống rỗng và bình

yên trong tâm hồn-đây là lí do vì sao mà người ta đi bão khi muốn chết

sao?

----Tuyết Ly và Bảo Quân----

Không khí trong xe bỗng trở nên đóng băng và khó chịu vì sự im lặng

của Bảo Quân,anh ta dường như biến thành một con người khác hẳn so với

khi ở chung với chị cô nàng. Giờ đây hình ảnh một Bảo Quân galang và hay cười biến mất thay vào đó là một kẻ lạnh lẽo và cô độc,bỗng nhiên Tuyết Ly rùng mình,gai người vì cái khí tiết cao ngạo của con người đang ngồi bên cạnh chăng? Nhưng càng lạnh lùng thì lại càng kích thích sự tò mò

của cô nàng,cô ta không tin rằng có anh chàng nào lại không bị cô hạ

gục,đồng thời Ly cũng nhận ra dường như có điều gì đó không bình thường

trong mối quan hệ giữa Bảo Quân và cô chị của mình,không rõ ràng nhưng

chắc chắn là có.Để phá vỡ bầu không khí yên tĩnh đến khó chịu,cô nàng nở một nụ cười dêc thương quen thuộc:

-Thành phố buổi tối cũng rất đẹp nha.-cô nàng nhận xét.

-Uhm.-Bảo Quân đáp hờ hững.

-Hình như chị em và Nhật Huy rất thân thì phải.-cô nàng không bỏ cuộc.

Bảo Quân siết nhẹ vô lăng,cố giữ tông giọng bình thường

-Uhm…họ là bạn học mà.

-Vậy sao,em lại thấy họ hình như hơi thân thiết trên mức bạn bè thì

phải-kín đáo quan sát phản ứng của Bảo Quân nhưng may cho cô nàng là

bóng tối nhập nhoạng và ánh sáng hắt ra từ những cái đèn cao áp không đủ để cô ta nhìn thấy ánh nhìn của Bảo Quân đang đanh lại.

-…..

- Ba người chơi với nhau lâu chưa vậy?-cô nàng tiếp tục cố gắng.

-….. Đến nơi rồi.

Bảo Quân đỗ xịch xe lại trước nhà hàng Ý mà Nhật Huy đã nói và có chút ngạc nhiên,đây chẳng phải là….nhà hàng mà lần đầu tiên Bảo Quân mời nó

đi ăn sao,môi hắn tự động nhếch lên thành một đường cong tuyệt mĩ đầy

kiêu ngạo.

…Nhìn quanh….

Hình như nó và Nhật Huy chưa tới thì phải.Hắn định đứng ngoài đợi,nhưng Tuyết Ly lại phản đối:

-Hình như họ chưa đến thì phải,hay mình vào trước đi,ngoài này gió quá anh.

Bảo Quân gật đầu.

Vừa vào đến cửa,một cô nhân viên đã chạy ra đón khách:

-Xin chào quí khách,chào mừng quí khách đã đến với nhà hàng. Quí khách đã đặt bàn trước chưa ạ? Hay anh chị muốn bàn đôi ạ? Gần đây nhà hàng

đang thực hiện chương trình đặc biệt dành cho các cặp đôi, anh chị muốn

thử khô….

Cô nhân viên im bặt khi bắt gặp ánh mặt tràn đầy lãnh khí của người

con trai cao lớn,còn Tuyết Ly thì đang đỏ mặt khi cô nhân viên nghĩ cô

nàng và Bảo Quân là một đôi,đã bảo mà Tuyết Ly và Bảo Quân là một cặp

hoàn hảo.

-Chúng tôi đã đặt bàn trước rồi.

-Dạ…dạ…vậy ạ? Vậy xin hỏi quí khách đặt bàn mấy người

-Bốn.

Cô nhân viên vội dò tìm người khách đặt bàn bốn chỗ hôm nay,phước tổ

nhà cô ta là hôm nay chỉ có 1 mình Nhật Huy đặt bàn 4 người nên không

khó tìm lắm. Cố nặn ra nụ cười tự nhiên nhất,cô ta ngẩng lên:

-Dạ,vâng.Bàn của quí khách là ở khu vực VIP nên sẽ có người đưa quí khách tới đó.

Nói rồi cô ta vội vẫy 1 người phục vụ khác

-Cậu dẫn khách đến phòng VIP 13 nhé.

Cậu ta gật đầu rồi quay ra hai người

-Xin mời quí khách đi theo tôi.

Trước khi họ đi,cô nhân viên nọ còn cố hoàn thành nốt công việc

-Chúc quí khách ngon miệng.-họ vừa đi khỏi là nụ cười gượng gạo trên

môi cô ta vụt tắt,thở mạnh ra,cô vuốt vuốt ngực mình để bình tĩnh lại

“Đẹp trai nhưng đáng sợ quá”-cô ta thầm nhận xét.

Cậu phục vụ trẻ đưa hai người đến bàn mà Nhật Huy đã đặt nằm trong một căn phòng riêng biệt.Tuyết LY nhanh nhảu ngồi xuống cạnh Bảo Quân,vì

phép lịch sự nên hắn cũng không nói gì.Cậu nhân viên lên tiếng:

-Quí


Old school Easter eggs.