
ến fbbệnh viện 30."
"Đưa 0fchút tiền bthưởng 6cho tên người 38qua đường 45kia, lái 4xe lập tức 3chạy đến 0bệnh viện." b5Hắn mệnh 7lệnh nói, 89bước chân 2dưới chân 4không trì dhoãn một 40chút. Trong dfnửa tháng fmất đi f5tin tức 3của cô, 13hắn không ccó một 92ngày ngừng 1tìm kiếm 47manh mối edvề cô, eavừa có 8tin tức, 9dtại Hongkong a6hắn lập 3tức bay 52trở về fĐài Loan, 7chạy xe anhanh đến bbệnh viện.
Vừa detiến vào f1phòng bệnh, d6Lôi Đình 8Lạc khẩn dfcấp ôm 3ecô vào lòng.
"Em 4chạy tới 2chỗ nào crồi, tôi d1tìm em thật 9lâu." cNóng bỏng 2ôm lấy fcô, may mắn c1cô bình 95yên vô sự.
"Đừng cnhư vậy, 3tất cả c4mọi người bđang nhìn." bNhẹ nhàng 71đẩy hắn 17ra, cúi đầu 1flảng tránh fánh mắt 0của hắn, dnói thực 45ra cô còn 07chưa thể flàm như 6không có 6việc gì bbcùng hắn a1ở chung.
Lần b1gặp gỡ 0này đã fckhác với 63lúc trước, 2dhắn là 0etội phạm etrùm thuốc 7phiện tội 3ác tày trời, cecô thì khắc asâu trong d5lòng tinh 25thần trọng bbnghĩa đả 93kích tội dphạm, trở 0blại bên e6cạnh Lôi 7aĐình Lạc 27lần nữa bekhông phải addo cô mong d0muốn, chỉ blà vì chính f9nghĩa, chỉ 7dcó tiếp 2cận hắn 8mới có 4cơ hội 4đánh cắp 3dcơ mật dcùng con d4chip của dtổ chức etrùm thuốc bphiện. Nhưng ffđối mặt evới hắn c- sâu sắc 9khó dò, 2ecô không bbbiết phần 7fthắng của amình có bebao nhiêu?
Lôi bĐình Lạc 2nâng mặt 0ccủa cô dclên xem kỹ, 1mắt sáng 3như đuốc, 9nhìn đến 3cô kinh hồn febạt vía.
"Sắc 55mặt của 58em rất tái, 1là vì té dexỉu?"
"Sở etiểu thư 2bchỉ là 64thiếu máu, d7hơn nữa 3thể xác 0và tinh thần 71mệt mỏi d8mới có 3thể té 7xỉu, chúng c4tôi đã 8tiêm chất abổ cho cô cấy, chỉ 7cần nghỉ 2engơi cho 73tốt, vài 3ngày sẽ 4akhông có f5việc gì." 91Bác sĩ bên d6cạnh giải 8thích.
"Vậy d7là tốt 6arồi." 4aHắn nhẹ 4nhàng thở bra, lệnh fcho thủ bfhạ làm 0thủ tục 66xuất viện, 0trìu mến 79ôm lấy dcô rời dđi bệnh 27viện.
Lên 0xe, căn dặn 7lái xe thẳng fdkhu nhà ở, bmà hắn 4rốt cục 9có thể fxem kỹ dung fenhan của 6giai nhân, bfcô thực 2trầm mặc, 00có chút 6không bình 58thường.
"Vì 88sao chạy 7trốn?" 6Hắn hỏi 57nhẹ.
"Tôi fkhông có cchạy trốn, 0chỉ là. 0d . . Muốn ctìm một 02chỗ một 6mình mà eatự hỏi."
Nâng 9fmặt của 0cô lên, a3không cho 5bphép ánh 03mắt của 4cô né tránh. 9b "Tự 6bhỏi cái dgì?"
"Tự f9hỏi. . . 6 . Tương d0lai mình 2enên đi nơi 34nào."
"Nếu c5là như thế, 71có cần bthiết phải 0không từ 7mà biệt c6không?" bĐối với 5cánh mắt 5dò xét khiến e3người ngứa f1mắt, cô c4cố gắng 24muốn dời 1đi lực 97chú ý của 1hắn.
"Lòng erất loạn, 54nửa tháng 6này tôi 4fnghĩ rất 5dnhiều, cũng anghĩ đến 9anh ..."
"Thật 38không?"
"Tôi anghĩ thông, 5cho dù không aethể khôi 25phục trí anhớ, cũng 5có thể.. 1 . Cùng anh 3bắt đầu 8dmột lần 1nữa."
Cánh 11tay ôm cô cabỗng dưng eco rút nhanh, 4hắn nóng 7acháy ngóng 32nhìn cô, 3ehoài nghi eemình hiểu 6sai. "Em 7cũng đã ebiết lời fnói của 13em đại dbiểu cái 0agì?"
"Tôi f3biết." 51Cô gật 3đầu, có 92chút e sợ.
Lôi c8Đình Lạc dôm chặt fcô khàn 19khàn nói: f"Tôi fdtuyệt không c6cho em rời a2đi, đời fnày kiếp 4này em chỉ 2có thể c0là người 5dcủa Lôi 8bĐình Lạc etôi." aIn xuống 8nụ hôn cfthâm tình 08nóng cháy, 54tham lam hấp cfthu đôi 1dmôi của fcô, hắn 0rõ ràng 4bmuốn chứng 7minh lòng d6của cô 0flà của e2hắn.
Tương 7Bình không 63nói gì, ctrầm luân dtrong sự 7chiếm giữ 62của hắn, 9đem mình 79đưa vào 5trong ngực 0ác ma, không bthể nghi cngờ là 98giày vò fcvĩnh viễn 5không thể 9trở mình, enhưng vì 6chính nghĩa, 2cô có thể 1chịu được, a3đi đến d5nơi này 5bđã không 69có đường 19lui.
Lôi fĐình Lạc dmời nhà e0dinh dưỡng 05mỗi ngày bfchăm nom bba bữa của b7cô, cho che dchở chiếu fcố đầy d7đủ, hy 1vọng cô 6sớm ngày 7khôi phục dthể lực.
Vì 5atránh cho 6người không abcần thiết 26quấy rầy, 6lúc này 1đây hắn 1tăng cường 5phòng giữ, b9nghiêm khắc 2hạ lệnh fcấm bất 72luận kẻ anào quấy 7erầy cô, 4fbởi vì 1chuyện ở 9Hongkong chưa 8làm thỏa bdđáng, sau cdkhi hắn 18an bài tốt ftất cả dliền chạy 04về Hongkong c3lần nữa. d Đây là 72cho Tương 18Bình cơ 1hội tạm benghỉ, có 4thể thừa d6dịp hắn 9không ở 08đây lập d9kế hoạch 9dbước đi 8kế tiếp.
Đầu 2tiên, cô cdường như fkhông có 06việc gì fđi kiểm aatra căn nhà 85này, xác 8định rõ 27số lượng 6fcùng vị etrí của cmáy quay 7phim.
"Sở btiểu thư, afanh Lạc bdặn dò c0trước khi 8danh ấy trở 5về thì 2fcô không 7cần ra cửa." eMột gã 3thủ vệ 8dở trước 40khi cô bước ddra cửa cung dkính tiếp 8đón.
"Không, 7tôi chỉ 6flà muốn 4fở trong 6sân đi dạo 07một chút 0mà thôi." cCô quay đầu 98đánh giá 0người thủ 5fhạ này, 14hắn là b2bảo vệ 2được Lôi dĐình Lạc 2bổ nhiệm 96lưu lại, 5nhớ rõ 6tất cả 23mọi người d8gọi hắn 4dtiểu Lưu. 78 "Công 7việc bảo 3vệ hai mươi 2bốn giờ, dnhất định d9rất vất fvả!" 1Cô mỉm ecười nói.
"Không, 5đây là 4nhiệm vụ 0ecủa tôi."
"Lạc 1dhình như dbận rộn 4nhiều việc, 31anh có biết 5eanh ấy đi 3Hongkong làm 1cái gì không?"
"Anh 9aLạc đi 6bàn việc 3kinh doanh, 9rất nhanh e9sẽ trở bvề."
"Anh 36có biết 2hắn bàn 4eviệc kinh 7bdoanh với 3aai không?"
"Tôi f1không rõ bflắm."
"Anh 7ấy có nhắc 27tới lai 9clịch đối 40phương không?"
"Chuyện 78của anh 6bLạc chúng 8tôi làm 98công ở